Một Thời Gió Ngược
Hà Nội, mùa đông năm 1982. Mỗi sáng, tiếng loa phường lại vang lên cùng nhịp xe đạp lách cách trên phố. Thời bao cấp hiện lên với hàng tem phiếu, bếp than tổ ong, áo mưa nilon và những bữa cơm độn khoai - khốn khó nhưng chan chứa tình người. Trong dòng đời ấy, có một chuyện tình lặng lẽ diễn ra, như khúc dân ca chẳng ai dám hát thành lời.An - chàng sinh viên Sư phạm đến từ Hà Bắc, quê mùa nhưng lễ độ, rụt rè nhưng thông minh, mang trong mình những nếp sống cổ truyền từ vùng đất quan họ. Thành - người Hà Nội gốc, con nhà cán bộ, sống giữa thủ đô nhưng lại luôn thấy mình lạc lõng. Hai người gặp nhau trong một lần xếp hàng mua gạo, thoáng qua như một cơn gió lạnh mùa đông, nhưng để lại dư vị ấm áp khó quên.Từ những lần đạp xe về cùng một hướng, những câu chuyện nhỏ trong ký túc xá, đến lần cùng nhau đi xem hội Lim đầu xuân, An và Thành dần xích lại gần nhau. Giữa một xã hội đầy định kiến, nơi chỉ cần một ánh mắt khác thường cũng có thể trở thành cái cớ cho nghi kỵ, họ buộc phải yêu nhau trong im lặng - như những câu hát quan họ chỉ dám ngân lên vào lúc vắng người.Tình yêu của họ là sự va chạm giữa hai thế giới: một người quê với những giá trị truyền thống, một người phố với những khát khao tự do. Nhưng khi yêu thương đủ sâu đậm, liệu quá khứ, định kiến, và cả sự sợ hãi có thể ngăn cản hai trái tim?"Một Thời Gió Ngược'' là bản hồi tưởng đầy xót xa về một tình yêu không tên, một ký ức được cất giữ, chỉ để một ngày nào đó - khi đời đã đổi thay - người ta mới dám gọi nó bằng đúng tên.…