đi tìm lâm
anh đi tìm lâm.em, đi tìm chính em.…
anh đi tìm lâm.em, đi tìm chính em.…
Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…
-"Cậu Tư, chừng nào cậu mới lấy vợ?"-"Chừng nào mày lấy chồng đi thì tao sẽ lấy vợ!"-"Ý chời ơi, cậu tư ăn học bên Tây mà nói bậy quá, Hiếu là con trai làm sao mà đi lấy chồng được?"Gia Hưng nghe thế liền thuận tay bẹo má thằng nhỏ bên cạnh rồi lại giả vờ cao giọng-"Bản mặt này của mày mà lấy vợ cái nỗi gì? Nhìn như đờn bà, mày lấy chồng tao còn nghe được hơn!"****-"Thằng Hiếu, lại đây biểu coi!"-"Dạ cậu?"-"Tối nay hổng chừng tao bịnh nữa đó, mày phải ở trong phòng canh tao ngủ đó!"Nghe đến đây thằng Hiếu liền mếu máo-"Nữa hả? Cậu bịnh nặng thì để con nói với ông bà gọi đốc-tờ tới khám, chứ con có làm được gì đâu?"Gia Hưng thấy biểu cảm của thằng Hiếu thì khoái chí lắm, cố tình gằn giọng mà ra lệnh-"Không cần! Tối nay mày mà không dô phòng tao thì mai tao bỏ đói mày cho biết!"Thằng Hiếu cái gì cũng sợ nhưng sợ nhất vẫn là đói, nó có thể không cần tiền bạc nhưng cơm thì phải đủ ngày ba bữa. Nó nhìn Gia Hưng mà càng lộ rõ vẻ lo sợ-"Nhưng mà cậu hứa là sẽ không ăn thịt Hiếu nữa nghen, hồi hôm bữa cậu ăn cái môi của Hiếu tới bi giờ còn đau nữa nè!"Vừa nói nó vừa bĩu môi lộ rõ vết cấn dập mà mấy ngày trước bị Gia Hưng hung hăng vùi dập. Mà mắc cười nhất là ở chỗ nó cứ nghĩ đó là ăn thịt chứ nào có biết cái đó gọi là hôn. Gia Hưng khi này chỉ còn biết mím môi nén cười, nhìn thằng nhỏ trước mắt mà trong lòng không kìm được sự hưng phấn, chẳng biết từ bao giờ một công tử xứ Cần Thơ, con trai cưng của ông bà hội đông Trạch nổi tiếng đào hoa sát gái mà bây gi…
Trong lúc nghe The reluctant heroes thì bỗng nhiên nảy ra ý tưởng về truyện này. Nói về những người chiến sĩ trong thời chiến. Việt Nam, 193 năm sau kì ' hủy diệt ' của thiên nhiên, sinh vật đều tiến hóa, con người dường như trở thành sinh vật yếu ớt..Đoàn đội "Thanh niên cứu quốc" là hy vọng của Việt Nam, họ bảo vệ lãnh thổ V́iệt Nam trước những sinh vật dị biến. ̀…
Chồng bẩn…
quả trứng…
Sự tích cây rong biển…
Sợi dây trói tưởng tượng…
Hai anh em là công chúa hoàng tử…
Cô gái đã mong muốn tìm được tình yêu đích thực của mình sau khi đã 25 năm mong mỏi chờ đợi Và vào đêm hôm đó khi đang ngủ thì cô đã có một giấc mơ tuyệt đẹp : Mơ về những giây phút lãng mạn khu được gặp hoàng tử . Cuối cùng thì tình yêu của co gái đã xuất hiện và là một chàng trai ...... Họ đã có một cuộc sống ..... ĐỌC THÌ BÍT. ...............Thanks…
truyện 3p nói về tình yêu của rắn sói và ngườiAI LẤY NHỚ GHI CRE GIÙM TUIIITRUYỆN NÀY TUI TỰ VIẾT!!!…
Văn án:Nàng là kẻ bất hạnh nhất thế gian.Chàng là người cao cao tại thượng, lạnh lùng như một tảng băng ngàn năm.Hai con người, hai số phận...Cứ tưởng sẽ chẳng bao giờ gặp nhau nhưng hắn đã xuất hiện như bạch nguyệt quang của đời nàng.Hắn là cửu vĩ hồ, thọ mạng ngang trời, sức mạnh vô song.Nàng là nữ nhân người phàm thọ mạng có hạn."Gặp được chàng là điều may mắn nhất cuộc đời của kẻ xui xẻo này."Trong cuộc đời tối tăm tựa màn đêm không một tia sáng hi vọng của nàng hắn đã xuất hiện như bạch nguyệt quang soi sáng con đường nàng đi. Từ nay, đêm tối chấm dứt, ánh sáng mở ra."Có ta ở đây rồi, chàng sẽ không còn cô đơn nữa. Ta nguyện dùng cả mạng sống để ở bên cạnh chàng một đời một kiếp, không bao giờ lìa xa.""Điều quan trọng nhất của ta chính là nàng. Ta nguyện bảo vệ nàng một đời vẹn toàn. Dẫu cho thân xác này có tan thành mây khói ta cũng cam lòng, miễn nàng còn sống là được."…
Truyện ngôn tình…
Ờ thì nếu được sinh ra trong gia đình quyền quý,sống sướng như tiên gọi là lá ngọc cành vàng.Dương Châu Hạ là con gái của tay buôn gỗ có tiếng,nhưng trong mắt ba mẹ cô là "lá" còn cái "ngọc,cành vàng" thì bay đâu mất rồi..!Lời nói của tác giả:Truyện này tui viết là just for fun thuii🐧 Văn của tui trẩu tre lắm,có chi tiết còn cringe..Nàng nào định nhảy hố thì đọc cảnh báo trước nhenn.Mấy nàng đừng toxic tuiii...😭…
Cuộc tình của hai kẻ du côn. Chỉ biết là cả hai cùng du côn, còn yêu nhau ra làm sao, đọc sẽ hiểu.…
Nước Sở Bình và Hạ Bình liền kề nhau đã từng xảy ra hàng trăm năm giao tranh, tưởng chừng như không thể kết thúc. Vị vua đời thứ 19 của nước Hạ là một vị vua thương dân, đúng trước cảnh hai nước tranh giành không ngừng từ năm này qua năm khác, ông đã chủ động xin hàng, và đề nghị gả con mình cho vị vua trẻ của nước như là một mối liên kết giữa hai nước. Từ đó trở đi, Sở Bình và Hạ Bình hình thành nên một liên minh bền vững, đánh đuổi mọi sự xâm lược từ kẻ thù bên ngoài. Và cũng thành một tiền lệ, mỗi khí một vị vua mới của nước Sở lên ngôi, nước Hạ lại dâng lên một nàng công chúa để tiếp tục kéo dài sợi dây liên kết giữa hai nước...-Theo "Ghi chép về các nước đã biến mất trong lịch sử"-*******Nàng - Hạ Châu Hiền nguyện hi sinh hạnh phúc của bản thân gả cho hoàng đế nước Sở, vì tương lai con dân nước Hạ. Nào ngờ, mong muốn của bản thân còn chưa thực hiện được thì vận mệnh đã quyết định nàng sớm phải kết thúc một kiếp sống.Nàng - Trương Hạ Châu không có sự lựa chọn nào, xuyên không đến thời đại kỳ lạ này, mà tâm nguyện hiện giờ của nàng chỉ là sống thật hạnh phúc vì chính bản thân mình.Hắn vốn coi nữ nhân là thứ phiền phức nhất trên đời, chỉ mong càng ít dính dáng đến họ thì càng tốt. Vậy mà hoàng huynh lại nỡ đẩy hôn ước của mình cho hắn, còn nói rằng nàng bị bệnh sắp chết? Lời tác giả: Đây là lần đầu mình viết truyện cổ đại, việc sử dụng sai từ chắc chắn sẽ xảy ra. Hy vọng nhận được sự đóng góp và bỏ qua của các bạn. Xin cảm ơn!********…