ảnh anime
Đây chỉ là ảnh thôi . thích xem thì vào mà xem…
Đây chỉ là ảnh thôi . thích xem thì vào mà xem…
Câu truyện thanh xuân đan xen giữa sự trong sáng nảy nở và sự đổ nát của gia đình. Cả hai nhân vật chính của chúng ta đều có nỗi khổ riêng và sự thiếu thốn tình cảm từ chính người thân của mình, họ đã phải trải qua tuổi thơ bất hạnh bị bạn bè chê cười. Nhưng khi trưởng thành họ đều có cái tôi riêng của mình. Nữ chính Tôn Anh Tuệ có tính cách khá mạnh mẽ, nhiều phần lầy lội nhưng cứ về đêm cô lại mang tâm tình nặng trĩu. Còn nam chính Vương Thanh Tâm thì là thâm sâu , cổ quái thích thể hiện, luôn che dấu cảm xúc thật của mình, khó nắm bắt. P/s: anh nhà thể hiện nhiều cũng hay quê lắm, nhưng cái mặt tốn gái của anh đã giữ được phần nào đó thể diện cao ngút trời đó của ổng.…
c-cungz có H =))) Taekook mãi keoo…
Mery Chrismast vui ve nha moi nguoi…
"Tình yêu ta cứ như ngã tư không đènNgười lại qua chẳng thể biết ta nên dừng lại hay đi tiếpCứ như thói quen ta thường nhìn nhau trong nghi vấnTình yêu sao cứ như ngã tư không đènChẳng ai hay thế nên chúng ta thôi đừng bàn chuyện tương laiCứ vui với nhau bây giờ cũng đâu có sai."Chuyện kể về cuộc tình máu chó của các anh trai phó bản tóc đủ sắc màu với Trương Tử Bi.Cảnh báo: OOC, có yếu tố harem, ônly Trương Tử Bi bottom không switch. Đừng comment cặp đôi khác vào truyện mih BTW!…
Cute…
Các OC cổ trang của tôi…
Nhóm Erza , lôi thần tộc và nhóm Gajeel bị truật xuất khỏi hội . Họ gia nhập Saibortooh và tình yêu của Erza và Sting bắt đầu…
CP: Lưu Hải Khoan x Uông Trác ThànhAuthor: YdrageiaỞ một tương lai, nơi bầu trời xanh vươn tay chạm đến chính nó.LƯU Ý:- Đây là đồng nhân cp Khoan Thành Dĩ Đãi, bạn nào không ship rps (người thật) vui lòng bỏ qua.- Mọi tình tiết trong truyện đều là tưởng tượng và tham khảo qua một số thông tin. Các bạn không hài lòng ưng ý, vui lòng bỏ qua.- Vui lòng không tự ý repost ở bất cứ nơi nào khác.Nói chung là nước sông không phạm nước giếng, không thích có nút click back đi ra, sản phẩm nhà trồng xin đừng bứng rễ đem đi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
từ ngữ thô tục cân nhắc trước khi xem!chỉ vik sanzu và mikey…
Khởi hành vào nửa sau của một mùa hạ rực rỡ,chuyến tàu trở về này lăn bánh bằng những bánh xe cảm xúc đặc biệt.Mùa hè về,gợi lại một câu chuyện tình yêu còn nhiều điều dang dở,nuối tiếc."Chàng trai mùa hạ" là chìa khoá mở cánh cửa kí ức chứa những kỉ niệm đẹp giữa cậu và mối tình đầu.Đi song song giữa quá khứ và hiện tại,cậu quyết định mở cánh của kí ức để một lần nữa yêu và nhớ lại hình bóng của mối tình đầu,cô nàng đã cùng cậu trải qua từng khoảnh khắc trong hai năm cuối sơ trung đầy đáng nhớ.Hành trình tìm về quá khứ,về một thanh xuân đã bỏ lỡ nhiều điều,sau cùng đã trở thành hành trang quý giá cho cậu,cho chương cuối cùng của tuổi học trò.…
Bạn Học Bá Này Tôi Bảo Kê…
đây chỉ là tâm sự của mình thôi…
ANH ẤY CHẾT VÀO MÙA HẠ CHÚNG TÔI YÊU NHAUVăn ánHán việt: Hắn chết ở chúng ta tình yêu cuồng nhiệt năm ấy hạTác giả: Đàm YểuNguồn: Gongzicp.comThể loại: BE, thanh mai trúc mã, đoản ngắn, ngược luyến, ngôi thứ nhất.Editor: Gà"Anh ấy thích dựa vào người tôi để đọc sách, anh ấy thích lén lút nắm tay tôi trong giờ học, anh ấy thích nghe nhạc cùng tôi đeo tai nghe khi tự học, và anh ấy thích chụp ảnh chúng tôi đứng bên nhau trong ánh hoàng hôn"."Chúng tôi gặp nhau năm mười lăm tuổi, yêu nhau năm mười sáu tuổi, trao nhau nụ hôn ở góc phố năm mười bảy tuổi, làm chuyện đó lần đầu tiên năm mười tám tuổi, năm mười chín tuổi chúng tôi ước hẹn tương lai sẽ đến New Zealand kết hôn, và cái chết ở tuổi hai mươi hai đã chia cắt chúng tôi mãi mãi.""Anh ấy được an táng ở số 84 nghĩa trang Vĩnh An, lúc còn sống anh ấy cao 1m82, rất thông minh, cũng rất tốt bụng, nhưng bây giờ anh ấy đã hóa thành một đống tro tàn"._______Sương tuyết rơi xuống phủ lên đỉnh đầu của tôi và Kỳ Gia, vào thời khắc đó cả đầu chúng tôi cùng nhau trắng xóa.Hai người rất yêu nhau, không có hiểu lầm, không có cãi nhau, bỗng dưng chết đi, là mối tình đầu.__Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi, tại sao tôi không thể quên được Kỳ Gia.Tôi đã nói, hai mươi năm thanh xuân, vô tri vô giác, cùng anh sống năm năm, nếu ngay cả Kỳ Gia tôi cũng quên, vậy suy cho cùng cuộc đời tôi còn ý nghĩa gì nữa._______"Thật ra muốn đi thì vẫn có thể đi, nhưng tôi không muốn".Tôi chỉ muốn...Ừ, bảo vệ mùa hạ của chúng tôi đến suốt một đời này.…
"Con có từng nghe về một loài cây Thần mang trong mình sức mạnh có thể hủy diệt mọi thứ? Một loài cây Thần sống cách đây mười triệu năm, nắm giữ mạng sống của hơn hàng nghìn loài sinh vật khác nhau?""Con không biết. Mẹ nói đi" Cô con gái lắc đầu, đôi mắt nó chứa đựng sự tò mò nhìn mẹ mình."Vivian Tree - có nghĩ là sự sống" Bà thì thầm vào tai đứa con, rất nhỏ, đủ để hai người có thể nghe thấy. "Sau này con phải...""Giờ thì ngủ đi, hứa với mẹ nhé" Đôi tay bà vuốt ve mái tóc màu trắng mềm mại, bà triều mến nhìn nó. Nó thật đáng yêu.Cô bé mặc dù không hiểu gì nhưng nó gật đầu liên tục, gương mặt vui vẻ tỏ vẻ đồng ý. Nó ôm chặt mẹ mình rồi thiếp đi trong lòng bà.Một đêm không dài cũng không ngắn, một giấc ngủ ngon trong những ngày đông giá lạnh, tuyết ngoài trời vẫn không ngừng rơi. Lớp băng dày bên cửa sổ phản chiếu ánh trăng đêm lấp lánh xuyên vào phòng. Lò sưởi vẫn cháy, kêu từng tiếng 'tách tách', đông này được ở bên mẹ, tuyệt thật.Bình minh lên, trong căn nhà hôm qua vẫn còn gọn gàng giờ đây đã bị đập phá, tồi tàn. Cô bé tầm năm tuổi với con mắt đỏ rực sắp tuôn lệ cầm trên tay bình hoa, không chần chừ, nó thẳng tay đập thẳng xuống nền nhà. Đấy là bình hoa cuối cùng để nó có thể trút giận.Nó khóc nức nở mà quỳ xuống trong sự tuyệt vọng. Đầu gối bắt đầu chảy máu bởi những miễn chai đang ghim sâu vào lớp da thịt mỏng. Nó ước gì nó có thể dậy sớm hơn tí nữa, nó ước gì nó không lười biếng nằm ngủ với giấc mơ tuyệt đẹp thì nó đã có thể bảo vệ mẹ mình khỏi lũ Thợ Săn T…