Hải Tịnh Lăng Yến
Tôi là một người câm điếc bẩm sinh , nhưng tôi lại thích nghe tiếng suối chảy , tiếng sông vang ,thích nhìn những những con cá được kéo lên từ đáy suối bằng chiếc cần câu ¥100 cũ , thích nhìn mặt hồ trông vắt,cùng bạn bè nghịch nước,thích ném đá xuống mặt suối tỉnh lặng .Vào một ngày nắng mùa hạ , khi tôi đang một mình câu cá như lệ thường thì tôi bổng thấy...một thi thể của một người đàn ông lạ,không kịp nghĩ nhiều,tôi liền nhắn cho cảnh sát . Họ tới nơi,vớt thi thể lên , khám nghiệm tử thi rồi đưa tôi đến đồn cảnh sát để lấy lời khai .Người lấy lời khai của tôi là một chàng trai trẻ, anh có một mái tóc đen tuyền và một đôi mắt màu xanh lục .khi thẩm vấn xong,anh bảo với tôi :"Tôi là Lăng Yến,nếu gập gì nguy hiểm cứ báo với tôi,không cần báo cảnh sát đâu "Nhưng tôi không ngờ,vì câu nói đó mà anh đã bảo vệ tôi ... đến khi anh không thể bảo vệ nữa…