1107 ➙ em chưa bao giờ giấu anh điều gì
chỉ là từ trước đến nay em trao chẳng có gì là thật.…
chỉ là từ trước đến nay em trao chẳng có gì là thật.…
Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện - Bài Tựa Địa Tạng Bồ Tát…
Thời gian không giúp cho anh quên mà là cho anh một thói quen!Tập cho anh vui giữa đớn đau mà che đi nước mắt trong lòng...!!!…
Tình đơn phương…
real live…
Câu chuyện về một nàng mối của trường, đang sải bước trên chặng đường "Bình đẳng tình yêu giới" và cố gắng giữ trọn lý tưởng về tình yêu của cô. Cùng với người bạn tri kỉ và câu lạc bộ thân yêu, liệu cô gái trẻ có thể đạt tới thành công? Hơn vậy nữa, có những chuyện gì sẽ xảy ra trên nhiệm vụ đầy gian nan này?--------------Truyện lần này là lần đầu mình viết hahahihi.. chắc là nó sẽ không nổi đâu. Nhưng! Nếu có thiếu xót gì, hãy đóng góp! Nếu ủng hộ, thì cứ thoải mái ủng hộ nhé!Thể loại: Học đường, ít đường không H, có LGBTQ+Từ chủ bàn phím - tác giả: Ê Cờ.Cứ gọi mình là Ê Cờ nhé ✓…
Tình yêu học sinh- thầy giáo, sau chuyển sang đấu tranh trên thương trường.…
Đầu tư điện mặt trời, giải pháp hoàn hảo cho tương lai bền vững.…
(-) They will life, they will fight and they will die.Một áo choàng trắng, một mặt nạ mỉm cười, một khẩu súng và một giọng nói vang khắp màn đêm. Những tiếng đạn tinh túy vang lên, tất cả điều gục trước họng súng của hắn, chỉ còn lại một người với khuôn mặt trắng bệch, với đôi mắt tràn đầy sợ hãi. Giọng nói đó lại cất lên:(-) Tuyệt đẹp,hoàn hảo không một vết xước.Tiếng súng vang lên, tên cuối cùng gục ngã. Khói súng, cách hoa đào rơi, ánh bình minh ló dạng. Hắn nghiêng người cuối chào những tử thi nằm ngổn ngang trên nền đất lạnh. Giọng nói đó vang lên:(-) Trên thế giới này, dưới ánh bình minh này, ta tỏa sáng như những cánh hoa dưới ánh mặt trời rực rỡ,ta lấn át cả bầu trời.Hắn sãi bước đi, trên lưng hắn một thanh kiếm màu bạch ngân đang dần tỏa sáng... Màn đêm dần buông xuống, giọng nói lại cất lên:(-) Ánh Trăng,đẹp làm sao,đẹp như nụ cười của em vậy người con gái anh yêu.Hắn tháo chiếc mặt nạ ra và lấy thanh kiếm màu bạch ngân đang tỏa ánh sáng, đặt nhẹ nhàng trên bãi cỏ mềm đang dần thấm đợm sương đêm, những giọt sương đêm từ từ kết băng quanh thanh kiếm, không khí lạnh dần nhưng vẫn có chút gì đó ấm áp lạ thường. Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên khác hẳn với giọng khàn khàn kèm sự tàn nhẫn lúc nãy:(-)Đêm hôm nay thật sự rất đẹp. Em thấy đó, ánh trăng, đom đóm kìa và cả những làn gió đang thổi đây này, tuyệt phải không.Chúng ta sẽ sớm bên nhau thôi,lần này sẽ là mãi mãi.…
Đam, HE, ngọt sủng, tuổi học trò, ....…
con sam này dính người quálowercase…
Hồi bé, tôi cứ tưởng tình yêu phải có từ 2 phía, nhưng khi đơn phương anh ấy tôi mới biết rằng: Trên đời cũng có tình yêu từ 1 phía và nó rất ngọt ngào…
🌸Truyện đầu tiên của Au😂có gì sai sai sót sót mong mọi người bỏ que✌💓…
Tôi là nobi nobita1 kẻ báo thùTôi đã chìm sâu trong bóng tối vô tận....Cậu sẽ làm gì để chống lại tôi đây detective…
All Right, tình ta giờ tan cũng chẳng seew game thôi thì kết thúc sau đây, dấu chấm cuốn câu chán rồi em muốn sự khác biệt anh nhỉ.…
thoã mãn cơn ghiền Tiên × Phước thì hnay toi ngoi lên viết cho đã ngứa…
Văn Án Này Nagumo! Tao với mày đặt ra ước định như này nhé:"Trong vòng 5 năm tao nhất định sẽ đánh bại mày-Vậy nên...Chờ tao nhé!"---Chỉ vì lời hứa ấy với cậu trai nọ mà Nagumo đợi ròng rã 5 năm tuổi thanh xuân của hắn vì một mục đích vô nghĩa dù cho bản thân hắn biết rõ là không nên.Để rồi trong giây phút cuối cùng, chỉ còn một mình hắn đứng trước tấm bia đá lạnh lẽo ngu ngốc khắc tên vị sát thủ trẻ.Nagumo chưa từng thảm hại đến thế trong suốt cả cuộc đời ám sát của mình, cứ cười rồi gào thét như mấy tên tâm thần hắn có lẽ đã giết từ vô số nhiệm vụ nào đó mà Nagumo chẳng nhớ rõ.Hắn cũng chẳng có cách nào đào mồ lôi cổ cậu trai sống dậy hay cải tử hoàn sinh. Dù Nagumo là một người lý trí, bình tĩnh và quyết đoán đi chăng nữa thì ngay bây giờ, một trong những Order đang ngồi dưới tấm bia mộ, cắn răng với giọng nói trầm ấm của bản thân, nhẹ nhàng than vãn với hư không và linh hồn vô danh lơ lửng xung quanh hắn."Mày thất hứa rồi!"Bầu không khí trong lành và tĩnh lặng với hương thơm oải hương xung quanh làm dịu đi nỗi buồn của Nagumo Yoichi, đau đớn là thế nhưng hắn thề, tiếng nói của cậu trai vẫn vang vọng bên tai như những bản nhạc chết chóc gây ám ảnh trong cuộc đời chàng sát thủ."Còn chàng sát thủ thiên tài của tao thì ở lại với thế gian điên loạn trong cô độc.""Sống tốt nhé, kiếp sau làm trâu làm ngựa bù cho mày..."Và dường như chỉ có mình Nagumo thấy hư ảnh của cậu trai bé nhỏ trong không trung, có lẽ cậu ta đang cười, một nụ cười bình thản như vừa được giải thoát khỏi t…
Sưu tầm…
Yêu cậu lúc nhỏ, lớn lên dám tán 💗…