Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vào năm 9 tuổi, Kuroko đã không ngại gió rét chạy đến đền thờ, dốc hết tiền mừng tuổi để cầu khấn một mối nhân duyên tốt đẹp. Nhưng vị thần của ngôi đền này lại là một kẻ lười biếng nên đã nhân danh đạo lí "cho người cần câu còn hơn cho con cá" mà ban cho Kuroko một món quà, nhờ có nó Kuroko có thể tự lựa chọn cho mình một người bạn đời phù hợp...Vậy cậu sẽ lựa chọn ai, để có được cái kết hoàn mỹ nhất?…
Mắt mới mở còn hơi sương, bé con cựa quậy quơ tay. Bác sĩ dung túng cầm người bé lên, tét đít thật mạnh, bé òa khóc.Chợt câu nói khiến bé chú ý. "Ú òa" người nọ che mặt rồi hù một tiếng lộ ra khuôn mặt râu ria của mình.Bé ngơ ngác, sau đó lại phản xạ bật cười.Ngày bé chào đón thế giới này, không phải là cái ôm hay cái hôn nồng thắm.Mà là tiếng ú òa dọa bé của người nọ._______________♤ Boylove, chủ thụ, phi Logic.♤ không thích thì quay lại, văn chương kém, nhân vật ooc.●Tác giả Gấu Vấp Phải Mèo (Raccoon)○ Wattpad nhuydongoc…
- Anh! sao anh lại nỡ nói với em như vậy em đã làm gì sai-Cô không sai! là chúng ta sai.. tôi chán cô rồi chia tay đi!- Không! em không muốn...em không muốn! - đấy là việc của cô...tôi hết yêu cô rồi... bỏ raAnh đẩy tay cô ấy rồi quay đi bỏ mặc cô ngồi đó khóc một mình trong trời mưa tầm tã.. nhưng đâu ai biết rằng anh đã khóc, nước mắt anh hoà cùng những giọt mưa đang rơi. " chỉ muốn tốt cho em thôi mà" anh đã nói như vậy nhưng tiếng mưa đá át đi tiếng nói của anhStart: 7/4/2021 Trạng thái: đang cập nhật…
Thể loại: Web novel, School Life, Drama, Siêu NhiênGiới thiệu:"Tạm biệt, ngày cuối cùng đáng ghét!" Takachi nở một cười chua chát rồi gục ngã.Trong từng hơi ấm còn sót lại của ánh dương, bên bờ biển thoảng cánh chim bay, mùi hương nuối tiếc cuốn "Anh Hùng Phương Xa" vào sâu dòng ký ức. Phải chăng số phận đã sắp đặt hồi tưởng ấy như một cái kết đẹp nhất cho hắn?…
Ta,là người mà ai nhắc đến cũng phải khiếp sợ. Bông hoa diễm lệ của thế giới không thể đụng cũng không thể nhìn. Người chỉ có thể đứng trên vạn người . Sở thích của ta là cười trong những sự chết chóc trên thế giới này, ta luôn có một quy luật:" Ta không phục tùng thiên hạ, nhưng thiên hạ phải quỳ dưới chân ta, ta như bây giờ là do thiên hạ tạo ra. Nhưng, thiên hạ sau này như thế nào là do quyết định. Sân chơi này của ngươi ,nhưng luật chơi phải là của ta".Jeon Jungkook.Đây là truyện ĐAM MỸ những bạn nào không thích thể loại này , có thể click back . Xin cảm ơn…
-"Phải là cả hai chúng ta chứ, không phải Papi bảo Off trong OffGun hay sao nên không phải mỗi Gun mà là cả hai chúng ta"Off từng nói Gun như một bông hồng, đẹp nhưng có gai, Gun là cánh hoa tự tin khoe sắc, Off là cành hoa luôn chống trọi đứng thẳng để cho hoa vui vẻ chơi đùa.Hoa đẹp đến mấy cũng sẽ đến lúc phải tàn.…
Pairing: VkookCategory: hường, ngốc nghếch ấu trĩ ngạo kiều dụ thụ, tổng cường thẻ nô lạnh lùng công, HE, HàiRating: For all agesKhông mang truyện ra ngoài khi chưa có sự cho phép của au nhaĐây là thể loại BL, ai dị ứng hay anti BTS thì xin lỗi, ĐỪNG VÀO ĐÂY ĐỌC TRUYỆN RỒI CMT LUNG TUNG ĐỂ DÍNH PHỐT. Ai ghét Vkook thì làm ơn back ngay, đừng có ném gạch lung tungWARNING: truyện có summary deep, tên vô cùng deep nhưng truyện thì không deep đâu......╮(╯▽╰)╭ Thế nên không dành cho các thanh niên nghiêm túc đâu nhá=))))SummaryAnh là đứa trẻ bị bỏ lại tại cô nhi viện tại DaeguCậu là công tử nhà giàu không bao giờ quan tâm đến bất cứ vấn đề nào khác ngoài bản thân mìnhHọ gặp nhau tại Daegu khi gia đình cậu đang đi làm từ thiện"Anh tên là gì?""...""Này, tôi đang hỏi anh đấy!?""..." ------------"Đừng tưởng mày dc vậy là sướng, tốt nhất là hãy biến ngay khỏi đây""Ghê tởm""Tránh ra"------------"Ôm tôi đi""..."------------"Đừng rời xa em, được không?"------------Nếu muốn mang truyện đi đâu hay chuyển ver LÀM ƠN hãy nói cho tui biết một câu, tui không ai muốn thành quả của mình dù tệ cũng bị trộm đi đâu, nhắc lại cho nhớ.…
Năm nay tôi là học sinh 11 rồi chợt tan trường chạy vội ra lớp cùng lũ bạn thân ... vô tình chạm mặt cậu tôi bỡ ngỡ về 4 năm trước đó một hồi thì T.Vy lên tiếng :"Còn cảm xúc quá ha"Tôi khẽ hít một hơi rõ sâu trời đang mưa lách tách vào mái trường Phổ Thông này sao nó quen thuộc quá cảm giác chưa từng thân thương tới vậy.Lòng tôi nặng trĩu như có tảng đá to bằng thế giới đè lên cơ thể , đầu cứ quay cuồng ,đôi mắt trong mưa cứ mờ mờ ảo ảo trả tôi về 4 năm ấy ngày định mệnh tôi thích cậu ngày ấy tôi không rõ là đã bao xa rồi chỉ còn mỗi ngày mưa và nước mắt tôi hòa trong ngày ấy tôi khóc dưới mưa và đã ở trước mặt cậu giá như nước mắt tôi màu đen giá như cậu thấy tôi khóc thật giá mà cậu- thích -tôi.Cảm giác nó lạ lắm không cần nhìn ai đó bên cạnh đâu , cũng không cần nụ cười ai đó trao cho tôi đâu vì tôi cũng không phải đứa nhỏ mọn muốn độc chiếm cậu cho bản thân là gì.Ngày ngày thấy cậu cười đùa hay nghịch với điện thoại cười tủm tỉm là môi tôi cũng hé mở như gió xuân đến rồi.Đến đấy vui vẻ mấy cùng đứa bên cạnh hay thằng ngồi sau gì cũng không quên quay qua nhìn cậu đâu .Có lẽ là vì thấy cậu tôi rạo rực , có lẽ vì thấy cậu tôi thấy ánh nắng ,có lẽ vì cậu phá tan cái trái tim đóng băng không cảm xúc bỗng thấy vui thấy buồn thấy cô đơn mà cũng thấy "hạnh phúc" mà từ bé tới giờ tôi cảm nhận với người khác giới,từ khi thích cậu tôi lạ lắm chẳng biết sao mà có kẻ tán người theo nhưng tôi từ chối sạch , có kẻ thích người yêu nhưng tôi đuổi tất.Tôi thầm nghĩ chỉ cần mình…
*Văn án: Thế giới là một nơi không đơn giản như những gì chúng ta vẫn nghĩ, mọi người đều có những "mặt nạ" của riêng mình. Một chốn với trắng đen không rõ ràng, con người có thể dễ dàng mà từ bạn bè trở thành kẻ thù, từ người thân yêu trở thành tên phản bội, đâm dao sau lưng,..Vì thế đừng tin tưởng ai-Đó là điều hắn học được..... Đồng thời, với sự phát triển không ngừng nghỉ của những người "thiên tài" đang cống hiến kia, mọi thứ càng ngày phát triển, những công cụ thông minh ra đời, rô-bốt, thiết bị máy móc theo đó được tạo ra, nhất là ở thành phố lớn.Bên cạnh cái ưu đó, thì nhược điểm cũng tồn tại song song: tham nhũng, trộm cắp,...Đặc biệt thay,những nơi đô thị sầm uất đều xuất hiện một quy luật không bao giờ phai tàn: "kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm nô". Liệu hắn-Một "kẻ trộm" nhỏ bé có thể tồn tại trong cái môi trường này?---------------- Lưu ý: -Fic không liên quan đến chính trị, kinh tế,...tất cả đều là trong Au của tôi. -Thể loại:Ngược, hành động, tâm lý tội phạm,OOC,bạo lực, boylove. -Truyện lên ý tưởng và viết bởi tôi_Yan-Hg2Cl. Nguồn ảnh bìa: Cancallmecap trên Instagram. Thanks for reading!…
Thằng Hưng vớ cây chổi ngay cạnh thùng rác, không hề do dự phang ngay vào đầu Long. Đại Long tuy thuộc hàng "anh đại" trong trường nhưng do bất ngờ trước đòn tấn công của Xuân Hưng nên nó đành chịu trận, kết quả là trán của nó sưng to còn thằng Hưng thì vừa thỏa mãn vừa cảm thấy hối hận. "Úi giời ạ mấy ông, mười mấy tuổi đầu còn làm trò như con nít" con Lam Chi bàn kế mở miệng ra bình luận. Sau câu nói của nó là cái lườm sắc lạnh của Đỗ Quyên - cô bạn cùng bạn. Đỗ Quyên không thích Lam Chi vì tính nó quá ư là "năng nổ" đến mức khiến giáo viên và mấy đứa trong lớp đôi lần nổi điên. Đặc biệt, Lam Chi cực thích "xía" vào chuyện của người khác, nó cứ xem đó là một "thú vui tao nhã" và lân la hết lớp này đến lớp khác."Mày mới con nít ấy, bớt sân si chuyện người khác đi! Kẻo thằng Hưng nó lên cơn như vừa rồi, bửa cán chổi vào đầu mày. Lúc đó đừng có mà la làng" Đỗ Quyên "nhắc khéo" Lam Chi rồi tiếp tục làm xong đống bài tập còn dang dở."Như má thiên hạ" Lam Chi lầm bầm rồi quay sang nói chuyện phiếm với con bạn thân từ hồi... "Cởi truồng tắm mưa" theo như cách nói của mấy đứa con trai là vậy. Chứng kiến tất cả những chuyện vừa xảy ra, Minh Quân chỉ đành lắc đầu ngao ngán. -I-Lưu ý:- Truyện có yếu tố boy love, girl love, ai kỳ thị hoặc dị ứng xin đừng mò vào. - Truyện có hai tuyến nhân vật chính và phụ. Mười hai sao sẽ là nhân vật chính trong câu chuyện của riêng mình. Sẽ có nhân vật trung tâm.…