[Longfic][kaiyuan]Tiểu Khải, tìm được anh rồi
"Em gặp cậu ấy một chiều đông nắng tàn..."..."Chúng em đã cùng nhau đi qua hết quãng thời gian đẹp của nhau."..."Cùng nhau mỉm cười, cùng nhau bước tiếp. Có phải đó là tuyệt nhất của những người ở bên nhau không anh ?"..."Cuộc đời chắc chắn là trò trốn tìm mà ông lão Thượng đế đấy sắp đặt. Phải chờ rất lâu, rất lâu mới có thể mở mắt. Mở mắt rồi lại không thấy em đâu" ..."Em sẽ không mặc Thượng đế sắp đặt giúp em. Em sẽ tìm anh. Chắc chắn sẽ tìm thấy anh"...Chiều đông có nắng năm ấy, Vương Tuấn Khải thẩn thờ nhìn tập tài liệu trước mắt. Khung cảnh đẹp tươi trước mắt anh đóng lại. Tất cả trong anh giờ chỉ còn giọng nói của cậu ấy:"Tiểu Khải, tìm thấy anh rồi!"--------------Tôi muốn viết gì đó cho những con người mà tôi yêu. Những chàng trai mà ngày ngày tôi nhung nhớ. Nếu có sai sót, xin mọi người hãy cho ý kiến a~~(lần đầu viết fic ý mà). Cmt nhiều vào để au có thêm kinh nghiệm và động lực viết nha :)…