Gửi Thời Thanh Xuân Đẹp Đẽ Của Chúng Ta
"Sao trên trời lấp la lấp lánh, người dưới đất nhớ mãi khôn nguôi"...."Nếu thế giới nhỏ bé là thế, vì cớ gì anh lại không nghe thấy tấm chân tình của em"…
"Sao trên trời lấp la lấp lánh, người dưới đất nhớ mãi khôn nguôi"...."Nếu thế giới nhỏ bé là thế, vì cớ gì anh lại không nghe thấy tấm chân tình của em"…
Tăng Phúc từ ngày được Neko đại đế ban cho biệt danh Hải Ly thì em có vẻ sống rất đúng với bản chất. Mỗi ngày em dựng cho mình một vài viên gạch để xây thành con đập mơ ước.Em viết nhật ký không đầu không đuôi như một thói quen từ lúc gia nhập show Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai. Thực ra em không hề hay biết đến một ngày lật lại. Trong nhật ký của em từ bao giờ. Từng chữ từng chữ đều là hắn.Còn hắn có một cái nết rất gợi đòn là vô cùng thích chọc ghẹo mọi người xung quanh, đặc biệt là những người dễ thương nhưng hay hờn dỗi. Đối tượng chọc ghẹo của hắn ở ký túc xá Ka Ka thì nhiều vô kể. Trong số đó đặc biệt là Hải Ly em bé được hắn bế lên hẳn top 1 vì phản ứng của em khi bị ghẹo rất gây ngứa ngáy trái tim mèo mềm xèo của con mèo Neko.…
Rảnh đời nên viết…
Truyện không ăn cắp ý tưởng từ ai nhà chẳng qua tui yêu bé Wen quá thôi…
"anh hàng xóm ấy thường lẻn vào phòng tôi mỗi đêm.Anh ấy thường làm những hành động điên loạn mà tôi không thể hiểu nổi"." cô bé hàng xóm ấy khiến cho thằng em tôi cương lên khi vô tình để cơn gió kia thổi qua làm tốc lên chiếc váy trắng ấy và tôi đã nhìn thấy nơi con gái của em nhưng lại được che bởi một lớp quần lót ren . Tôi thật muốn cùng em trầm luân thật lâu thật lâu cho đến khi tinh lực của tôi cạn kiệt".…
Tittle: Hoa Hồng XanhAuthor: ShugyokuPairing: JackNaib, The Ripper x NaibCharacter of Identity VWarning: OOCSummary:Nhân cách thứ hai thối rữa, tàn ác và cuồng bạo không nghĩ tới một ngày có thể biết tới " tình yêu ". Như trò đùa của số mệnh, hắn dần để ý tới một bóng hình, một bóng hình nhỏ bé nhưng kiên cường không từ bỏ.Hắn trốn tránh bóng hình ấy, rồi chớ trêu thay, bóng hình nhỏ bé ấy lại yêu kẻ hắn ghét cay đắng nhất. Hắn không can tâm, hắn muốn cậu là của hắn, cậu chính là người hắn yêu.Hoa hồng xanh cho em chính là tình yêu của tôi dành cho em, hoa hồng xanh cho tôi chính là ảo mộng tôi tự vẽ lên, nơi mà có em.....…
Clifford không tin ai. Không tin vào chính phủ, không tin vào lý tưởng, không tin rằng con người có thể tốt. Nhưng hắn tin em - đến mức điên cuồng, đến mức nếu em bảo trời sập, hắn sẽ cười, giang tay ra đỡ.Và chính vì tin, nên ông ghét em, sợ em, nghi ngờ em, kiểm soát em như thể mỗi nhịp thở của em cũng là lời thách thức. Hắn yêu em như người lính yêu khẩu súng - lau chùi mỗi đêm, kiểm tra từng chi tiết, nhưng cũng sẵn sàng bẻ cong nó nếu nghi ngờ nó phản bội. Clifford không hắn giờ đánh em. Nhưng có những đêm, ông đứng cạnh giường em cả tiếng, không chạm, chỉ thở nặng nề như một con thú canh xác mồi.Và em - em cũng không phải nạn nhân.Em biết Clifford yêu em theo cách méo mó, và em lợi dụng điều đó như một liều thuốc độc nhỏ giọt. Em bỏ đi rồi quay lại. Em cười với người khác. Em cố tình làm hắn tổn thương - để thấy hắn quỳ gối trước cơn giận của chính mình, để xem thử Clifford sẽ giữ mình lại hay giết mình đi.Em dùng nước mắt như vũ khí. Dùng cái mềm mại để khiến Clifford rối trí. Em cũng biết - hắn là con thú bị đánh gãy xương, chỉ còn mỗi em là lý do sống. Và em lợi dụng điều đó. Em cho hắn tình dục, rồi rút lại tình yêu. Cho hắn hy vọng, rồi rạch nó như rạch ngực một con chim non.Họ làm tình như giết nhau. Móng tay cào da. Miệng ngấu nghiến da thịt như muốn lột xác đối phương. Tình yêu của họ là nấm mốc mọc trên nền xám chiến tranh.Là sự tha thiết bị bẻ gãy thành nỗi ám ảnh. Là hai cái xác vẫn biết mỉm cười, khi nhìn nhau qua tấm kính máu.Tối hôm đó, hắn được chỉ Huy trưởng bảo đến xem em. Clifford…
Một trận hỏa họa thêu hủy tất cả tình yêu của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan. 5 năm sau cô huy hoàng trở về đòi lại công lý. Đứa bé cô mang về lại có bản lĩnh hơn cả cô. Đứa bé đứng trước mặt Diệp Ân Tuấn nói : " Chú có thể giúp cháu một chuyện được không ? Xin chú đó " Diệp Ân Tuấn cảm thấy...…
Willow Astor là - hoặc ít nhất đã từng là - một chàng trai hoàn toàn bình thường. Cho đến khi anh ta vào rừng, châm một đống lửa, và bằng cách nào đó... xuyên không.Vào một quyển tiểu thuyết boylove (bl). Lẽ ra mọi chuyện cũng không đến nỗi nào, nếu cái tiểu thuyết đó không có một cô em gái fujoshi có trí tưởng tượng phong phú lại hay tự luyến cũng xuyên theo, bắt anh làm này kia chỉ 'vì tình tiết truyện'! Liệu một chàng trai "thẳng" có thể sống sót ở một nơi mà xung quanh đều là nhân vật bl kiểu mẫu không? Hay anh ta sẽ bị bẻ cong và miễn cưỡng trở thành kiểu Bot điển hình?Nguồn: webnovelTên gốc: Not your ideal blChú thích: fujoshi nghĩa là hủ nữ, chỉ các nhân vật nữ thích truyện boylove.…
Hwang Hyunjin, một nam thần tượng trực thuộc công ty X Entertainment. Được đánh giá là một người với vẻ đẹp quyến rũ, cuốn hút, tính cách dễ gần, thân thiện đã giúp anh thu về một lượng Fan đông đảo. Nắm giữ vị trí Visual trong nhóm SKZ gồm bốn thành viên, Hyunjin luôn phải cẩn thận với mọi hành động của mình. Ở độ tuổi 24 như vậy là vô cùng thành công rồi.Ngỡ rằng anh là hoàn hảo không một tì vết thì có một tật xấu của Hyunjin mà không phải ai cũng biết.Hwang Hyunjin nghiện thuốc lá!!!Sẽ ra sao nếu người hâm mộ của anh biết chuyện này? Đặc biệt là ở Châu Á, mọi người khá kỳ thị việc hút thuốc tại thời điểm hiện tại. Nhưng Hyunjin không bỏ được, khói thuốc đã len lỏi bám lấy cuộc sống của anh lâu lắm rồi.Ấy thế nhưng như một quy luật tự nhiên. Thuốc đắng sẽ có kẹo ngọt xoa dịu.Lee Felix là một bé cưng 12 tuổi. Em cùng gia đình từ Úc trở về Hàn Quốc trong thời gian nghỉ hè ít ỏi của mình. Một đứa trẻ ngây ngô, nụ cười tỏa ánh hào quang kèm theo gương mặt nhỏ với lốm đốm tàn nhang khiến nhiều người thấy em xong lầm tưởng rằng mình gặp phải Thiên Thần.Như bao đứa trẻ khác, Felix là một em bé hảo ngọt, lúc nào trong túi áo hoặc túi quần của em cũng có đầy chiếc kẹo đủ màu. Biết là ăn nhiều sẽ không tốt nhưng mà em thực sự không cưỡng lại được sức hấp dẫn của chúng.--- Mọi ý kiến đóng góp và các vấn đề khác xin liên hệ:Facebook: Ha My Tran Instagram: hamy_tran16Tiktok: kimhyonmeiCảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc và yêu quý tác phẩm của mình nha!…
Những gì em tưởng tượng ra để thoả cơn nứng....…
có những lời ngập nhừng muốn nói... có những tình cảm trong sáng, ngây thơnhưng có lẽ chưa đủ dũng cảm nên gửi gắm vào confession của trường. Mong em nhận ra anh…
Đây là truyện về đại tiểu thư bướng bỉnh và một anh chàng coolboy lạnh lùng kiểu mẫuBạn nào không thích xin mời outNhắc nhở truyện cực ngọt,cẩn thận sâu răng :Đ, nhưng cũng có vài phần khá ngượcNội dung truyện đọc rồi biết ...HiHiTrích đoạn:"Chẳng qua là em chỉ trả đồ cho cậu ấy thôi mà, anh làm gì thế?Không được em chỉ là của anh, không thể nghĩ đến người con trai khác.Nói rồi, anh cắn mút bờ môi nhỏ xinh hơi dẩu lên vì giận dỗi của cô. Mùi vị ngọt ngào của cô làm cơn tức của anh dịu xuốngEm chỉ mãi mãi bên cạnh anh thôi, ngốc à!"…
-đêm mưa giá lạnh thân hình bé nhỏ đi trên con đường tối dẫn đến một ngôi nhà nhỏ cô tên là trương thị kim thoa cô mang thai của hắn nhưng hắn chẳng quan tâm cô và nómọi người vào truyện rồi biết…
Thể loại: Ngôn tình, Kinh dị, Vô hạn lưu, Nữ Cường, 1vs1, HE----- VĂN ÁN -----Năm 2028, một thảm họa chưa từng có lặng lẽ ập đến quét qua cả thế giới. Toàn cầu như chìm trong bóng tối trong chốc lát."Muốn sống sót đúng không? Vậy thì, bốc thăm đi." Một kẻ vô danh nào đó đang phát lệnh cho loài người trên toàn thế giới.Tống Tân cầm lấy mảnh giấy hiện ra từ không khí trước mắt, nghe thấy giọng nói: "Bé cưng xui xẻo thật tội nghiệp, chúc mừng bạn đã thành công được chọn tham gia 'Trò Chơi Tử Thần Trực Tiếp Toàn Cầu'. Số hiệu của bạn là -- 3003."Trước khi trò chơi bắt đầu, trong lúc những người chơi khác đã rút ra nhiều loại đạo cụ tốt, còn Tống Tân chỉ ngẫu nhiên rút ra được một viên đá bình thường.Về sau, viên đá bị vỡ, một người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tống Tân."Người máy trí năng số hiệu 001, thiết lập duy nhất -- dù chỉ còn một hơi thở cuối cùng cũng phải bảo vệ chủ nhân."Tống Tân hỏi: "Chỉ số trung thực của anh là bao nhiêu?""Chín mươi chín phần trăm." Anh trả lời."Vậy một phần trăm còn lại đâu?"Người máy trí năng mặt không cảm xúc, cả người nóng bừng, "Đó là lời nói dối duy nhất tôi từng nói với em -- người máy trí năng không có tình cảm."-------------Nội dung Tag: Sảng vănTừ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tống Tân, Trọng Phong ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:Tóm tắt một câu: Cuồng hoan đi, loài người----------Vy Vy: Truyện này hay quá nên mình quyết định edit tiếp vì chủ nhà đã khoá pass kín mất rồiiii:<<
Câu chuyện về hai người "anh em" từ bé đã ở cùng nhau, vì lý do gia đình của Y Khuyển nhiều con mà cậu là em út nên được gia đình Thiên Ưng nhận làm con nuôi chăm sóc hộ. Thế là hai anh em cách nhau 3 tuổi sống cùng nhau đến khi Y Khuyển đậu học bổng du học toàn phần ở Singapore và cậu đã về nước. Lúc này cuộc sống của họ đã bên nhau nhờ lần tách nhà ra ở riêng. và sau đây là chuyện tình của Kiến Trúc Sư trẻ tuổi và Giám Đốc Khảo Sát tài năngđây là truyện do bạn mình viết, nó không có wattap nên mình chỉ đăng hộ thôi 😀 ahihi :)))…
Đọc đi rồi biết :)))…
'Lấy tôi''Không' 'nhưng tôi có thể sang nhà anh gặp bé chơi với bé''Được''Lấy anh được không''Không... hả anh vừa nói gì''Em không bao giờ chạy thoát khỏi tôi''Vũ Lam em là của tôi!!'Quay quẩn vẫn luôn là ba năm trước Bảo Bảo là con cô cô vui nhưng với ai anh ta sao? Ba năm trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao cô không nhớ gì? 'Anh biết em không thể tiếp thu hết bây giờ nhưng em nên biết "anh yêu em" Vũ Lam ' Những khúc mắc từ thời gian lúc trước, lúc này câu chuyện 'Giúp ba giữ lại mẹ con' xoay quanh cô nàng Tô Vũ Lam với một lớn một nhỏ.…
Phàm tuỳ tiện chấp bút, để giữ lại kỷ niệm tuổi thanh xuân.Một số chương Phàm cài đặt chế độ Riêng Tư, vì không cảm thấy ưng ý lắm với nó.Thỉnh mong quý vị nếu ưng mắt cũng không chuyển ver hay triệu hồi nó đi đâu. (^3^)oOo20/10/2017... -->…
Lưu ý: Đây là tác phẩm truyện dành cho tuổi teen, vui lòng cân nhắc trước khi xem!Vì đây là lần đầu tớ viết tiểu thuyết nên nếu có sai sót thì mong mọi người cùng góp ý cho tớ nhé, hy vọng các cậu sẽ thích và ủng hộ bộ tiểu thuyết đầu tay này của tớ! Tôi là người sở hữu chiều cao trung bình, không quá thấp, nhưng khi đứng cạnh Tuấn tôi lại thấy bản thân nhỏ bé vô cùng. Tuy hai chúng tôi chỉ cách nhau một con giáp nhưng thật xấu hổ khi phải thừa nhận Tuấn cao hơn tôi tận một cái đầu, tôi không khó chịu mấy về chuyện này nhưng không biết vì sao cứ mỗi khi đứng cạnh em ấy tim tôi lại như muốn nhảy bật ra ngoài, đầu óc tôi hầu như luôn offline khi ở gần cậu bé hotboy này. Dưới ánh nắng ấm của một chiều thu, chúng tôi cùng rong rã trên những con đường, chiều thu ấy, một buổi chiều với cái nắng đẹp, không chỉ những vệt nắng đâu, ánh mắt trong trẻo và nụ cười mang dáng vẻ nam sinh của ai đó cũng rất đẹp...! "Nắng hôm nay đẹp nhỉ, Tuấn?" "Vâng, nhưng chị đẹp hơn" "Nào, ai dạy em nói như thế đấy?" "Em học từ bọn con trai lớp em, hình như đám con gái khá thích mấy lời kiểu này" "Thế em học mấy kiểu nói chuyện sến súa này là để "cua" gái đấy à?" "Không, để "cua" chị thôi" "Xem ra em thích chị quá rồi nhỉ?" "Hmm...Không hẳn, nhưng em cho phép chị nghĩ thế" Có lẽ...Cả thế giới này, không ngày nào là không có nắng, nhưng ngày trong đời chị chỉ có nắng khi có nụ cười của em…