Gặp anh là định mệnh của tôi
-Em thích anh!- cô ngại ngùng nói khẽ đủ cho 2 người nghe Anh bước đi rồi nói vọng lại:"tôi không thích cô". Lời nói anh vừa phát ra cô loạng choạng ngã xuống đất rồi cô hét to:"Vậy những hành động trước đây là sao? Anh không thích em thì sao anh lại làm như thế"-"Đó là do cô suy nghĩ thế thôi, cô nghĩ cô xứng?"- Anh cười khảy rồi bỏ đi để mình cô ngồi đó với những dòng nước mắt...-Hôm đó tôi gặp anh tại nơi chúng tôi thường gặp nhau, tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại tha thứ cho anh được nữa. Chắc là...-Vì gặp anh chính là định mệnh của tôi~~Do là truyện đầu tay nên có sai xót gì mọi người thông cảm ạ~~Bookcover by flowersroad…