❝nomin - ngày nắng hạ❞
"có một ngày nắng hạ, tôi yêu cậu ấy. có một ngày nắng hạ, chúng tôi là người dưng.".ljn×njm..lowercase..varonih__.do not repost my fic.start: 1:47 17/6/2021.end: 2:31 17/6/2021.…
"có một ngày nắng hạ, tôi yêu cậu ấy. có một ngày nắng hạ, chúng tôi là người dưng.".ljn×njm..lowercase..varonih__.do not repost my fic.start: 1:47 17/6/2021.end: 2:31 17/6/2021.…
Đây là lần đầu em viết chuyện , sai sót mong các bác bỏ qua.<3 ×××××××××××××× " Ê nữ quái!" Cậu bước chậm lại . " Đã nói đừng kêu vậy mà" Cô bĩu môi quay lại, tiến chỗ hắn. Ôi cô đáng yêu chết mất!!! " Cậu bị mù hả!?" " Hửm ?? " " Vậy sao không nhận ra tôi thích cậu <3" Cậu nhìn cô nghiêm túc nói. "..."××××××××××××…
Lữ khách tự xưng là "Cảnh Binh Thiên Hà". Cô đeo thanh kiếm dài trên người, độc hành trong ngân hà.Lãnh đạm ít nói, lưỡi kiếm rút ra nhanh như gió thoảng, nhưng luôn ra đòn bằng bao kiếm, không bao giờ rút lưỡi đao.//////《Kẻ Tự Hủy Diệt》 bước trên con đường Hư Vô, lạc lối kiếm tìm hình bóng của quá khứ và cố gắng tự tạo ra con đường mới của bản thân.Nhưng rồi khi nhận thức trở nên mơ hồ, họ cũng phải chìm xuống dưới cái bóng to lớn của IX•Ngài, nối tiếp số phận những người đi trước.Nhưng người đồng hành kia thì khác, cô ấy kéo lên những ai đang chết đuối, phá vỡ ảo ảnh và tiếp tục bước đi sâu hơn vào cái bóng của Hư Vô.Lệnh Sứ,ngươi đã đi bao xa rồi?//////•Name: Vô Biên•Author: Hibari_Semuji •Main Character: Acheron /Raiden Bosenmori Mei•Warning: OOC…
"Này anh nghĩ sao về mùa Hạ""Hừm mùa của những ước mơ chăng?""Hở sao lại thế chứ?""Hahaha chẳng phải mùa Hạ thường là lúc rãnh rỗi cho những ước mơ bay xa trong trí tưởng tượng của chúng ta sao?""Đúng nhỉ... ước gì mùa Hạ không bao giờ qua nhỉ? Mãi mãi, mãi mãi sẽ luôn được ước mơ không lo lắng gì cả."…
summary: từ ngày hôm đó, không ai thấy kim gyuvin trèo lên cây nữa, mà là số lần cậu quậy phá khắp xóm lại tăng lên. park gunwook và kum junhyeon từng hỏi, cậu cũng chỉ trả lời rằng, "tao không muốn anh taerae đi trèo cây cùng tao nữa, vả lại anh taerae bị thương thì tao lại khóc lắm ra".…
" Những ngôi sao ấy có thể lấp lánh,nhưng anh còn toả sáng-một thứ ánh sáng diệu kì hơn cả"Dành cho Taehyung và Jungkook Trans chưa có sự cho phép của tác giả,mong thứ lỗi.written by MYGKOOK…
Cô bước vào cổng nhà, bỗng có một bàn tay to lớn nắm chặt tay cô, sau đó ôm cô vào lòng, "Cẩm Tú, cuối cùng anh cũng trở về rồi."Cô chuyển tay xuống lòng ngực anh đẩy anh ra"Anh...là ai?"Anh cuối xuống nhìn con người mảnh khảnh, nhỏ nhắn này, rõ ràng là Cẩm Tú tại sao còn hỏi anh là ai. "Em thật sự không nhớ sao? Là anh đây mà, anh là Diệp Viên Khang đây."Thì ra là anh. Cô bất giác nhớ ra điều gì đó mà cô đã quên mấy năm trước. Người cô bỗng đờ ra, ngước nhìn anh:"Thật xin lỗi Diệp Tổng, tôi không phải Cẩm Tú, Cẩm Tú là chị của tôi, còn tôi là Mỹ Tiên nhị tiểu thư của Tần gia."Anh như hoá đá:"Thế Cẩm Tú đâu?"Cô cười giễu:"Thật xin lỗi, chị ấy không có ở đây. Chị ấy..."Cô có hơi ngập ngừng. Anh sốt ruột đứng chờ nghe cô nói, vài giây sau cô quyết định nói ra:"Chị ấy...chết rồi." giọng nói của cô có hơi nản, giọt nước mắt của cô không chảy mà vẫn nằm trên mí mắt. "Là...là thật sao? " anh hơi bị bất ngờ. Thấy cô không có ý trả lời anh liền nói tiếp:"Tôi xin lỗi, đã làm phiền rồi." Npis xong anh quay đi.…
❌Warning❌: Sẽ có vài từ hơi thô, nếu như không đọc có thể lướt qua...." Trên đời này tao ghét nhất là thằng Kim Chó Má"......" Mày mà là con gái thì cũng không có cửa với tao!"..."Chuyện lớn!!Kim Taehyung - Jeon Jungkook yêu nhau rồi!!"!!Fanfic!!start : 1-2-2022end : ??…
18+Tác giả : Phan Châu Đồng Ảnh" xây bao lâu đài, đổi bao nhiêu thành quân vương không từ chối, nam hậu của ta"" Tạ hồng ân của ngài "[ bạo quân, biến thái, cưng chiều vợ] công x thụ [ mỹ nhân, thanh cao, ấm áp, thơ ngây].Thể loại : cổ trang, sủng , ngọt, đam mỹ, bách hợp, hài hước.P2. Theo đuổi sát nhân bản cổ trang.tổ hợp này được phết đó…
Phát nhẹ nhàng đặt tôi xuống, lại không kiềm được với tới hôn tôi 1 cái, tôi mở mắt trừng trừng quát tháo " Cậu được nước lấn tới vậy !? "" Ô, sao anh lại không giả bộ nữa, em vẫn chưa xong mà"Thể loại : Thanh xuân vườn trường, công chiếm hữu, ngọt, ngược…
Cuộc đời không có chí lớn, cuộc sống cực thấp điều, nàng hết thảy cẩn thủ an phận là tốt rồi,Sao biết theo công nhân du lịch trở về, cách vách đưa đến hàng xóm mới thời khắc đó lên,Của nàng nho nhỏ thế giới bắt đầu ── gió, vân, biến, sắc!Mới gặp hắn là cái vẻ mặt hồ tra, một đầu hỗn độn, cả người lôi thôi đến không được sắc bén ca,Kết quả biến hóa nhanh chóng, đúng là nàng công ty hoàng kim người đàn ông độc thân bầu bằng phiếu thứ hai đỗ quản lí,Nàng nhỏ (tiểu nhân) cả gan tới cửa đưa ra"Cả đời một lần khẩn cầu" ,Cầu xin hắn thiên thiên vạn vạn, tuyệt đối không cần, làm cho người ta biết hắn sẽ ngụ ở nhà nàng cách vách,Để tránh nhà nàng thành nữ đồng sự nhà khách, biến thành chúng háo sắc nữ truy soái ca ván cầu,Hắn lão đại yêu cầu hàn phí, chính là cùng nàng kết nhóm, còn muốn gọi hắn rời giường,OK đánh nhịp định án, vì thế hai người quá lên ở nhà hảo hàng xóm, bên ngoài là người qua đường ngày,Chẳng qua nàng một hồi công tác ngoài ý muốn ngã đả thương đưa y, không đáp yết đỗ quản lí nhưng lại dị thường quan tâm,Chẳng những ở bệnh viện buổi tối chiếu cố, trở lại nhà nàng cũng"Qua đêm" chiếu cố,Đến nỗi công ty xuất hiện hai hắn đích mới nhất Bát Quái ── một đóa hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu,Nàng thực hỏa đại! Sao không có người hỏi nàng này"Cứt trâu" có nguyện ý hay không bị sáp. . . . . .…
Câu chuyện nhỏ ở trong phòng chờ 1 buổi cinetour chàng trai năm ấy . Cụ thể là Cine Tour Quang Trung, có lẽ vì bị hủy, lại phải ngồi trong phòng chờ quá lâu, bạn Tùng không có gì để làm nên đã rảnh rỗi kiếm chuyện với 1 bạn phóng viên cũng đang ở đấy. Trong chuyện này, mình đặt tên bạn phóng viên là A. Ngắn gọn qua các câu đối thoại cho dễ tưởng tượng ha :)) A: (đang loay hoay nghịch máy ) Tùn: “này! “ A: “Huh ? “ Tùn: “em biết làm mặt khỉ không ? “ A: “???….@@…..Ơ không……..“($#@$%#5) Tùn: “Dở thế, anh biết làm mặt khỉ, mặt bò, mặt heo, dê này, ngựa nữa này…..”(pla pla pla ) A: “biết làm mỗi mặt heo thôi“. Tùn: “Mặt heo dễ quá….chỉ cần “ấy” cái mũi lên thế này này (tự làm mặt heo) dễ mà”, (quay qua Ben) “Ben, làm mặt heo cho chị xem……” A: “À…ờ…….anh làm mặt dê em xem đi….” Tùn: “Thôi ở đây đông người…….”(thế là ở chỗ ít người làm thật đó hả @@ ) A: “Vậy mặt khỉ “ Tùn: “Khỉ à…ừ rồi” (ngó nghiêng xung quanh, thấy không ai nhìn) —–>làm mặt khỉ. “Đấy, thấy chưa, mặt khỉ đấy.” ———————————— Quan ngại sâu sắc về độ bình thường của bạn ấy :))) cơ mà thôi :)) yêu ai yêu từ chân tơ kẽ tóc, khùng khùng mới đúng là Tùng của chúng ta :))…
"anh thích em nhiều lắm đúng không?""ừm""nhiều đến chừng nào?""nhiều đến nỗi em bán cả gia tài cũng không đủ"...._________________________________________write by Min ❤️for my best Alice and you, my readers(warning : chửi tục)…
Bối cảnh Việt Nam, tại một xóm có lịch sử làm kẹo mạch nha lâu đời.Nội dung: Mấy bạn trẻ năng động ở xóm kẹo cùng cuộc sống ở trường và ở xóm của họ.Mục đích: Giải trí, xả stress thi cử, công việc,... text&write--------------------------------------------------------------------"Ê quê mày có món gì đặc sản không? Kiểu như món ăn linh hồn của vùng đó á?""Kẹo mạch nha""Tao thấy cái đó người ta bán dạo nhiều mà""Mạch nha ở quê tao đẳng cấp khác, quê tao là đất đẻ của kẹo mạch nha đó"…
Ta vì hắn mà làm tất cả...nhưng cái ta nhận lại chỉ là sử lạnh nhạt của hắn.......hắn chưa bao giờ quan tâm, để ý đến ta......ta đã cố làm tốt tất cả nhưng chỉ nhận lại một cái lạnh lùng.....ta mù quáng yêu hắn mà đã bỏ lỡ tất cả hạnh phúc cuộc đời của ta.....lời hứa năm xưa hắn đã quên....nhưng ta còn nhớ và chỉ có một mình ta nhớ....chỉ có một mình ta thực hiện.....ta làm một quân cờ tốt trên bàn cờ hắn....hắn sai gì ta làm đó....hắn có bị gì đều là ta lo lắng cho hắn......hắn đau buồn ta an ủi....nhưng chỉ nhận lại một câu" tao đã nói bao nhiêu lần rồi,tao không cần mày an ủi không cần mày quan tâm đến chuyện của tao mày cút đi, mày chỉ là quân cờ của tao chỉ để sai khiến mày tốt nhất nên làm tốt bổn phận của mày".......hắn đau lòng vì người hắn yêu....còn tim của ta đã bị hắn đâm từng nhát dao....lúc người hắn yêu bị thương xây xướt ngoài da hắn quân tâm đủ thứ....còn ta bị quân địch bắt hành hạ tra tấn đủ loại vết thương trên người lúc ta về hắn chẳng quan tâm mà còn chửi ta" mày làm gì mà giờ mày mới về thật vô dụng chỉ thoát ra còn mất thời gian người như mày tao không cần"......ta vì hắn mà đỡ cho hắn một nhát kiếm.....ta tưởng hắn sẽ quan tâm....nhưng hắn đã đi đâu đã đi từ lúc nào để ta lại ta nằm trên nên đất lạnh lẽo máu chảy nhuộm đỏ cả quân phục.....cuối cùng ta biết rằng hắn là đi cứu hắn yêu....ta tuyệt vọng nằm đó....nếu có thể quay về quá khứ ta sẽ làm những gì ta muốn.Truyện này của mình thì không liên quan đến lịch sử hay chính trị, không có ý xúc phạm quốc gia…
" Cậu có thể nhường đôi giày cho tớ được không?" " À được chứ" " Là cậu" " Cậu là...?" " Tôi không ngờ cậu lại là người làm ra truyện này đấy Han HaeJin" " Thì ra trong mắt cậu tớ là người như vậy, thì ra bấy lâu nay cậu vẫn luôn không tin tưởng tớ" " HaeJin tớ biết lỗi rồi tớ không nên nghi ngờ cậu đừng giận nữa" " Tớ không phải người giận dai đâu nhé lần này thì bỏ qua nhưng không có lần sau đâu đấy Jeno" " HaeJin nghe tớ giải thích đã" " Không nghe" " Jinie tại sao cậu lại quen cậu ấy?" " Bây giờ tớ làm gì thì cũng đâu còn liên quan đến cậu mọi chuyện đã kết thúc rồi bye" Tớ không giỏi văn vì thế nếu có gì mong mọi người bỏ qua ạ 🤗 Cảm ơn vì đã đọc…
Ngày nào vào trường cũng gặp em, Tôi luôn bị em bày trò để làm cho tôi chú ý đến em nhưng tôi không quan tâm vì tôi là một chàng trai lạnh lùng. Từ ngày đầu vào trường học cấp 3, tôi đã nhìn thấy em và bị em bày trò. Để chiếm được trái tim của tôi em đã cố gắng làm mọi cách để tôi có thể chú ý tới em và đến với nhau. Cuối cùng chúng ta đã... (Đọc truyện đi sẽ biết ) Lần đầu viết truyện nên chưa hay lắm mong mọi người thông cảm!☺️☺️☺️ Nếu như có sai sót gì thì hãy bỏ qua và đừng "ném đá" vì đây là lần đầu em viết truyện!👌👌👌…
Câu chuyện kể về 1 cô bé từ TQ sang Mỹ du học, cô mong muốn đk gặp lại người bạn thân từ rất lâu rồi. Nhưng cô sợ hắn sẽ ko nhớ cô và làm đủ mọi cách hoá trang để cô trở nên "người ko ra người, ma ko ra ma", nhưng hắn đều nhận ra cô…
Một buổi chiều tà, dưới sân trường lộng gió. Tôi thấy bóng dáng cậu dưới tán cây còng to lớn, mái tóc nâu đen mềm mượt như được cơn gió chải qua. Ánh mắt cậu đang hướng về một phía nào đó, nhưng có một điều tôi biết là trong mắt cậu chưa từng có tôi. Cảm ơn mùa hạ năm đó cũng như cậu của năm đó đã đến và rời đi nhưng cách những cơn gió cuối hạ chẳng một lời từ biệt.…
- Baebyli's favorite - Đây là những truyện đam mỹ mình đã đọc và cảm thấy yêu thích nhất. Vì nhiều quá sợ quên nên mình lập danh sách tên và văn án (do mình đi lượm lặt thôi) của truyện ở đây để một ngày đẹp trời nào đó lấy ra và tìm đọc lại. Cũng như giới thiệu cho những người yêu thích đam mỹ những câu truyện hay, đáng để đọc . Các bạn có thể tìm đọc những truyện có trong danh sách này ở mục "Danh sách đọc - E.N.D" trên tường nhà mình nhé. ^^Ah, mình có để thêm mục cho điểm sao, cái này hoàn toàn là đánh giá cá nhân của mình khi đọc truyện thôi nhé, không dựa trên bất cứ một cơ sở số liệu nào. Mình đánh giá sao theo cảm nhận về truyện và về cách hành văn của tác giả, nên một số truyện nội dung thường thường, nhưng lối viết văn của tác giả rất thoải mái, cuốn hút nên mình rất thích nè.…