Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Ngân Thị Kiểu TìnhSau một tai nạn, Nam Chi - một bé gái, phải xuyên qua nhiều thế giới để giúp đỡ các bạn nhỏ khác bị tổn thương, ruồng bỏ bởi người lớn.Thế giới của người lớn phức tạp, rộng lớn, yêu đương mù quáng, vì hận thù mà làm tổn thương những đứa trẻ vô tội.Trẻ em là những người dễ gặp tổn thương nhất.Nam Chi: Các ngươi tỉnh táo lại đi, chúng ta chỉ là những đứa trẻ, chỉ muốn được cha mẹ yêu thương, được lớn lên, nuôi dạy một cách bình thường mà thôi.( ^ - ^ ) Lần đầu mình thử edit truyện, mong nhận được sự góp ý và ủng hộ của mọi người.Truyện có đăng trên wiki dịch.…
Một ngày mưa , tại sao khi người ta , tâm trạng không được tốt , lại mưa nhỉ , đồng tâm trạng à , tôi không cần , không cần cái tình yêu hay cái chia sẽ " giả tạo " của thế gian này . Tôi co người lại , ôm lấy đầu gối , cố tìm hơi ấm từ chính bản thân . Ngồi chờ một giọng nói :" này , sao cậu lại ở đây , trời đang mưa đấy , Hyukkie " . Hừm , tôi thở hắt ra , thật đúng là quá ảo tưởng rồi , chẳng sẽ có chàng bảnh trai nào chịu khó bước đến hỏi han này nọ rồi nhân vật bé nhỏ đáng thương như tôi động lòng , yêu nhau và sống hết cuộc đời này đâu . * bộp * tôi đá vào chiếc xe của tôi , khi không lại giở chứng chứ , hay rồi giờ phải co ro ngồi đây như ăn xin . Se se hai bàn tay lại với nhau , rồi rút chiếc điện thoại ra coi giờ . " khốn nạn , đã trễ vậy sao , hờ hờ , thằng chủ nhà chết bầm đó chắc chắn sẽ cho mình ở ngoài đường , haizz , cuộc đời ..."…
Con người ai cũng có những bất hạnh của riêng mình, có những câu chuyện của riêng mình.Có người, những câu chuyện của cuộc đời họ được phơi bày trong lồng kính như những món hàng đắt tiền trong cửa hiệu, ai đi ngang cũng có thể nhìn thấy được. Cũng có người họ mang hết những tâm tư tình cảm gói lại trong tim mình, họ tự hàn gắn những vết thương cuộc đời mang lại, rồi lại chào cuộc đời bằng nụ cườiTôi đã từng buồn vì không có giày mới cho đến khi tôi thấy ánh mắt không bao giờ vướng nỗi buồn của người ăn xin không chânTôi chán ngấy những món ăn ngày nào cũng ăn, và rồi tôi đã ăn chúng với sự trân quý nhất khi tôi biết có hàng triệu trẻ em Châu Phi chết đói Rồi tôi vật vã khi những cuộc tình chóng qua, khi người tôi yêu rời bỏ tôi cho đến khi tôi thấy xung quanh mình có những người vì hoàn cảnh mà suốt đời cô độc Và tôi đã thôi chán ngán việc ngồi 4h đồng hồ 1 ngày trong trường học nghe giảng khi tôi thấy cậu bé gần nhà vì không có tiền đi học nên phải ở nhà phụ giúp gia đình bán vé sốCũng không ít những lần tôi không có niềm hy vọng nào vào cuộc sống nữa, tôi thấy trước mắt là những chuỗi ngày mù mịt không lối thoát, thì trái tim tôi bỗng nhói lên khi hình ảnh những bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối đang giành giật sự sống từng ngày trên giường bệnh và tôi lại mạnh mẽ hơn.Thay vì cứ trách móc cuộc đời bất công, tại sao chúng ta không mạnh mẽ dẹp bỏ những khó khăn, nghĩ đến mình đã vượt qua được những gì và không ngừng cố gắng…
Truyện về tuổi học trò đầy mơ mộng kể về một cô nàng tomboy đầy cá tính , thường bị mọi người xung quanh hiểu lầm là les, một ngày nọ cô gặp một chàng trai có ngoại hình cực" nữ tính" và đem lòng yêu chàng . Lúc nào cũng âm thầm bảo vệ.Truyện xoay quanh hai nhân vật chính! Rin - mặc dù ngoại hình đặc biệt nhưng cũng giống như những cô nàng khác khi yêu ! Luôn mong chàng trai mình yêu được hạnh phúc! Trong một lần tình cờ thấy nam chính thì trúng tiếng sét ái tình và giải cứu một phen để ghi điểm trong mắt chàng, từ đó lúc nào cũng "mơ mộng đu dây điện", hỏi thăm tỉ mỉ về nam chính , dù là những điều nhỏ nhặt nhất cũng không tha! Âm thầm theo dõi nhưng lại không để nam chính biết.Về phần nam chính - Len một cậu nhóc, từ nhỏ đến lớn đã mang ngoại hình giống hệt con gái và còn có phần xinh đẹp hơn. Mặc dù vậy nhưng cậu cũng không e ngại gì mà vẫn tiếp tục thẳng lưng sống tiếp! Nhìn bề ngoài thì cậu có thể yếu đuối nhưng nội tâm lại là một người cực kỳ kiên cường! Từ lúc được nữ chính cứu thì đã rung động nhưng lại nghĩ chỉ là cảm xúc thoáng qua. Liệu họ có đén được với nhau trong cái thế giới nam phải ra nam, nữ phải ra nữ này?Nếu muốn thêm biết về cuộc chinh phục tình yêu của hai nhân vật chính thì hãy theo dõi câu truyện này nhé! ^_<~…
Nhân vật chính: Dương Giai Kỳ( nữ chính)và Bạch Thuận Thiên ( nam chính) Nội dung: Cô và anh cùng lớn lên trong một xóm nghèo ở Liêu Ninh. Năm đó anh lên 10 tuổi bị bệnh nặng khiến não của anh có một khối u chèn vào giác mạc khiến anh chẳng thể nhìn thấy ánh sáng. Năm đó mẹ của Dương Giai Kỳ cũng bị bệnh tim vì nhà nghèo nên chẳng thể làm phẫu thuật hay chạy chữa. Mẹ cô bà Du Triệu Y biết rõ hoàn cảnh của mình biết rõ mình không thể ở bên con gái chi bằng nhường nó lại cho người khác. Bà đã quyết định hiến giác mạc của mình cho anh để anh có thể nhìn thấy ánh sáng tiếp tục với cuộc sống tươi đẹp. Trước khi buông xuôi tất cả bà đã nhờ anh chăm sóc cô. Vì lời hứa đó anh luôn bên cô âm thầm bảo vệ cho cô. Cả hai người đều có tình cảm với nhau nhưng chẳng ai thổ lộ nó ra cũng trôn dấu sâu trong lòng mình. Đến khi cô quyết định đi lấy chồng anh cũng phát hiện rằng lưỡi tử thần chưa hề tha cho anh chẳng qua họ đến lúc mà anh muốn nắm tay ai đó đi hết cuộc đời. Ngày đó Dương Giai Kỳ vẫn luôn hi vọng anh sẽ giữ cô ở lại chỉ cần anh nói cô ở lại nhất định cô sẽ không rời xa anh. Nhưng thời gian sống chẳng còn là bao biết lấy gì để giữ cô ở lại: - Thuận Thiên ca ca sau này anh sẽ đến tìm em chứ?- Kỳ Kỳ sống tốt nhé bé conAnh quay đi bước nhanh về phía trước lòng đau như dao cắt " Dương Giai Kỳ có lẽ chúng ta không có sau này, em nhất định phải hạnh phúc nhé cô bé nhỏ của anh"✓ ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU EM VIẾT CÓ GÌ MỌI NGƯỜI BỎ QUA VÀ GÓP Ý CHO EM NHA…
Một ngày nọ, vì trong toà nhà Blue Lock xảy ra một vài vấn đề nên Ego phải cho các cậu nghỉ phép về nhà, chờ đến khi ổn định mới tiếp tục dự án.Isagi Yoichi- nhân vật chính của chúng ta đang trên đường về nhà thì bắt gặp một bé gái. Bé tự xưng là fan girl của Isagi nên cậu cũng lới lỏng cảnh giác.Cậu chụp ảnh nắm tay và kí tên cho bé, bé cũng đáp lễ cậu bằng một quyển sách. Cậu khá khó hiểu sao bé lại tặng cho cậu một cuốn tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn? Nhưng đã là quà của fan thì sao cậu từ chối được. Cậu vui vẻ nhận lấy rồi tạm biệt em để trở về nhà.Đến nhà thì trời vừa đổ mưa to, cậu chào bố mẹ xong lên phòng cất đồ. Toan tính liên lạc với các bạn thì điện thoại lại hết sạch pin, khiến cậu vô cùng buồn chán. Trời thì mưa, điện thoại thì không có. Giờ cậu chả có cái gì để làm thì mới nhớ ra được tặng một cuốn sách. Cậu cũng không thích thể loại tình cảm lãng mạn đâu, nhưng bây giờ coi như là đọc cho đỡ chán với cũng không thể ngó lơ tình cảm của fan mình được.Cậu mở ra đọc được một nửa, vội đóng lại ngay lập tức."Con mẹ!? Cái truyện cẩu huyết này. Một đống nam phụ và nam chính tranh giành một người con gái...Ban đầu hẹn hò với nam phụ xong sau mới nhận ra tình yêu đích thực của mình là nam chính? Chịu vãi."Dẹp, đéo đọc nữa. Phí thời gia-[Kích hoạt thiết lập cốt truyện thành công. Chuẩn bị du hành, mong quý khách yên tâm và có cái nhìn tốt về chuyến đi.]Ủa? Gì vậy?…
Tên google dịch: Làm ruộng và nuôi dạy đàn con Lần đầu tiên edit, không biết có theo được đến tận cùng không, bản edit phi thương mại, chưa có sự xin phép của tác giả, chỉ đúng 80%, vừa edit vừa beta, mọi người cẩn thận khi nhảy hố!Vốn dĩ là lướt wiki dịch rồi kiếm truyện edit, được review truyện hay, có vẻ khả quan nên mình mạnh dạn làm -.-Văn án:Phương Nho một lần nữa ra đời, phát hiện bản thân biến thành một con ốc sên vừa mới phá xác chui ra, xung quanh còn có một đám anh em cùng cha cùng mẹ.Sau khi chia địa bàn với các anh em, Phương Nho phát hiện sức ăn của mình quá lớn, ở trên lãnh địa của mình luôn không kiếm đủ đồ ăn, không còn cách nào khác đành phải bắt đầu trồng bí ngô! Nhân tiện đi săn luôn.Sau đó, trong khu rừng rộng lớn bỗng nhiều thêm một con ốc sên đi tuần tra khắp nơi.Ốc sên len lỏi khắp nơi đã trở thành đề tài tám chuyện say sưa của đám thôn dân địa phương.Nghe bảo có một bé ốc sên cưỡi bồ công anh, hắn bảo đó là phương tiện đi lại!Bé ốc bơi xuống nước để bắt cá!Bé ốc lại săn được một con thỏ!Phương Nho ôm mèo đen trên tay, nhìn cánh đồng trồng rau quả rộng lớn, trong lòng có một cảm xúc: Đây là lãnh địa của ta! Hắc - thú vực sâu - miêu: Đây, đây nữa, còn có ở kia đều là địa bàn của ta, địa bàn của ốc sên nhà ta, cũng là của ta nốt!Tag: Cường cường, Sinh tử văn, Dị thế đại lục, Điền vănMột câu tóm tắt: Ốc sên cũng muốn ôm mèo làm ruộng…
Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh là truyện xuyên không nói về Nữu Hỗ Lộc. Điềm Nhi: sinh ra Sinh ra đã có mệnh hưởng phúc, lúc ở nhà có cha mẹ, ca ca cưng chìu, sau khi lập gia đình thì có đường đường là hoàng tử a ca yêu thương, sinh con đẻ cái thì từng lứa từng lứa. Cả ngày cũng chỉ suy nghĩ, trang điểm thế nào mới đẹp, làm sao ăn được nhiều món ngon.A Ca Dận Chân: Sinh ra đã là một đứa bé bị bức bách khổ sở, cha không yêu mẹ không thương, còn mang mệnh khắc thê, sau khi khắc được 3 bà vợ, rốt cục đụng phải một người "mệnh cứng", tiểu Phúc tấn vừa thơm vừa mềm kia lại có lá gan thật lớn, chẳng những không sợ hắn, còn luôn cười híp mắt cọ cọ lên người hắn, cọ đến cả trái tim của hắn gần như biến thành nhiễu chỉ nhu*. Lắc đầu, quên đi, gia nhận thua. *** Điềm Nhi nho nhỏ hít vào một hơi, quy củ đứng lên, ánh mắt cũng không dám nhìn loạn, chỉ nửa cúi đầu, mặc cho tầm mắt phía trên tỉ mỉ tìm tòi trên mặt mình.Đức Phi nhìn tiểu cô nương đứng bên dưới, đôi chân mày lá liễu dần dần nhíu lại, mặc dù bà đã sớm nghe nói, phúc tấn mới được sắc phong cho lão Tứ này tuổi cũng không quá lớn, nhưng cũng không ngờ lại nhỏ như vậy, thoạt nhìn tựa hồ còn không lớn bằng Bát công chúa của bà nữa! Bất quá dáng dấp lại xinh xắn, trắng trắng mềm mềm vừa nhìn liền khiến người thương yêu.*** Truyện khiến độc giả luôn cảm thấy hồi hộp và thú vị khi dấn thân và đi theo những bước chân của nàng Điềm Nhi. Từng cung bậc cảm xúc được lột tả rõ nét, chân thực khiến tựa truyện càng thêm có chiều s…
CHƯƠNG 1 : Thanh Xuân Tôi Còn Bạn Trong cuộc đời của mỗi chúng ta chắc hẳn cũng có một người bạn mình thích chơi và họ thích chơi với mình. Tôi cũng thế , nhưng tôi không những có một người bạn thân mà tôi có đến tận 3 người bạn thân. Nhóm chúng tôi chơi với nhau và học cùng nhau từ lúc học tiểu học. Đến năm lớp 9, vì trường tôi ở một xã nhỏ của huyện nên năm đó xã tôi được nhập vào thị trấn lớn của huyện nên trường của chúng tôi nhập vào trường của thị trấn . Chính vì thế, số lượng học sinh nhiều nên phải chia ra thành rất nhiều lớp như A-B-C-D nên chúng tôi không được học cùng nhau nữa. Nhưng may mắn hay duyên số tôi cũng không hiểu nữa mà tôi lại được học cùng với một trong những người bạn thân tên T trong nhóm tôi. Vì thế, nhiều lúc T là người hiểu tôi nhất và cũng là người tôi hiểu nhất. Chúng tôi đi đâu cũng có nhau. Ngày ngày T đón tôi đi học và chở tôi về dù nhà T ngược đường đi học với nhà tôi. Chúng tôi có rất nhiều điểm chung, rất thích nghe những bài nhạc của trung quốc , rất thích ăn những đồ xiên que vỉa hè, chúng tôi coi nhau như chị em vì T thiếu thốn tình cảm từ bé, ai bắt nạt T tôi đều bảo vệ T vì thế T luôn đối đáp lại tôi bằng cả tấm lòng. Tôi cần giúp T luôn có mặt, tôi thiếu T luôn cho vay. Thậm chí tôi và T còn từng đi làm thêm chung với nhau. Quãng thời gian thanh xuân đấy đối với tôi hiện tại rất rất tươi đẹp. Chúng có rất nhiều hẹn ước với nhau, lúc ấy chúng tôi đã cùng hứa học xong sẽ du học hàn quốc với nhau. Nhưng đối với tôi lúc ấy du học hàn quốc chỉ là…
Duyên đến rồi chợt đi, bỏ lại phía sau người con gái yếu đuối không ngày nào không mong nhớ.Chỉ ước:Giá như em đã không gặp anhGiá như anh đã không ở đóGiá như em không yếu đuối để giờ đây em không phải đâu khổ vì anh.Trái đất này nhỏ bé lắm chỉ cần quay lưng lại là không biết sẽ gặp được ai. Nhưng trái đất này to lớn lắm chỉ cần bước đi là sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Thương nhớ một người lạ đau khổ như vậy đó, lý trí thì ngăn cản nhưng trái tim nào có chịu buông. Chỉ cứ mãi nhớ về hình bóng một người dưng :(P/s: dốt văn lắm, chỉ viết theo cảm xúc của bản thân thôi, nghĩ gì viết nấy, mình sẽ chú tâm phần nội dung, hi vọng mọi người sẽ thích và ủng hộ ❤❤…
Lý Thường là con trai ba trong một gia đình hào môn tài phiệt. Trên có hai anh trai, dưới có một em gái. Cha và mẹ đều là những doanh nhân thành đạt, gia sản nhà họ Lý giàu nứt đố đổ vách, có thể gọi là tiền đẻ ra tiền.Có điều, Lý Thường và người nhà không mấy hòa thuận với nhau. Điều này bắt nguồn từ những biến cố lúc Lý Thường vừa sinh ra. Vào ngày đầu tiên mẹ Lý hạ sinh cậu ở bệnh viện, cổ phiếu của công ty tụt dốc không phanh, mẹ Lý vì tâm trạng bất ổn, suýt chút nữa mắc chứng trầm cảm sau sinh. Anh cả trên đường đi học cũng bị kẻ xấu bắt cóc, nghe nói phải tốn mấy trăm triệu để chuộc thân, anh hai đi đường bị tai nạn giao thông gãy hai đoạn xương sườn và gãy tay. Cũng vì thế mà cái tên của cậu cũng được đặt vô cùng qua loa. "Lý Thường" cái tên đó được bà nội cậu thốt ra sau mấy ngày không ngủ, bà ấy trông có vẻ hốc hác và tiều tụy, có thể nói thời điểm cậu vừa sinh ra không có chuyện gì tốt đến với nhà họ Lý. Cũng may là sau mấy tuần ở bệnh viện, lúc bế cậu về nhà thì mọi chuyện xui xẻo cũng chấm dứt, mọi thứ lại trở nên bình thường.Điều lạ kì là Lý Thường tuy càng lớn càng xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp của cậu lại chẳng có lấy một điểm giống ông bà nhà họ Lý, có lẽ vì vậy mà quan hệ giữa cậu và gia đình họ Lý càng bị kéo xa hơn.Năm Lý Thường 25 tuổi, cậu đã tự sức mình giành lấy được tấm bằng tiến sĩ vinh dự từ yêu cầu của một viện nghiên cứu ngoại quốc. Nhưng chính vào ngày đại hỉ đó, Lý Thường lại biết được một tin tức động trời. Hóa ra 25 năm nay, c…
"Cướp Em Từ Thần Chết" là áng truyện hiện đại mang màu sắc kì dị, phi đời thực viết về mối tình thiên định của chàng trai đa tài Vương Thiên Bảo với cô nàng "bụi đời" Lâm Hải Băng. Nói về Thiên Bảo, cậu là con trai của một gia đình giàu có, lớn lên trong nhung lụa song không hề tự phụ, phụ thuộc vào vị thế của gia đình. Ngược lại, cậu thích một cuộc sống tự lập do chính bản thân mình vẽ lên. Có lẽ vậy mà Thiên Bảo đi ngược với mong muốn của cha, từ chối quản lý cơ nghiệp đồ sộ mà ông đánh đổi bằng cả cuộc đời và... "máu" để sống với đam mê của mình: võ thuật! Định cư bên nước ngoài đã được một thời gian, Vương Thiên Bảo quyết định quay trở về Việt Nam để tham gia một giải đấu Võ thuật và cũng để thăm bạn bè, hồi hương sau bao năm xa cách. Và rồi, "họ" đã gặp nhau...! Lâm Hải Băng mồ côi cha mẹ từ nhỏ, tuổi thơ của cô là một chuỗi những đau thương và mất mát. Ngay từ khi mới 6 tuổi, Hải Băng đã phải tự tay bươn trải ngoài đời kiếm sống, phiêu bạt 14 năm trời bằng thói giang hồ. Chính điều này, đã biến một cô gái đáng lẽ ra đang độ hồn nhiên, trong sáng nhất của cuộc đời, vô âu vô lo thành chị đại của một nhóm giang hồ có tiếng khi mới 15 tuổi, với tên gọi Jay. Điều này cũng đồng nghĩa, cuộc đời cô sẽ phải trải qua nhiều sóng gió, đối diện với nhiều kẻ thù, sẽ phải dùng dao kiếm, dùng máu để tồn tại. Kiếp giang hồ khiến người khác nhìn vào đều sợ hãi nhưng sao nó lại mong manh, rẻ bạt đến vậy? Dưới cơn gió của số phận, họ vô tình gặp nhau, cùng nhau nắm tay đối diện…
Doujinshi, fanart tự dịch lấy từ nhiều nguồn, sẽ dẫn link đầy đủ trừ 1 số trường hợp không tìm ra link mà đi lụm. Vì dịch mà chưa có sự cho phép của artist nên vui lòng đừng bê đi đâu cả(~ ̄³ ̄)~Tui không phải hủ nên chỉ đăng ngôn thoi nhé( ˘ ³˘)♥ vì trình dịch có hạn (tải cả đống app rồi lân la đi nhờ mấy đứa hiểu xíu xíu về tiếng Nhật Trung Hàn) nên sẽ không được hay và mượt, mong được mọi người góp ý và giúp nhiều nhiều, iu iu(。・ω・。)ノ♡…
Ngày bé, một lần bị bắt cóc và may mắn thoát chết nhưng lại đánh mất hai người bạn bị bỏ lại. Nhiều năm sau, để tránh bị bắt cóc và che giấu thân phận thật của mình nên thay đổi rất nhiều tên rồi vô tình gặp lại hai chàng trai năm ấy. Họ đều yêu cô, thương cô, chăm sóc cô hết mực và vì thế, tình bạn ngây ngô năm nào thay thế bằng tình yêu và hận thù. Trong tình yêu đẹp bao giờ cũng có người thứ ba xen vào, tình địch xuất hiện, mọi sự đẹp đẽ bỗng chốc tan thành mây khói. Câu chuyện xoay quanh 4 nhân vật chính. Cuộc sống tưởng chừng yên bình khi rời khỏi nhà ai ngờ là những va chạm không mấy tốt đẹp ngoài xã hội! Liệu sẽ giúp con người ta học hỏi thêm nhiều điều bổ ích hay càng ngày càng xấu đi?!_____________❤❤❤_____________ Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ vote và coments ý kiến cho Káo nha! Các chap sẽ ra nhanh hơn nhờ vào lượt vote và view của mọi người đó!…
Lời nói đầuTôi viết những đoạn tự kỷ này nhằm ghi dấu và gìn giữ cảm xúc và ký ức của riêng mình.Đồng thời tự nhìn lại bản thân còn gì, và tổng quát sự cố chấp của bản thân . Biết được điểm yếu thì mới tìm được điểm mạnh. Còn đâu chút nắng ở trong timHay mưa gió đến thế chỗ rồiNgười sao yêu thích trong xanh nắng.Riêng tôi chỉ muốn bình yên mưa.Khi giọt trĩu nặng, lòng tôi nhẹ.Định luật cân bằng có vẻ hay.Sự cảm mỗi người sẽ mỗi khácBiết mình thích gì mới bay bay. b.YBất kể bạn là ai? thành công hay thất bại ở bất cứ lĩnh vực nào. Thì khởi đầu bạn cũng chỉ là gà công nghiệp mà thôi. Một chú gà bị nhốt trong vòng vây của chuồn ổ, đến một ngày nó được may mắn thoát khỏi , tự bản thân nó cũng ngưỡng mộ, tại sao lúc trước nó có thể tồn tại.Mọi thứ đến với nó rất bất ngờ, cuộc sống đã cho nó cơ hội được quay trở về là bản chất nguyên sơ của nó.Cho bản thân nó tiếp cận được với môi trường rừng hoang dại, ở trong một môi sinh tuần hoàn hỗ trợ nhau.Một bài tự truyện chưa biết khi nào kết thúc, tuy nhiên mong muốn những gì bản thân tự trải nghiệm , có thể giúp ích cho những ai không may là gà công nghiệp như tôi đây, tìm ra được điểm tựa và niềm tin để nhanh chóng hòa nhập và được ở trong mảnh rừng nơi mình thuộc về.…
Gặp nhau , hai con người ,khi còn nhỏ,đă hứa sẽ tìm nhau và bên nhau lúc chàng trai đi. Để rồi , 5 năm sau ,gặp lại thì họ đă thay đổi về hoàn cảnh . Liệu lời hứa năm đó có được thực hiện "Đồi hoa năm ấy đă chứng giám lời hứa giữa chúng ta. Đã đến lúc chúng ta cùng nhau thực hiện nó,phải không?" Lâm Mĩ Vy : Một cô bé đáng yêu,học giỏi, nhiều tài nghệ . Tuy hoàn cảnh đáng thương(ba mất sớm,mẹ một mình nuôi con khôn lớn) nhưng được nhiều người yêu mến và là người sống chan hòa. Nguyễn Minh Hạo: ( Hơn Vy 1 tuổi) con trai của tập đoàn GSG-Một công ty nắm nhiều quyền lực trong tay.Rất đẹp trai, thông minh.Anh gặp Vy khi còn nhỏ và sau khi trở về từ nước ngoài, anh vào học viện Champions of Knowledge( Nơi Vy học) với mục đích học tập và tìm cô Như Nguyệt:hoa khôi của trường ,cũng hơn Vy 1 tuổi,nhà giàu. Tuy nhiên rất hách dịch,đố kị với nhiều người,đặc biệt là Vy…
Dương Hồng Quân và Trương Tiến Hùng là hai cậu bé lớn lên bên nhau trong những năm tháng tuổi thơ êm đềm. Với Quân, Hùng là cậu em trai nhỏ luôn ríu rít bên cạnh. Nhưng với Hùng, Quân lại là cả thế giới mà cậu thầm thương từ những ngày còn chưa biết tình yêu là gì.Để giấu đi cảm xúc khác lạ ấy, Hùng chọn cách lặng lẽ rời xa Quân, chấp nhận khoảng cách ngày một lớn dần giữa hai người. Thế nhưng định mệnh không để họ mãi xa cách. Khi Hùng bước vào cấp 3 và bất ngờ trở thành bạn học cùng trường với Quân, những ký ức, những cảm xúc bị chôn giấu bỗng chốc ùa về.Liệu tình cảm mà Hùng luôn giấu kín có được đáp lại? Hay đó chỉ là một mối tình đơn phương mãi mãi không thể chạm tới?…
Ôn Diệu Ái là con nuôi trong một gia đình nghèo ở thôn nhỏ, tuy vậy nhưng cô xem ba mẹ nuôi như ba mẹ ruột, luôn hết lòng chăm sóc và phụng dưỡng họ. Năm cô 18 tuổi, nhờ nỗ lực học tập của mình mà cô đã giành được học bổng của một trường đại học nổi tiếng ở thành phố, cô quyết định rời xa quê hương lên phố để vừa học vừa làm kiếm tiền đỡ đần bố mẹ. Vào một buổi tối trong tháng 12, khi cô đang đi khắp nơi tìm việc làm thêm thì có một cơn gió to kéo đến, cũng chính cơn gió này đã bắt đầu thay đổi cuộc đời cô.Đinh Lập Hiển là một nam diễn viên nổi tiếng đào hoa, điều đó cũng không quá khó hiểu vì anh ta đẹp trai và đa tài, biết đàn, biết hát và chơi thể thao giỏi, gia thế cũng không phải dạng vừa. Nhưng không ai là hoàn hảo, anh ta có một bí mật đó là căn bệnh sợ mèo. Vốn nghĩ phải mang căn bệnh này suốt đời, anh ta không ngờ rằng mình sẽ có một bé "mèo cưng" trong tương lai.Lưu ý: Mọi nhân vật, sự kiện, sự việc và địa điểm trong truyện đều không có thật.…
- Author : Bin - Character : Cố Hải - Bạch Lạc Nhân- Thể loại : Nam × Nam ( dị ứng clickback giùm )- #03082017- Giới thiệu :👑 Bạch Lạc Nhân : là cậu bé sống chung với ba và bà nội. Vì muốn tự lập sớm nên cậu đã cố gắng thi vào trường danh tiếng. Nhưng cậu lại đụng độ với tên thiếu gia Cố Hải đáng ghét. Cả hai nảy sinh tình cảm với nhau từ đó👑 Cố Hải: là một thiếu gia giàu có. Là hình tượng hót boy của trường. Nhưng lại phải lòng của chàng trai Bạch Lạc Nhân👑 Dương Mãnh : bạn thân của Lạc Nhân, là bảo bối của Vưu Kỳ👑 Vưu Kỳ: bạn từ nhỏ của Cố Hải, thầm yêu Dương Mãnh- Các bạn tha hồ cmt thoải mái, mình xin nhận gạch đá 💣🔪📍📌🔨🔧…
Một bé ngũ quan xinh xắn tóc trắng dài xõa ngang vai, đôi mắt to tròn, hai má lúm đồng tiền hiện rõ trên khuôn mặt bầu bĩnh vừa chạy vừa cất tiếng cười khanh khách. Đằng sau là hai bé trai và một bé gái có rất nhiều nét giống nhau chạy theo. Tiếng cười đùa của trẻ con vang vọng khắp dãy hành lang dài.- Nội ơi nội, nội ơi cứu con.Cô bé chạy nhào vào lòng một cô gái thoáng chừng hai tư, hai năm tuổi kêu rối rít.- Nguyên Nhi đi từ từ thôi.Ba đứa trẻ kia thấy cô gái liền chạy lại ôm trái ôm phải luôn miệng gọi "nội ơi, nội ơi". Nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi còn lại trên trán bốn đứa trẻ cô gái mới nghiêm nét mặt lại.- Nguyên Nhi, nội dặn con bao nhiêu lần rồi. Sao con không nhớ lời nội vậy, con nhìn con kìa đuôi lộ hết cả ra rồi, còn cái tai này không lạnh hay sao?Vừa nói cô vừa lấy tay nhéo nhẹ đôi tai trắng muốt như hồ ly của Nguyên Nguyên khiến cô bé kêu lên một tiếng rồi nhanh chóng giấu tai vào mái tóc trắng muốt.- Nội thật bất công. Nội xem ông có giấu tai đi đâu.…