[candyz] bánh quy
em mới làm bánh quy xong, nó ngon lắm chị ơi…
em mới làm bánh quy xong, nó ngon lắm chị ơi…
"Những bức tranh màu xanh. Tôi thích gọi bài vẽ của cậu ta như vậy. Sắc xanh xuất hiện khắp mọi nơi. [...] Sắc xanh biến đổi muôn hình vạn trạng [...] Chỉ duy nhất một điều không bao giờ thay đổi. Đó là bóng hình của một người đặc-biệt vẫn luôn đậm nét trong từng khung cảnh.Tôi hỏi, "Em thích màu xanh lắm sao?". Hori cười. Ban đầu là cái áo đồng phục, rồi về sau màu xanh biển ấy cứ quẩn quanh mãi, chẳng chịu đi. "Em thích màu xanh thật, chỉ không ngờ là nó đến mức này" - có lẽ cậu cũng chẳng nhận ra cho đến khi bắt đầu cầm bút vẽ. Nhưng tôi không hỏi "Em có thích người đem màu xanh đến bên em không?", bởi lẽ câu hỏi này thật dư thừa"Pairing: Hori x Kashima…
Hàn Thiên Băng sau khi bố mẹ mất trong vụ tai nạn đã được nhận nuôi từ chủ tịch một tập đoàn lớn, Cố Thành.Riêng Cố Tịnh Hải con của ông đã không chấp nhận việc cô sống nhờ nhà họ Cố như vậy. Liệu cô có thể sống tốt ở Cố gia hay không?…
good night to you, only--written by dấm…
tác giả: n4mnekk (Nấm Lùn) thể loại: 12cs, hài hước, học đường, cuộc sống, drama, ..... truyện chủ yếu về couple Cự Giải x Sư Tử. Tuy nhiên những couple khác cũng có đất để diễn.-đây là một món quà nhỏ Nấm dành tặng cho một người bạn iu quý của Nấm 💗-Enjoy ~💖…
Mượn cái chết giả để tỏ tình…
"Có ai phản đối hôn lễ này không?"…
Những mẩu chuyện nho nhỏ dựa theo những moment hàng ngày của chiến hạm cún🐶 và pepe🐸À mà cũng có nhiều lúc là tui tự nghĩ ra nữa nha :>~~Hope you enjoy~~…
Người thật, truyện là trí tưởng tượng…
Fanfic tui đăng hộ bạn Linh Elysia trên FB.…
người xóm thượng muốn mời người xóm hạ lên ăn măng cụt---lowercase…
Bìa: tớartbook của tớ phần 2call me Beengmong các cậu ủng hộ = ̄ω ̄=…
"tình đầu là tình vật vã", với cậu ngốc lee jeno, chân lý của mẹ lee vẫn là cấm bao giờ có sai.…
Trong này là cả một quá trình đấy ạ, CẢ MỘT QUÁ TRÌNH !!!!!!Thế đấy nên nếu tranh chap này với tranh chap nọ chênh nhau quá thì là tại sập cốt pha đấy, cứ bảo với tớ để tớ chỉnh nha :>Thanks for 1 view Thank you very much for more than 1 views (ノ*>∀<)ノ♡…
hanahaki!auzky×zjy…
Tên truyện: Trả băng vải lại cho em đi!Tác giả: Lục Manh TinhThể loại: esports, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường, kim bài đề cử 🥇Editor: SadieTình trạng bản gốc: 79 chương + 2 ngoại truyện (Hoàn chính văn)Tình trạng bản edit: Đã hoàn Bìa: From page "Me."Tích phân trên Tấn giang: 694.850.816Ngày bắt đầu edit: 10 - 8 - 2020 Băng vải trong tên truyện có nghĩa là: Bandage (băng đít): 绷带 - Bēngdài là một vật được gọi là băng đít hay giấy vệ sinh, loại vật phẩm hồi ít máu và tối đa là 75% máu. Dịch băng vải cho tên truyện nó sang sang.…
Nơi để 2 chòm sao có thể “ giao tranh “ với nhau là trong một mối quan hệ thực sự nghiêm túc về mục đích sau này . Ban đầu cả Song Tử và Bảo Bình đều bị thu hút bởi việc theo đuổi sự thông tuệ , thì sau đó cô nàng Bảo Bình lại cống hiến những ý tưởng của mình nhiều hơn . Khi một khái niệm triết học hoặc một suy nghĩ trừu tượng nảy mầm trong suy nghĩ của nàng Bảo Bình , cô ta không thể vứt bỏ nó cho đến khi nó dần phát triển đến khi “ đủ lông đủ cánh “ . Người tình Song Tử của nàng Bảo Bình mặt khác có thể cảm thấy mất đi sự thú vị nhanh hơn và bước đi tìm những suy nghĩ hấp dẫn khác . Chuyện này có thể khiến cho nàng Bảo Bình bỏ đi như một mụ gàn dở và thậm chí vô trách nhiệm với cả người tình của bản thân , cho dù là chính bản thân nàng mang nước cũng không nghĩ quá nhiều về việc định nghĩa sự thu hút của những hành động , cái mà những cung khác như Bạch Dương , Sư Tử và Xử Nữ phù hợp hơn . Một Song Tử có thể nhìn nghiêng và thấu hiểu cả 2 khía cạnh của sự lôi cuốn đến chết người của người tình của hắn , sự lôi cuốn ấy liên quan tới sự thông tuệ và chàng trai Song Tử hi vọng được kết đôi cùng ai đó phù hợp để tận hưởng cuộc đời .Dù sao thì trên một chặng đường dài , cả ST và BB đều phải hỗ trợ nhau một cách hài hòa vì một lý do đơn giản là họ có thể đem tới cho người kia sự kích thích tinh thần và tự do trong cảm xúc , mà điều này thì chỉ có rất hiếm cung khác làm được thôi!…