Tôi được trùng sinh để làm lại cuộc đời
Một cô gái bắt đầu lại cuộc sống của mình và cố gắng để thay đổi đó…
Một cô gái bắt đầu lại cuộc sống của mình và cố gắng để thay đổi đó…
Tác giả: 巧克力阿华甜__________________Anh trai gh.ét cay gh.ét đắng tôi.Khi nhìn thấy tôi, anh ấy luôn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, kêu tôi tránh xa ra một chút.Sau này, tôi bị cô gái công lược yêu thầm anh h.ạ.i ch.ế.t rồi d.ì.m xác dưới đáy biển.Trước lúc tôi ch.ế.t, cô ta mỉm cười chế giễu tôi:"Thử đoán xem, tại sao anh trai lại gh.ét mày như thế?""Bởi vì anh ấy phát hiện ra tình cảm đặc biệt mày dành cho anh ấy.""Anh ấy cảm thấy gh.ê t.ởm."Tôi nhìn theo bóng dáng cô ta rời đi.Ả giả bộ bi thương tột độ, rồi từng chút, từng chút xích lại gần anh ấy. Cho tới một ngày, anh trai tìm thấy bức thư tình tôi viết tặng nằm trơ trọi trong ngăn kéo.Cơn ác mộng của cô gái công lược đó ập đến rồi!__________________…
bách hợp, hai nữ chính gặp trong trận game và cãi nhau r từ từ làm lành dần cũng thành bạn mà chơi chung và ch từ đó....…
do sự ume brightwin nên mk đã viết câu ch này do kiểu mới tập tành vt truyện nên mong mn ủng hộ mk nha i love you…
Tập hợp các fic tui viết cho AidenDiana Có thể sẽ rất OOC và có những yếu tố gây khó chịu, ae cân nhắc trước khi đọc ạ.…
Giớt thiệu nv chút 😊😊 - Jung Hoseok là chủ tịch của tập đoàn nổi tiếng nhất TG.Anh là 1 ng đtr, lạnh lùng khiến bn cô gái trụy tym vì hút hút quyến rũ này😂. - Park Jimin là giúp vc cho nhà anh cô là ng xình đẹp cute . Thôi ko xàm nữa vào truyện thui 😂😂😂😂😂 ~~ Một bs ~~ JM: Cậu chủ!! Dậyyyyy...yyyy.....y mau *hét to* JH: 5' nữa thôi JM: 👍👌👌👌 ok 5' nữa thui nhá JH: uk Nói xong cô đi xg bép cb đồ ăn sáng ch a.6'5 . JM: Cậu chủ dậy đi hết 5' oiii . JH: Uk. JM: Cậu dậy ăn sáng đi con đi hc nữa. JH: Bây h là bn h rùi JM: 7h. *đứng nói chuyện với tao tào lao nên 7h* 😂😂😂 JH: Á... á..... á *cậu ội vàng chạy nhà vs* JH: Ơ mà khoan đã, hôm nay thứ mấy??? JM: hôm n thứ 7 JH: Tui ra trg rùi má ??. Sao cô bảo đi hc.JH: cho t ngủ them túi nữa hơm qua tui cày view cho oppa BTS nên mệt lắm cho t ngủ thêm tí nữa ddii *năn nỉ* JM: rùi sao a có định dậy đi lm koJH: t là chủ tich mà sợ jJM: rồi sao a có định bước xg giường ko thì bảo *nghiêm túc* JH: rồ... rồi.. THẾ LÀ ANH CHẠY MỘT MẠCH XUỐNG HẾT CHAP 1…
Ey- Đây là Đại thế chiến nha, ko phải dạng vừa đâu-…
Drop 1 thg gian…
Xin chài các bạn đã đến với trang của thỏ❤ Đây là câu chuyện của mình, lần đầu viết truyện nên là có gì sai sót các bạn bỏ qua nhé😅. Có những lời văn mình vẫn ch thành thạo các bạn bỏ qua nhen!❤…
Vĩnh Niên (Yǒngnián) từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ còn bị những tên cờ bạc đem ra làm vật trao đổi khiến cậu mệt mỏi lắm, suy nghĩ cứ như thế này thì nên ch€t thôi mà trời có lòng thương cậu nên Một ánh sáng đã đến cứu cậu khỏi đó...…
chủ đề : boy love nhân vật : bot 20 tuổi mắc bệnh ung thư nhân viên ( jimin)top 20 tuổi làm giám đốc ( oika) chap 1 mở đầu ( bot top đang yêu nhau thì chia tay vì bot phát hiện mình bị ung thư)bot: giám đốc ơitop: gì ?bot: cho em xin nghỉ làm top: tại sao?bot : em ko muốn làm nữa top : ừbot: bác sĩ nói mình còn 1 tháng thôi bot : nói với anh ấy sao đây bot : thôi dù gì tụi mình cũng chấm dức rồitop : sao em ấy lại nghỉtop : có người khác lương quá ít hay là ghét mìnhbot : ba mẹ con mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối rồibame: cái gì! ôi ko BS NÓI SAObot: nhiều nhất là 1 tháng mẹ : ngất đibot : mẹ!mẹ : ko sao mẹ tỉnh rồiKhoảng thời gian là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của bot1 Tuần saubot : ( ở bệnh viện) mẹ con yêu mẹ nhiều lắmmẹ : mẹ cũng yêu con Bot đã ch** top : (uống rựu say) đập cửa nhà bot ba của bot: cậu đến đây để làm gì top : jimin đâuba của bot : nó ch** rồi top : nói dốiba của bot: nó ch** vì bệnh ung thư rồi tính tới giờ đã được 10 năm rồithế giới của top đã sụp đổtop.chìm vào trạng thái trầm cảm vì suy nghĩ ko sáng suốt nên đã tr** c* tự s** lúc đó top đã tròn 30 tuổiBài học gút ra là gì hãy buông bỏ quá khứ và cứ sống cho chính mình làm điều mình muốn xin hết cảm ơn mấy bạn đã đọc Tạm biệt mọi người Còn thiếu sót gì thì hãy mạnh dạng ý kiến mình sẽ đọc…
eM xIn BáI pHụC aNh [ĐịN hẠ DưƠnG qUắC HịP sĨ) ~ sAu Đó Nó Bỏ ChẠy Vì Sợ RơI cĂk AhIhIdONgOk…