Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vương Nhất Bác 23 tuổi, thích chơi thể thao, lego, đam mê "tốc độ". Nhị vương gia Tiêu Chiến 29 tuổi, là con trai thứ hai của hoàng thượng Minh Quốc, tài sắc vẹn toàn, thích nuôi nam sủng. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~"Chiến ca, lại chơi với đệ""Không được, ngươi đi chỗ khác chơi đi""Nhị vương gia, sủng ái ta đi mà"…
"Alata... xin cậu.. xin cậu hãy đừng bỏ tớ lại một mình".."Đến bao giờ ... mình mới có thể gỡ lớp mặt nạ này ra?".."Gosei Pink, ta sẽ giúp ngươi quên đi hết những nỗi buồn đó, hãy đi theo ta".."Eri.. cho dù cậu có như thế nào, tớ vẫn sẽ luôn ở bên cậu. Vì cậu luôn là người tớ yêu nhất"...Alata x Eri (GoseiRed x GoseiPink) là một trong những couple mà Y u u yêu thích nhất, vì vậy Y u u đã đặt rất nhiều tâm huyết vào bộ fic đầu tiên này. Mong được mọi người yêu thích 💗💗Do not re-up…
Tuổi 17 không chỉ là tuổi của những hoài bão, ước mơ mà nó còn là nơi để ta gửi gắm thanh xuân của chính mình. Tôi không chọn 16 vì lúc đầu tôi còn đang bận rộn với kì thi xét tuyển lớp 10, cũng vì đối mặt với kì thi "Trung Học Phổ Thông Quốc Gia" đầy quan trọng kia nên tôi cũng không chọn tuổi 18. Không phải vì ở chúng không có gì để chúng tôi lưu nhớ lại, mà vì ở 17 chúng tôi bắt đầu sống đúng với những cảm xúc của mình hơn. Nhận ra những tình cảm mà đáng ra phải trân trọng hơn.. " Tuổi 17 của chúng ta " là một thể loại truyện về tình cảm học đường xen lẫn vào đó là những tâm tư tuổi mới lớn mà ai trong chúng ta cũng gặp phải, không chỉ thế mà còn về những mơ ước ; những hoài bão ; những định hướng cho sau này. Ai trong chúng ta cũng đều có một tuổi 17 tràn đầy sức sống và mang nhiều kỉ niệm lắng đọng. Cũng vì đang ở trong chính độ tuổi 17 này, nên những câu chuyện trong đây có thể là câu chuyện ngoài đời thật của mình xen lẫn một chút tưởng tượng. Hi vọng " Tuổi 17 của chúng ta " sẽ khiến cho các bạn sống lại tuổi 17 của chính mình. Nếu có gì sai xót mong các bạn thứ lỗi!!!…
Tôi đã nghe đâu đó "thời gian sẽ mình chứng tất cả". Đúng, sau bao nhiêu năm tôi đã biết người tôi từng rất thương, tôi vẫn chưa hề quên được. Mặc dù đã qua một thời gian dài không gặp lại, nhưng khi tôi thấy ai có hình dáng giống "người đó" thì tôi cứ tham lam, mà nhìn người đó rất nhiều...…
"Sasuke,tớ yêu cậu bằng cả trái tim""Sakura,cảm ơn"..."Sasuke,tớ yêu cậu,tớ sẽ mang cậu về""..."..."Sasuke,tớ yêu cậu,tớ tham gia với""Giết cô ta"..."Sasuke,tớ yêu cậu""Phiền phức"..."Sasuke,em yêu anh""...""Dừng lại đi""...""Làm ơn""...""Sasuke...""...""...""Sakura...Anh cũng yêu em.....Anh xin lỗi.....Nên làm ơn......Tỉnh dậy đi...""...""Sakura...Sakura...SAKURAAAAAA...""..."…
"Phượng Nghịch Thiên Hạ" là một tiểu thuyết rất hay nên ta quyết định viết review để giới thiệu những người chưa biết truyện này và cho những người cần review để quyết định xem có đọc truyện hay không.…
"Hoặc là ngẩng đầu, hoặc là vĩnh viễn khụy gối. Không ai nhân từ với ai, cũng không tự dưng tàn độc với ai. Tất cả đều là lựa chọn cả""Vậy đây là lựa chọn của ngươi?""....""Nói đi""Không, ta vốn không có lựa chọn...""Ngươi sai rồi. Ngươi có... ""....Ngươi chỉ không tin đó chính là lựa chọn, và nghĩ mình không thể làm gì khác!""...""Nếu ngươi chọn cách ngẩng đầu bằng giẫm đạp tiêu diệt người khác, vậy lên đi..."".... Bởi vì ta sẽ không cho người toại nguyện đâu!"…
"Thế đằng ấy có buồn không?" Gió ngồi vắt vẻo trên cánh buồm, tinh nghịch vờn qua ngọn sóng bên dưới tàu. Gió đi nhiều nơi và biết những thứ mà hiếm con người nào sống đủ lâu để biết. Nhưng gió không thích nói nhiều. Gió chỉ nghe và biết thôi."Có chứ" Kazuha nâng chén lên, cùng trăng thưởng thức men nồng của rượu "Sao lại không buồn được chứ? Tôi giờ chỉ là một kẻ bị truy nã đang trốn chạy quê hương của mình""Thế còn anh ta" Gió cúi sát xuống hỏi cậu, nghịch ngợm trêu tóc ronin trẻ tuổi "Cậu có tiếc không?"…
Câu chuyện nhỏ ở trong phòng chờ 1 buổi cinetour chàng trai năm ấy . Cụ thể là Cine Tour Quang Trung, có lẽ vì bị hủy, lại phải ngồi trong phòng chờ quá lâu, bạn Tùng không có gì để làm nên đã rảnh rỗi kiếm chuyện với 1 bạn phóng viên cũng đang ở đấy. Trong chuyện này, mình đặt tên bạn phóng viên là A. Ngắn gọn qua các câu đối thoại cho dễ tưởng tượng ha :)) A: (đang loay hoay nghịch máy ) Tùn: “này! “ A: “Huh ? “ Tùn: “em biết làm mặt khỉ không ? “ A: “???….@@…..Ơ không……..“($#@$%#5) Tùn: “Dở thế, anh biết làm mặt khỉ, mặt bò, mặt heo, dê này, ngựa nữa này…..”(pla pla pla ) A: “biết làm mỗi mặt heo thôi“. Tùn: “Mặt heo dễ quá….chỉ cần “ấy” cái mũi lên thế này này (tự làm mặt heo) dễ mà”, (quay qua Ben) “Ben, làm mặt heo cho chị xem……” A: “À…ờ…….anh làm mặt dê em xem đi….” Tùn: “Thôi ở đây đông người…….”(thế là ở chỗ ít người làm thật đó hả @@ ) A: “Vậy mặt khỉ “ Tùn: “Khỉ à…ừ rồi” (ngó nghiêng xung quanh, thấy không ai nhìn) —–>làm mặt khỉ. “Đấy, thấy chưa, mặt khỉ đấy.” ———————————— Quan ngại sâu sắc về độ bình thường của bạn ấy :))) cơ mà thôi :)) yêu ai yêu từ chân tơ kẽ tóc, khùng khùng mới đúng là Tùng của chúng ta :))…
Khẩu thị tâm phi pooma Work Text: Gần đây thường xuyên cảm thấy có một đôi tay tại phụ giúp ta đi. Phải không? Ta không biết là. Không biết người sau nói "Không biết là" là nói hắn vẫn là nói bản thân hắn.…
"lúc hoa đào nở là lúc ta gặp nhau, lúc hoa tàn là lúc ta coi nhau như người lạ"thể loại:boylove,ngược,He,fanficcp:Soojun-Taegyusố chương dự kiến:40-60author:Alicetruyện 100% là tớ lên ý tưởng và viết,vui lòng không bê truyện đi đâu khi chưa có sự đồng ý!!!…