❞ cánh hoa sứ trắng
trần minh hiếu đến gần cái lồng từ dây gai xanh thẫm nơi góc phòng, đưa bàn tay thô ráp tùy hứng hái một bông hồng đỏ trên dây gai cài lên mái tóc nâu nhạt của con người đang ngồi trong đấy. người kia ngước lên nhìn gã, ánh mắt ngập ngừng không dám nhìn thẳng vào kẻ đối diện như e sợ một con quái vật, đôi bàn tay bé nhỏ run rẩy vịn lấy đầu gã ghì chặt vào cổ mình, để miệng gã áp lên vết sẹo vẫn chưa lành hẳn. trần minh hiếu khẽ cười, nhe hai bên răng nanh cắm sâu vào cần cổ trắng ngần của em."lần này em không còn chống đối mà chịu khuất phục rồi em nhỉ.?"• đặng thành an bị trói chặt hai tay lên thanh gỗ, mắt hắn đỏ au, từng hơi thở nặng nhọc kèm mùi hương máu tanh tưởi hòa quyện lại với nhau. thành an hướng đến khung cửa sổ nhỏ sáng được ánh trăng chiếu rọi trong hầm ngục tối, nhìn về phía toà lâu đài, phía vách kính như phát ra tiếng kêu nỉ non yếu đuối đầy đau khổ."an đến cứu anh với. nó trở lại rồi, an ơi-"…