Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
4,161 Truyện
cô gái mạnh mẽ

cô gái mạnh mẽ

6 0 3

Anh ơi Hà Nội hôm nay nắng gay gắt lắm . tim em đã rỉ máu, những tia nắng chói qua tim đỏ rực em càng đau. Hàng ngày em cố cười đùa vui vẻ, mỗi khi anh giận em luôn hạ thấp bản thân để xin lỗi để làm anh ko giận nhưng sao ánh mắt ấy thờ ơ quá vậy. Em cảm nhận được sự vô tâm lạnh lùng. Anh là chàng trai hay khóc còn em là cô gái hay cười. Nụ cười của em được dùng để che đi nước mắt. Con người em dần dần trở nên khác lạ. Em vẫn cười vẫn tỏ ra vui vẻ bên anh nhưng trong lòng em là một cô gái nội tâm. Những lần em tâm sự với anh. Anh thường chẳng quan tâm. Anh lại bắt đầu câu nói với chủ đề khác. Ý kiến của em đưa ra anh luôn cho là sai. Anh biết không cô gái mà anh đang yêu mạnh mẽ lắm. luôn vui vẻ trước mặt anh để anh không buồn thỉnh thoảng ts ship tận nơi cho anh. Em không mong mình nhận được gì từ anh nhưng em chỉ muốn 1 điều chỉ muốn anh qtam em lo lắng cho em để em được nũng nịu bên anh. Điều ước giản đơn nhưng có kẽ chẳng bao giờ em nhận được. Mỗi lần em xin đi chơi rất khó anh mới cho đi. Anh không cho em chơi với bạn bè. vì sao? .Anh lại là ng có mối quan hệ rộng. quen biết nhiều. Anh nói anh đi biển. Dạ vâng anh đi đi. Trong lòng em đau lắm nhưng không dám nói sợ anh mất vui . Anh đi với bạn anh mà anh nhỉ. chẳng bao giờ em cấm anh đi đây đi đó. nhưng em toàn bị anh cấm. cảm giác như em chẳng là gì cả. Cuộc vui chơi của anh sắp đến. và em sẽ không làm phiền anh những ngày đó. để anh vui vẻ mà chơi. còn em . xin cho em được ôm nỗi buồn vào lòng.Mọi người à, đừng như mình nhé. Thật sự đau lắm và chỉ biết gồng mình c…

 [ Yugi Oh! ] Lãng quên hoàng hôn (danmei)

[ Yugi Oh! ] Lãng quên hoàng hôn (danmei)

849 15 1

Tác giả: MillenniumRingLời tựa—— ở quang minh bên trong xong xuôi vật ngữVật ngữ đã xong xuôi, nhưng cố sự vẫn chưa chung kếtTruyền thuyết đản với quang minh chính diện, tồn tại với hắc ám mặt tráiBan ngày chậm rãi kết thúc, bóng đêm dần dần ăn mònLữ trình hạ màn kết thúcNgày xưa hào quang ký ức vu tâm Nhưng mà, mọi người lãng quên, là cái kia lưu lạc hoàng hôn...ps: Yugi vương cùng người, thầm biểu hướng vềChú ý: Bài này nguyên lai phát ở baidu thầm biểu đi, hiện tại bản bộ xong xuôi sau sửa văn trùng phát, thuận tiện xem... = =Bản nháp hòm thao tác, đại khái hai mỗi ngày [Tenten] canh một. Bởi vì bình thường rất bận, ma thời gian sửa văn hơn nữa còn muốn viết dưới bộ... Nếu như ngày nào đó quên càng, ngày thứ hai bù đắp...Bài này đam đẹp, không thể nào tiếp thu được xin mời điểm xoa, ta không phải nhiệt huyết người quyết đấu...ps: Nguyên lai bản văn chương này phát ở ta một cái khác ID dưới, thế nhưng ta nghĩ một hồi vẫn là mới tới một người đi, tương đối dễ dàng, trước tiêu đề chương bị ta khóa chặt cắt bỏ , nếu có thể xin mời một lần nữa thu gom đi ~>///

NHỮNG CÂU NÓI HAY TRONG NGÔN TÌNH

NHỮNG CÂU NÓI HAY TRONG NGÔN TÌNH

26 0 1

- Tình yêu là thứ vô tư, huyền ảo, vô tình đến, vô tình đi. Khi nó xảy ra bất cứ trở ngại nào cũng không thành lý do, khi nó biến mất níu kéo thế nào cũng hoài công.( CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - TÂM VĂN )- Ký ức sâu đậm như thế, dẫu cho đã xa tầm tay, nhưng vẫn mãi hoài niệm. Ký ức lại khổ đau như vậy, dù cho vết thương đã lành miệng, nhưng vẫn âm ỉ nhói đau.( CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - TÂM VĂN ) - Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi...( CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - CỬU BẢ ĐAO )- Tình đầu tan vỡ thường để lại cho mỗi người những vết thương không dễ dàng liền sẹo.( EM LÀ HỌC TRÒ ANH THÌ SAO - ĐIỀN PHẢN )- Bởi vì có mối tình thứ hai, thứ ba, nên mối tình đầu mới có thể đẹp mãi trong lòng con người ta.( EM LÀ HỌC TRÒ ANH THÌ SAO - ĐIỀN PHẢN )- Hạnh phúc giống như những bông hoa, mỗi người thích một màu sắc khác nhau nhưng khi bông hoa ấy nở trong tim, nó mới trở thành bông hoa đẹp nhất.( ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN YÊU - LỤC XU )- Hồi ức chính là thứ vũ khí làm tổn thương chính mình, không hề có bất cứ lực sát thương nào đối với người khác.( ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN YÊU - LỤC XU )- Tình yêu sẽ dạy cho người ta một mình trưởng thành, cuộc …

Cô vợ quân nhân của boss tự cao

Cô vợ quân nhân của boss tự cao

380 8 4

Nu9: Liễu Thanh KhêNam9: Cố Tử ThiênNuphu: Liễu Thanh Y (em nu9)Namphu: Hàn Triết Lâm Âu Dương PhongTóm tắt quá khứ của cô:Cô sau 5 năm nhập ngũ đang làm giấy tờ để xuất ngũ. Cư nhiên có 1 tấm thiệp mời đỏ thắm được gửi đến trong quân đội cho cô- thiệp mời đám cưới. Cô vừa mở ra, vui mừng vì cô dâu là em gái duy nhất của cô, mặt khác tên chú rể là tên của người yêu của cô.5 năm trước:- Chị! Tại sao chị lại nhập ngũ chứ?Liễu Thanh Y- em gái của cô khóc lóc níu tay cô, không cho cô đi-Đúng vậy, đang yên lành tại sao em lại nhập ngũ chứ? - Người yêu hiện tại của cô- Hàn Triết LâmCô cảm thấy thật hạnh phúc vì đã có 2 người, 1 là em gái 2 là người yêu quan tâm lo lắng cho minhg như vậy. Nhưng chuyện nhập ngũ là chuyện cô đã quyết định, không thể thay đổi- Em cảm thấy nếu vào đó, em sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, có thể bảo vệ em gái và gia đình mình. Chuyện này không thể thay đổi được nữa. Triết Lâm, nhờ anh chăm sóc em gái em trong 5 năm.- Em yên tâm. Anh sẽ chăm sóc chu đáo cho em gái em- Cảm ơn anhKết thúc hồi tưởngHóa ra chăm sóc chu đáo của anh ta là cưới luôn em gái cô về nhà. Cô thật hối hận khi đã yêu anh ta mù quáng. Cứ tưởng sau khi xuất ngũ sẽ làm đâm cưới cùng anh ta nhưng không ngờ...Cô quyết định thay vì chạy tới lễ cưới phá tan thì cô lại chúc phúc cho họ. Cầu mong cho anh ta cùng em gái của mình trăm năm hạnh phúc.Trích đoạn :Cố Tử Thiên: " Mẫu chồng lí tưởng của em là gì?"Liễu Thanh Khê: " Có thể lăn được nhà trên, xuống được nhà dưới, vào được trong phòng. À còn nữa phải đẹp trai v…

Mùi Hồng Đỏ ( Kí Ức Không Rời)

Mùi Hồng Đỏ ( Kí Ức Không Rời)

1 0 1

Lần đầu tiên An Dĩnh gặp Đông Phong vào một mùa hạ - Tại một góc phố nhỏ trồng nhiều bông hồng đỏ, tỏa một mùi hương dịu nhẹ khiến cho ánh nắng ngày hè trở nên thuần khiết đến lạ. Lúc ấy An Dĩnh chỉ mới là một cô bé mới tròn 15 tuổi, Đông Phong lúc đó 17 tuổi, chàng trai với một tuổi xuân vô cùng nhiệt huyết. Lần vô tình gặp gỡ đã khiến trái tim cô gái rung động, cô đã thầm thương anh từ lúc ấy, chỉ mong có ngày gặp lại. Sau này khi anh tỏa sáng nhất lại có cô đứng bên cạnh làm điểm tựa cho anh, họ nguyện mãi mãi không chia lìa. Lần đầu gặp gỡ cũng giống như sự sắp xếp của ông trời mong cho 2 người họ có thể từ từ quen biết và hàn gắn cho nhau những nỗi đau vô hình. Kí ức ấy đến khi trưởng thành 2 người họ vẫn giữ cho đối phương một vị trí vô cùng quan trọng trong trái tim mình. Khi bên nhau họ vẫn không quên được ngày gặp gỡ kì lạ ấy, những cánh hồng buông theo chiều gió rơi vào tóc cô gái nhỏ với làn da trắng bóc, mùi hương ấy cũng vô cùng lãn mạn tựa cho duyên số không rời. "An Dĩnh của anh, em là cô gái ngoan, anh rất trân quý. Em như là bông hồng mà anh nâng niu nhất, mùi hương của em cũng thật dịu nhẹ. Nếu anh biết sớm em thích anh như vậy lúc đó anh đã phá lệ yêu sớm. Anh là người không giỏi nói những lời ngọt ngào nhưng nguyện cho em mọi thứ tốt nhất. Mỗi khi đến ngày lập hạ anh sẽ tặng em ngàn bông hồng đỏ nguyện kiếp kiếp chúng ta luôn cạnh nhau không xa rời. Dĩnh Dĩnh, chúng ta kết hôn nhé! "…

Nụ cười cuối cùng ( LẤY CỐT TRUYỆN CỦA DOKICHAT)

Nụ cười cuối cùng ( LẤY CỐT TRUYỆN CỦA DOKICHAT)

8 0 6

Lester từng là một cậu bé hề mang lại tiếng cười trong nhà hát bên rìa rừng. Nụ cười và màn trình diễn của cậu là thứ duy nhất níu giữ cuộc sống của những người xung quanh. Nhưng tình yêu bị phản bội và một đêm, lửa thiêu rụi cả nhà hát do người yêu của cậu âm mưu với tình nhân nhằm chiếm đoạt tiền bảo hiểm. Mẹ cậu chết trong vòng tay, trong khi người cậu yêu bỏ trốn cùng tình nhân.Nước mắt biến thành tiếng cười điên dại giữa biển lửa. Trong khoảnh khắc đó, nỗi đau của cậu đã triệu hồi một thứ bóng tối. Lời đề nghị vĩnh cửu: "Đổi tiếng cười của ngươi lấy sức mạnh vượt lên nỗi sợ hãi".Khi đứng dậy một lần nữa, cơ thể cậu biến thành một cái bóng trong vỏ bọc của một chú hề. Da tái nhợt, đôi mắt ẩn chứa ánh đỏ. Quả bóng bay màu đỏ là hơi thở. Khuôn mặt cười không bao giờ phai. Sức mạnh của hẳn không ăn thịt, mà ăn "nỗi sợ hãi" và những mảnh linh hồn bị bỏ lại, sức mạnh sẽ càng tăng lên.Kể từ đó, mỗi đêm Halloween, tiếng cười của Lester lại vang lên từ khu rừng quanh thành phố. Có người mất tích, năm này qua năm khác. Không có xác chết, chỉ có một chút dấu vết.Bóng bay đỏ, những bức tường với hình vẽ nụ cười, và sự im lặng kéo dài thêm một phút của đồng hồ thành phố.…

[Tinh tế ]Hằng ngày làm ruộng trên băng nguyên - Suất túy linh(liên tái)

[Tinh tế ]Hằng ngày làm ruộng trên băng nguyên - Suất túy linh(liên tái)

2,222 41 2

Quét ,chủ thụ , tinh tế ,thú nhân văn. sinh tử, manh thoái mái văn đọc giải trí thôi á k phải loại tô hay nhiệt huyết làm giàu gì.thụ lúc xuyên qua mới 11 12 tuổi thôi nên ngây thơ lắmNgốc bạch ngọt công thụ .#luận 1 mớ nhị hóa công bị biến thành cái trứng bị giống cái ngược đãi , sống lay lắt qua ngày#luận Nhị hóa công rồng không mao bị thú nhân giống cái như thế nào ghét bỏTruyện này lúc đầu kể kể xug quanh sau khi thụ gặp công " trứng "Làm ruộng chả thấy dc bao nhiêu , nói chung chưa kể sâu vào vì chưa tới lúc.----------Tùng Lâm vừa mở mắt ra liền phát hiện mình sống, chỉ là sinh tồn hoàn cảnh có chút gian nan, níu vào phía sau lông xù đuôi to, Tùng Lâm sơ xin thề muốn ở cái này một cọng cỏ không dài Băng nguyên ở trên trồng ra một mảnh mùa xuân! Ai nói Băng nguyên liền không thể làm ruộng liền không thể sinh tồn! Mang theo bốn cái tiểu đồng bọn đào đất làm ruộng, kiến tạo ấm áp nhà, săn bắt to mọng con mồi, ở trên băng nguyên như thường sinh hoạt đến cực kỳ thoải mái Chỉ là không cẩn thận trồng ra như vậy vài con không có mao Thú nhân. Đi ra, coi như là giống cái cũng không nghĩ sinh bánh bao! -- Tùng Lâm sơ: ヾ(? 'Д? ? )! Giữ ấm? Đuôi có thể đem toàn bộ người đều bao vây lại. 【 ngạo kiều mặt 】 Săn thú? Mặc dù nói bọn họ rất yếu, thế nhưng còn là có so với bọn họ càng yếu hơn con mồi. 【 đoan trang mặt 】 Trồng trọt? Bởi vì bọn họ đào được Băng nguyên phía dưới thổ địa! 【 kiêu ngạo mặt 】 Hôn phối? Bọn họ trồng ra cường đại nhưng là không có mao Thú nhân. . . 【 xót xa mặt 】…

Hoa Dẻ Mềm

Hoa Dẻ Mềm

1 1 1

Đường chỉ đỏ xuyên suốt mạch truyện là Tình lứa tuổi học trò giữa hai con người xa lạ, Sinh Khanh và Trần An vốn chẳng để đối phương vào mắt, chỉ là người dưng qua đường.•• Người hoà mình với vô biên, tươi vui và sôi nổi như Khanh tuy thế lại dần chú ý vào người bạn học cô quạnh giữa đám đông - An, Sinh Khanh nảy sinh tâm ý làm thân, dần đặt chân qua ranh giới của Trần An. Những hành động nhẹ nhàng cùng với hơi ấm nhỏ nhắn len lỏi vào sâu nội tâm ẩn ức, bản hoà âm của tình yêu được cất lên, ngọn lửa hồng được thấp sáng. An càng hoài cảm về Khanh nhiều đến lạ, cậu đối xử với Khanh dịu dàng, từng chút lấn qua giới hạn bạn bè. Khanh tinh ý nhận ra quan hệ đồng bằng này đi quá xa, cậu quyết định quay đầu và trốn tránh khỏi An, để cậu ta lần nữa một mình hư vô trống rỗng. ••An bứt phá từng bức tường lửa mà Sinh Khanh đã xây nên, vươn tới nâng niu Khanh vào lòng, cuối cùng bộc lộ tất cả tiếng nói ẩn chứa trong mình, trái tim nhỏ rung ngân từng nhịp với mọi đau buồn, nhớ nhung....•••Liệu rằng Sinh Khanh có thấu hiểu được tâm tình của An? Hơn nữa Khanh có khoảng khắc nào rung rinh được tiếng tơ lòng không??°°Tình thương vô bờ của hai kẻ có tình sẽ về đâu khi ở thời đại những ước lệ tượng trưng trị vì, nơi luôn tìm cách dồn nén, áp bức con người vào đường cùng ngõ tận bằng những tục lệ cổ hũ, thối nát không có tình thương.Bản giao hưởng của hai trái tim sẽ khắc họa nên một câu chuyện hoàn chỉnh…

Thanh xuân ấy nếu có

Thanh xuân ấy nếu có " Giá như"

136 1 11

An viết " Thanh xuân ấy nếu có " Giá như" " khi vừa tròn 18 tuổi. Thời điểm ấy An vừa quên đi mối tình đơn phương ba năm. An viết truyện để kể về một phần đầu thanh xuân của mình, của những người xung quanh, về người đã cũ và về người tới sau này. An vốn dĩ đã có thể chọn cho mình một lối đi khác dễ hơn, yêu một cách an yên hơn nhưng từ đầu An đã chọn cho mình thứ tình yêu từ 1 phía. Nếu thanh xuân năm ấy Cường không xuất hiện thì An sẽ không thể biết rằng sau những vấp ngã đầu đời cô gái ấy vẫn khát khao được yêu một người theo đúng con tim mình mách bảo dẫu cho có những hối tiếc về sau. Nếu ngày ấy An không tới thì Cường sẽ không biết rằng thì ra một thằng con trai dù cho cuồng nhiệt bao nhiêu, ngang tàng bao nhiêu thì tới cuối cùng họ vẫn muốn níu giữ một người từng đánh mất. Nếu An không buông bỏ thì có lẽ duyên phận sẽ không để cô gặp Kai, để sau tất cả họ dám yêu thêm một lần cuối trong an yên. Hy vọng " Thanh xuân năm ấy nếu có " Giá như"" sẽ cho mỗi chúng ta thấy phần nào tuổi trẻ cuồng nhiệt yêu ai đó, vì ai đó mà có một thanh xuân trọn vẹn. Để sau cùng có thể thanh thản nắm tay ai đó bước đi trong hạnh phúc. ..............An.............…

Gió ấm không bằng anh thâm tình- Thanh Thanh Thùy Tiếu

Gió ấm không bằng anh thâm tình- Thanh Thanh Thùy Tiếu

4 0 1

Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…

Duyên đến đây, là ngươi_ Hiện đại [Nguồn:tangthuvien.com]

Duyên đến đây, là ngươi_ Hiện đại [Nguồn:tangthuvien.com]

545 0 2

Hắn là cái khốc trung mang tiểu bĩ bộ đội đặc chủng, trưởng thành ba mươi mà đứng chuẩn bị thành cái gia,Nhất thời tâm động, thiết huyết quân nhân cư nhiên xem thượng nhìn như nũng nịu đàn tranh lão sư!Truy, vẫn là không truy? Đó là một vấn đề...Văn nghệ cô gái cùng thiết huyết quân nhân giao hòa,Một nửa là nhu tình thủy, một nửa là cứng cỏi cương.Hắn cho rằng: này cô gái nhìn như ôn nhu mà yếu ớt, trong khung đã có dũng cảm mạo hiểm tinh thần, khi thì cẩn thận khi thì rất là lớn mật.Nàng tiếu đáp: người ta rõ ràng cũng rất ôn nhu hiền thục thôi, mục tiêu của ta là muốn làm cái người gặp người thích ôn nhu phái hiền thê lương mẫu.Nàng cả giận nói: lần sau ta muốn đổi cái ôn nhu điểm nam nhân!Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền: đừng làm không thực tế mộng, ta nhưng là chức nghiệp quân nhân. Công chiếm thành trì sau không cho phép quân địch tiến vào!Nàng nhíu mày: chức nghiệp quân nhân rất giỏi a? Kia cũng không thể bắt nạt nhân nha!Hắn cười xấu xa: chức nghiệp quân nhân nhưng là nhược thế quần thể, chịu bảo hộ đối tượng, ngươi đừng bắt nạt ta là tốt rồi.Thoải mái hài kịch, nhiệt huyết mà không cẩu huyết quân ngôn, tuy nói là lãng mạn tình yêu chuyện xưa, nhưng là sẽ có sự thật tình tiết…

Mãi Mãi Chẳng Phải Là Anh

Mãi Mãi Chẳng Phải Là Anh

2 0 1

Lâm Nhã Tịnh là một cô bé mồ côi, sống trong làng trẻ mồ côi. Ai cũng nghĩ rằng nhưng đứa trẻ xấu số đó sẽ được thoát khỏi cái cuộc sống cay nghiệt ngoài kia, khi được mọi người trong làng trẻ yêu thương và nâng niu. Nhưng họ đâu biết, đằng sau cái khẩu hiểu động lòng người đó, là sự sợ hãi của biết bao nhiêu đứa trẻ khi bị đưa vào đó. Với Nhã Tịch đó là địa ngục, cái ngày mà cô biết được mình sắp chết, chúng sẽ giết cô như những người bạn khác. Nhã Tịnh hoảng sỡ, đã bỏ trốn nhưng lại bị chúng bắt được, đánh cho đến thừa sống thiếu chết. Khi cô tỉnh lại thấy mình đang nằm lăn lóc trong căn phòng tối đen. Cô mới liều lĩnh lấy can đảm nhảy lên chiếc xe trở xác chết của lũ trẻ rồi trốn ra ngoài. May mắn thoát chết, cô được nhận nuôi vào gia đình trung lưu. Người bố nuôi mới của cô chỉ là đầu bếp trong một nhà hàng nhỏ. Người mẹ làm giúp việc tại một gia đình giàu có. Từ đó cuộc sống của cô như thay đổi. Có đầy đủ bố, mẹ, và một người anh trai. Được đi học, và bạn bè yêu quý. Nhưng cũng từ đây cô dính vào mối quan hệ phức tạp với ba người con trai. Cô gặp được 2 người con trai giống nhau y đúc là Trương Minh Viễn và Trương Minh Thành. Minh Viễn vì tai nạn ngày nhỏ mà không thể đi lại, Nhã Tịnh như hiểu được nỗi đau của Minh Viễn nên ngay từ đầu đã luôn cố gắng thân thiết và bên cạnh anh. Mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, nếu không có sự xuất hiện của Đàm Trạch Dương- Bạn cùng lớp với Nhã Tịnh. Trạch Dương luôn che giấu tình cảm của mình với Nhã Tịnh, để rồi chính anh lại…

Hạ chí chưa tới

Hạ chí chưa tới

29 0 1

Thanh xuân sở dĩ khiến người hoài niệm, luyến tiếc vì những thứ đẹp đẽ đó thường chỉ lưu giữ trọn vẹn nhất trong kí ức, khó mà thoát ra ngoài hiện thực và theo bạn cả đời.Chính vì vậy, "chàng trai ở bên bạn năm mười bảy tuổi, sẽ không thể mãi ở bên bạn được."Điều đó đúng, mà có khi lại chẳng đúng.Ai ở bên ai, chỉ có thời gian mới trả lời được.Ai ở bên ai, chỉ có thể tự mình trải qua để chứng minh.Nếu chỉ sợ hãi những điều chưa xảy ra, thì cả đời này, ai có thể ở bên ai?"Lập Hạ, hãy thử để mình ở bên cậu được không?"Mùa hạ năm đó, Tiểu Tư đã nói với Lập Hạ như thế.Để rồi tất cả chỉ như nước chảy kẽ tay.. những bền chặt hóa mong manh như mùi thơm cây rã hương năm nào.Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Lập Hạ có màu vẽ, có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Phó Tiểu Tư ẩn sâu trong vẻ lạnh lùng đôi chút bất cần là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niuThanh xuân của Thất Thất.. ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân..Thanh xuân ấy còn có Lục Chi Ngang, có Ngộ Kiến, có Đoạn Kiều..Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại..Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm…

DÃ QUỲ BÊN VỆ ĐƯỜNG

DÃ QUỲ BÊN VỆ ĐƯỜNG

4 0 1

Mùa đông năm ấy, có một cô bé được nhìn thấy ánh dương.Năm 1 tuổi, cô theo mẹ rong ruổi khắp chợ đã được 6 tháng.20 tháng, cô được để ở nhà cho ông bà ngoại chăm.3 tuổi, một người yêu cô hơn cả con mình đã ra đi.4 tuổi, cô ghét một người vô cùng.5 tuổi, cô nghịch như một con khỉ nhỏ. Cô vẫn ghét người đó.6 tuổi, cô vào lớp 1. lại càng ghét người đó hơn.7 tuổi, một người yêu cô vô điều kiện đã bỏ cô ở lại.8 tuổi, cô vượt qua nỗi đau ấy và bước tiếp, lại hồn nhiên như bao đứa trẻ khác9 tuổi, nhà cô có tivi. Cô bị nghiện tivi.10 tuổi, cô vẫn thế, vẫn hồn nhiên, yêu đời.11 tuổi, cuộc sống vẫn bình yên trôi qua.12 tuổi, vẫn thế.13 tuổi, thêm một người yêu thương cô vô điều kiện đã không chiến thắng được thời gian.14 tuổi, cô gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy.15 tuổi, cô vào lớp 10 nhưng không như ý lắm16 tuổi, cô vẫn làm cán bộ lớp, vẫn là học sinh giỏi.17 tuổi, cô chuyển lớp, cố gắng hoà nhập, nhưng cảm thấy mình lạc lõng.18 tuổi, cô thi đại học và kết quả lại không như ý muốn. Cô thấy buồn, tuyệt vọng. 19 tuổi, cô sinh viên đại học với bao hoài bão mới. Cô kết được bạn rồi. Rất nhiều bạn20 tuổi, những người bạn ấy vẫn đồng hành cùng cô.21 tuổi, có những người bạn đã ra đi. Và cô không níu kéo22 tuổi, cô tốt nghiệp rồi. Bạn bè rất ít23 tuổi, cô đi làm rồi. Có đồng nghiệp rồi và bạn bè vẫn rất ít…

[Xuyên thư] Cái này zombie không quá lãnh

[Xuyên thư] Cái này zombie không quá lãnh

228 4 1

Tấn Giang VIP2016-12-22 hoàn tấtTổng bình luận sách số: 153 trước mắt được thu giấu số: 804 văn chương điểm tích lũy: 20,194,474Nhạc Thanh xuyên thư , trọng sinh đến zombie đầy đất chạy, dị năng bay đầy trời tận thế, nàng quyết định rút kinh nghiệm xương máu, rời xa Thánh Mẫu Mary Sue, Bạch Liên trà xanh hoa, Jack Tom tôn, ôm chặt kim đại thối, đi đến nhân sinh đỉnh phong.Lại bị một con nhân vật phản diện sáng loáng, ngầm đâm đâm mà để mắt tới , vừa thấy đã yêu, tái kiến cảm mến, ba gặp trực tiếp trói về hắn zombie ổ, làm sao cái này kịch bản phát triển phương hướng không đúng?Nữ chính, chúng ta tới bàn luận nhân sinh!Nam chính, chúng ta tới tâm sự kịch bản;Nhân vật phản diện, ngươi cho ta nằm sấp đừng nhúc nhích, đừng tưởng rằng ngươi không phải người ta liền nhìn không thấy ngươi, cẩn thận ta trực tiếp đặt xuống sạp hàng không được!======Chú ý hạng mục① điềm văn, Tiểu Bạch văn, không thích ngộ nhập② nữ chính phụ trách một đường soái đến cùng, nam chính phụ trách nũng nịu lăn lộn bán xuẩn.③ vô não không Logic, cự tuyệt xé X, nếu như thực sự nhìn không được, có thể điểm kích góc trên bên phải xiên hào, tạ ơn hợp tác.Nội dung nhãn hiệu: Xuyên thư nữ phụ tận thế hoan hỉ oan giaLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Nhạc Thanh ┃ phối hợp diễn: Mạnh Vân Nhiên, La Vi, Mộ Dung Hằng ┃ cái khác: Xuyên thư, nữ phụ, tận thế, hoan hỉ oan gia…

Chắc gì đã phải tình yêu

Chắc gì đã phải tình yêu

0 0 1

F là cái đồ quỷ tha ma bắt. Cả cuộc đời này tôi lớ ngớ thế nào, xui tám mạng, ông bà gánh không nổi nên mới gặp phải cậu ta.Lần đầu tiên gặp đã bị ăn đập ra bã. Nếu mà là cậu ta đập thì hay rồi, tôi sẽ tìm ngày trùm bao đập lại một trận hả hê cho bõ tức. Nhưng lại chẳng phải cậu ta, nên tôi chỉ biết trách mình đen đủi.Lò mò đi theo địa chỉ trong danh bạ tới khu ổ chuột tìm cậu học sinh mới chuyển trường thì bị mấy gã du côn trường bên cạnh hiểu nhầm là đồng bọn của cậu ta nên bị tát cho mấy phát rồi xén tóc nham nhở. Tới khi được buông ra còn bị chúng đẩy xuống đất va vào cọc sắt trầy một mảng lưng.Bạn thân ai nấy lo nhìn thấy bộ dạng ấy lôi đi học võ, dù cái thể trạng yếu nhớt ấy của tôi trầy trật học mãi chẳng đến đâu.F là cái gã học thì không học, càng không xem ai ra gì. Vì bảo vệ một cô gái trong trường mà đấu khẩu với đàn anh khóa trên bị bọn họ tập trung lại dần cho một trận nhừ tử chạy vào nhà vệ sinh trốn. Tôi đi ngang qua thấy cậu ta thì lo lắng hỏi xem. Cậu ta tránh tôi như tránh tà, còn đẩy tôi ngã. Tôi tức quá chửi cậu ta một trận, chửi đụng vào cậu ta tôi đen như chó, là tôi ngu dốt nên mới quan tâm cậu ta thôi.Nghe thấy vậy cậu ta gặng hỏi. Biết được lũ du côn trường bên làm thế với tôi liền sửng cồ lên, rất ngang ngạnh. Đấm nhau với cậu ta thì cậu ta không thèm chấp, nhưng đụng vào người của ông đây thì coi chừng.Tôi là người của cậu ta bao giờ?Bạn thân thì níu tay bảo tôi đừng có dính đến cậu ta nữa. Tôi thì ôm lấy cậu ta dính đầy máu hoảng hốt trong l…

NT(764)_Xuyên thành nhân vật phản diện tiểu dì_FULL

NT(764)_Xuyên thành nhân vật phản diện tiểu dì_FULL

2,584 34 3

Ở cổ đại X triều, Tần Sóc Nam là nữ phẫn nam trang đại tướng quân, là thế nhân công nhận chiến thần, lớn nhất phiền não trừ bỏ như thế nào mang lại hoà bình và sự ổn định cho đất nước bình thiên hạ, chính là không thể bại lộ nữ nhi thân.Chết trận chiến trường, Tần Sóc Nam đột nhiên xuyên tiến đời sau một quyển tiểu thuyết , trở thành một đôi nhân vật phản diện huynh đệ trong truyền thuyết hội gả nhập hào môn siêu có tiền tiểu dì.Tiểu dì là nhân vật phản diện huynh đệ mẫu thân sau khi duy nhất trên đời thân nhân, lại bởi vì phải gả nhập hào môn lựa chọn ba mẹ qua đời bọn họ, trực tiếp làm cho ốm yếu tiểu nhân vật phản diện ở tuổi nhỏ thời điểm phế đi hai chân, chung thân không thể hành tẩu, tương lai trưởng thành ngồi ở xe lăn thượng đại sát thần, dùng thiên tài phạm tội chỉ số thông minh giúp trở thành sát nhân cuồng ma huynh trưởng đào thoát đuổi bắt.Nga, đại nhân vật phản diện giết người đầu tiên chính là này dì.Tiểu dì nũng nịu, chưa bao giờ đã làm cô gái Tần Sóc Nam xuyên qua sau, sợ bị làm như yêu tà chết cháy, lớn nhất phiền não là như thế nào làm tốt một cái hiện đại tứ chi không cần nhuyễn muội tử, không bại lộ nàng có thể một quyền đánh chết tam đầu ngưu vũ lực giá trị.Bất quá Tần Sóc Nam thực vui vẻ làm một nữ hài tử, cho nên nhìn trông mong chờ trong nhà nay duy nhất trụ cột dưỡng gia.16 tuổi đại nhân vật phản diện Hoắc Tồn Tịch: ? ? ? ?3 tuổi tiểu nhân vật phản diện Hoắc Tồn Dục: Ca ca, dì nói ngươi đã muốn là một cái thành thục nam nhân, nên học được ki…

Tôi sẽ không thương hại một yêu quỷ

Tôi sẽ không thương hại một yêu quỷ

36 1 3

Tên gốc: 我不可能会怜惜一个妖鬼Tác giả: Đằng La Vi ChiSố chương: 102c chính văn + 5c phiên ngoạiCouple: Yến Triều Sinh, Lưu Song*Vào ngày ta chết, mưa xuân bắt đầu rơi.Vào lúc này vậy mà ta lại nhớ Yến Triều Sinh.Hơn trăm năm qua, hắn luôn liều lĩnh đứng trước mặt ta, thậm chí còn thay ta cản sấm sét.Khi đó ta ngây thơ, luôn cho rằng hắn yêu ta. Mãi về sau hắn mang về một nữ nhân có diện mạo tám phần tương tự với ta, hóa ra nàng mới là người hắn yêu.Ta thở dài, thảm.Tôi chết sớm quá không nhìn thấy trong cơn mưa ấy có bóng người lảo đảo chạy đến. Bát Hoang yêu quân Yến Triều Sinh, một khắc này liền đằng vân cũng sẽ không.*Lần nữa mở mắt ra, thì đã trở về 700 năm trước.Khi đó Yến Triều Sinh không phải yêu quân mà chỉ là một đệ tử cấp thấp thân mang yêu mạch và nhận hết mọi sự khi dễ của các đệ tử.Khi đó ta có cảm nhận sâu sắc làm kẻ ngốc một lần là đủ.Khi hắn níu lấy góc áo ta, ta giẫm nát xương ngón tay hắn, hắn vậy mà vẫn không chịu buông ra.Từ đây ta không còn yêu hắn nữa.[Yêu quân x trong ký ức là tiểu kiều thê ngọt ngào, nhưng hiện tại không phải ]Sau đó mưa mưa gió gió, mặc kệ Yến Triều Sinh đáng thương thế nào, Lưu Song đều nhớ kỹ thời khắc độ kiếp ấy, nàng đều tự nói với mình, vĩnh viễn đừng thương tiếc một yêu quỷ như hắn.Mà Yến Triều Sinh, người vì nàng tôi hồn hoán cốt, lại không đổi được sự dịu dàng ngày xưa trong ánh mắt nàng.…

(EDIT) Sau khi chó điên bị mất trí nhớ

(EDIT) Sau khi chó điên bị mất trí nhớ

500 32 2

Tác giả Tùy An Bản thân chỉ dịch từ bản QT còn nhiều thiếu sót mong mng góp ý Văn án:Mạnh An và Hạ Tri Ngôn đã có hôn ước từ thuở nhỏ, cả hai là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm đều là nước chảy thành sông. Mạnh An rất thích Hạ Tri Ngôn, hai người vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, tuy nhiên bởi vì một câu muốn lập nghiệp trước rồi mới thành gia của Tri Ngôn mà cậu đã chờ tới năm 27 tuổi.Vốn tưởng rằng cả hai sẽ kết hôn thì Hạ Tri Ngôn lại cố tình yêu người khác, thậm chí vì người này không tiếc cãi lời gia tộc, muốn cùng Mạnh An giải trừ hôn ước.Sau đó, Mạnh An đã làm rất nhiều việc vì muốn níu kéo người yêu, nhưng từ đầu tới cuối không thể thay đổi được kết quả, ngược lại còn khiến bản thân cùng Hạ Tri Ngôn ngày càng trở nên xa cách.Mạnh An tự nhiên cũng đã nhận ra điểm này mà trở nên tuyệt vọng, cậu nghĩ mọi cách đem Hạ Tri Ngôn giam cầm ở chính nhà mình. Loại hành vi giống chó điên này càng làm Hạ Tri Ngôn đối với Mạnh An trở nên chán ghét, thậm chí vì rời đi mà trong lúc vô tình đả thương đầu của Mạnh An.Hạ Tri Ngôn thành công rời đi, còn Mạnh An sau khi tại bệnh viện tỉnh lại đã mất đi ký ức trước kia.Mạnh An là thụ, công chưa xuất hiện trong văn án, đổi côngHào môn si hán lão nam nhân công X không phải người bình thường nhưng vú bự cường tráng thụ( si hán : yêu chân thành, tha thiết )…

Matcha Mùa Đông, Americano Mùa Hạ

Matcha Mùa Đông, Americano Mùa Hạ

10 0 2

Tuổi trẻ nào mà chẳng có nuối tiếc, với nó, làm việc gì cũng cố gắng hết sức mình là được. Khi lớn lên, cuộc đời đẩy nó vào nhiều sự lựa chọn, bắt nó phải chịu trách nhiệm với quyết định mình đưa ra. Cả một hành trình trưởng thành từ khi lên cấp ba đến khi đỗ Đại học, những con người nó gặp, những sự việc nó phải đứng ra giải quyết, tất cả đã rèn giũa cho nó rất nhiều. Nhưng nó còn may mắn ở chỗ, ai ai xung quanh cũng yêu thương và sẵn sàng che chở cho nó lúc nó cần, chỉ cần mọi người đứng sau âm thầm ủng hộ, nó tự nhiên có thể xử lý trôi chảy những vấn đề của bản thân.Nó sống bình yên suốt mười sáu năm, cho đến khi bước chân vào môi trường mới, nó gặp nhiều thử thách, gặp nhiều bạn mới và gặp được anh. Cuộc sống của nó cũng không xáo trộn quá nhiều, chỉ là nó được cảm nhận nhiều hơn về cuộc sống của những người xung quanh nó. Nó nhận ra, không phải ai cũng được ngọt ngào dịu dàng như ly Matcha latte của nó, vậy thì nó sẽ là người đưa tay ra, mời anh và những người bạn của nó nếm thử thức uống này.Anh nâng niu nó, vì nó đem lại nguồn sáng cho anh vào lúc anh gặp phải những bế tắc đầu đời. Nó cứ nhẹ nhàng bước vào cuộc đời anh, vô tình trở thành người xoa dịu anh những khi anh cần nhất. Nó là vị ngọt dịu thanh, vị chát nhẹ đọng lại nơi đầu lưỡi, là một ly Matcha latte ấm nóng giữa mùa đông từ từ sưởi ấm trái tim anh. Anh đã quen với cái đắng xen lẫn hậu vị chua nhẹ của những ly Americano mát lạnh. Nhưng từ khi gặp nó anh mới nhận ra, anh cũng cần điểm chút ngọt ngào cho…