☆ nhiếp ảnh gia lily jones ☆
~ câu chuyện của một người mẫu trở thành nhiếp ảnh gia 📷💖~…
~ câu chuyện của một người mẫu trở thành nhiếp ảnh gia 📷💖~…
"Hồi trước tụi anh hứa là sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn...""Rồi sao nữa anh?""Thì bây giờ anh đang tìm cách gây khó dễ cho nó nè"…
Viết về bản thân mình? Tôi ít nghĩ đến việc đó vì dường như tôi chẳng có gì để mà kể. Nhàm chán, nhạt nhẽo và vô vị. Nhưng ý tưởng ấy đến với tôi thật tình cờ và buộc tôi phải thực hiện ngay lập tức. Chỉ là bởi tự dưng tôi yêu bản thân mình, tôi cảm thấy bản thân chẳng có gì để giấu giếm cả.Tôi biết sẽ chẳng có nhiều người đọc, tôi mong là càng ít người đọc càng tốt. Ai đó sẽ hỏi sao không để dưới dạng bản thảo, như vậy thì chỉ mình đọc nhưng tôi lại muốn công khai tất cả, nó chỉ giống như khoe ra cái dạ dày rỗng tuếch. Con người tôi vốn đối lập, nói ra chỉ toàn những lời mâu thuẫn, chẳng thể nào giải thích.Có thể là những gì viết trên đây sẽ không giống với những gì mà người khác biết về tôi hoặc khác với những gì tôi tỏ ra bên ngoài. Tôi thường quá tham lam, mọi thứ với tôi chẳng bao giờ đủ. Tôi không giỏi nhưng muốn huênh hoang về tất cả các thứ trên đời. Cách viết này là một trải nghiệm mới, chủ đề tư tưởng cũng thế. Tôi không biết nó thuộc thể loại gì nên sẽ để ngẫu nhiên. Giả dụ có thể loại "Tạp nham", tôi sẽ nhét nó vào.Tôi chỉ muốn được đồng điệu tâm hồn.…
Tên khác: I Don't Wanna Be An OjakgyoTôi đã xuyên không và trở thành nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết. Hơn nữa lại là một nhân vật có vai trò hỗ trợ trong một cuốn tiểu thuyết tình trường đầy máu chó.( nvht là giống kiểu đá lát đường cho nhân vật chính đến bên nhau ý) Kiếp này của tôi không có thứ gì gọi là " mối tình đẹp" cả, ngay cả sau này trong tương lai, gia đình tôi cũng sẽ dần lụn bại và sa vào bước đường cùng do vướng vào nợ nần. Tôi đã quyết định rồi, tôi sẽ cố gắng trở thành một viên chức và trở nên giàu có...... thế nhưng có một chuyện, là tại sao nam chính lại hành xử quái lạ thế kia? "Cậu có tưởng tượng được, có một người có thể khiến cho Char đỏ mặt ngượng ngùng không?" " Wow..... thế thì tuyệt quá." Cory nhìn chằm chằm vào Hylli một cách kinh ngạc, trong khi Yves thì chau mày, tự lẩm bẩm " Ai đó đưa tôi ra khỏi chỗ này đi ..." Sean im lặng, hai tay đưa lên che đi khuôn mặt đang dần ửng đỏ đến mức lan ra cả mang tai. Tại sao mấy người cứ bám lấy tôi vậy hả, mấy người đáng lẽ phải ở bên cạnh nữ chính chứ? Câu chuyện về nữ chính Charine West (cùng với dàn harem của ẻm) và hành trình cố gắng sống sót của cô nàng trong học viện dành cho quý tộc.Link raw: https://kneeslappingtl.wordpress.com/i-dont-want-to-be-an-ojakgyo/…
Khi đã để hàng triệu người đặt niềm tin... Thì nhớ đừng để dù một người thất vọng. Khi tất cả đều hứa sẽ cùng nhau đi... Và tình anh em đã nảy mầm... Xin đừng vì lí do gì mà rời xa nhau... Ta có quyền quyết định có ở lại hay không, hoặc nếu ra đi thì không phải không thể quay về... Làm ơn hãy về bên nhau, xiết lại vòng tay ấy, để 12 người lại hòa chung làm một, một hành tinh soi sáng dải ngân hà... Mọi thứ đều có thể vượt qua khi chúng ta có nhau, chúng ta sẽ tiếp cho nhau sức mạnh, đỡ nhau dậy sau cái vấp ngã, che chở cho nhau trong giông bão, chắc chắn một ngày ta sẽ tìm được hạnh phúc cho tất cả. Vì sao? Vì đó là chúng ta, là các anh là các em! Còn nhớ? "Từ khi sinh ra chúng ta đã là một.Mọi người sẽ cùng nhau bước tới tương lai""Mỗi ngày ta tạo nên LỊCH SỬ"-EXO's History…
Tác Giả: Lâm Tri LạcThể Loại: Song trọng sinh, hiện đại, hài, từ kẻ thù thành tình nhân, thanh xuân vườn trường, 1×1, HE.Couple: Bá đạo đại soái ca học tra công x Bình tĩnh nam thần học bá thụ.Số Chương: 93 chương + 11 Phiên ngoạiVăn án:Lâm Khiển và Trịnh Bằng Khinh tương ái tương sát, làm đối thủ một mất một còn nhiều năm liền, sau khi đã trải qua tầng tầng khúc chiết mới dần trở nên thân thuộc, cuối cùng về chung một nhà.Không ngờ ngay ngày kết hôn họ lại song trọng sinh về lại quá khứ.Trở về cái năm hai người đối địch gay gắt nhất.Bạn bè hai bên cũng coi nhau thành kẻ thù.Trong khi hai đương sự thì... Trước ánh nhìn sợ hãi tột cùng của đám bạn thân, bắt đầu vung bánh gato.Thân hữu song phương: ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?Ờmmmmm, này thiệt xấu hổLâm Khiển: Rồi giờ bay ăn không? 0 . 0Lâm Khiển thụ =3=…
Thái Từ Khôn nhàm chán đặt cặp lên bàn, trời nóng, và cậu cũng nóng, còn con người bên cạnh xem ra ăn bít tết và ghét cả thế giới luôn rồi." Có muốn nói tiếp không ? "" Bận ăn bít tết rồi "" Vậy để tớ mời cậu ăn bit tết nhé ? "Một đoạn hội thoại bỏ lửng của Thái Từ Khôn, khi cả hai đã thân nhau hơn và Thái Từ Khôn phần nào đã không còn thích Trần Lập Nông nữa. Vì Trần Lập Nông luôn ở đây rồi.--Vì tao bị bắt viết :) nếu không nó giết tao…
Nghiệt ngã làm sao. Đáng thương làm sao.Phụ thân à...…
Cái tên và nội dung câu chuyện hoàn toàn không có liên quan tới nhau.Tất cả đều là trí tưởng tượng của tác giả.Cốt cách nhân vật không giống với thực tế.Tất cả chỉ là giả tưởng.…
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Ngược tâm, Huyền huyễn Văn án: Ai cũng biết, Vô Gian địa ngục là nơi thảm khốc và tàn bạo nhất thế gian. Ấy thế mà, đó lại là nơi sinh vật thuần kiết ấy hình thành. Linh hồn của nó được nuôi dưỡng ở tận cùng của nơi ấy, là chỗ tụ hợp hàng ngàn giọt lệ đau đớn quằn quại của những kẻ trời đất bất dung, cũng như là chút máu cuối cùng của chúng. Lẽ dĩ nhiên, những thứ như vậy chỉ có thể hình thành những con quái vật đáng sợ nhất, đủ gây ra tai ương cho lục cõi, nếu như không có hắn. Hắn là kẻ vừa sinh ra đã được bảo vệ cẩn mật bởi các vị thần, hàng ngày được nghe tiếng Phật âm, ăn linh khí mà lớn lên, cứ thế, dòng máu, con người hắn đều vô cùng tinh khiết, vảy một giọt máu có thể huỷ được thất tội cho cả một dân tộc, liếc mắt một cái có thể làm cho cả thế gian sững sờ. Người như vậy, có ai ngờ, kiếp trước lại là một con yêu quái huỷ diệt non sông, quấy phá vũ trụ, lật ngang bầu trời, làm cho trăm họ lầm than, dân chúng đói khổ, người chết như ngả dạ dưới sự tàn bạo của mình. Hắn luôn mặc một bộ tuyết y trắng muốt, đầu đội ngọc quan, miệng luôn treo nụ cười nửa có nửa không, tay cầm quạt ngọc, dung nhan tuyệt thế. Tội ác của hắn, Vô Gian không chứa nổi, trời đất lại tuyệt không thể dung tha. Thần phật, yêu ma, nhân loại,... lục cõi hợp sức chém giết hắn, vậy mà chín ngày chín đêm mới huỷ được thân thể của hắn, còn hồn phách lại không phá được. Không phải, là không thể phá. Hắn đã kết hợp một…
Đang cập nhật…
Trước khi lên máy bay, Kiệt ấp úng nói với tôi:- Này,... nếu..., tớ nói là nếu thôi... nếu 5 năm sau, khi tớ trở về, cậu và tớ vẫn còn chút tình cảm cho nhau...thì......Cùng lúc đó, một chiếc máy bay vừa cất cánh lên bầu trời, tiếng động cơ xe gió bay lên làm tôi mất tập trung. Những từ cuối cùng mà Kiệt nói tôi chẳng nghe được gì cả. Tôi ngơ ngác hỏi lại : "Thì gì cơ?", đã thấy Kiệt đã đứng trước cửa máy bay chào tôi. Cánh cửa đóng lại, máy bay bắt đầu cất cánh. Tôi rướn người nhìn nó lâu hết mức có thể. Vậy là, Kiệt đi rồi, mang theo thanh xuân của tôi, đến một phương trời xa lạ. Đã thế còn để lại cho tôi một khúc mắc to lớn. Rốt cuộc cậu ấy đã nói gì? Và khúc mắc ấy theo tôi đến tận bây giờ, bởi lẽ, kể từ sau lần tiễn cậu ấy, chúng tôi không còn liên lạc với nhau nữa.5 năm ư? Kiệt, cậu là đồ nói dối.Tôi đã đợi cậu 10 năm rồi.…
https://www.ihuaben.com/book/11646837.html…
Hai kẻ từng bị lợi dụng lại đến với nhau. Tình yêu lại được sinh ra từ sự đồng cảm và hận thù.Từng chút, từng chút một, họ tiến gần hơn, mối liên kết ngày càng lớn và chặt. Đưa đẩy số phận nghiệt ngã quấn chặt lấy nhau...…
Một quán bar nhỏ, im lặng tọa lạc nơi góc khuất. Chỉ có khách quen mới biết đến quán này, không ai có ý định phát triển nơi này trở nên nổi tiếng hay giới thiệu nó cho bất kì ai khác. Nếu có một người lạ tìm đến, liệu sẽ được chào đón chăng?…
[ 251223 ] ngày hôm ấy, ở sân bóng.…
Capuchino vẻ đẹp đặc biệt kết hợp giữa kem và cà phê còn thêm những hương vị khác để tạo nên một capuchino đậm đà. Tình yêu cũng thế người khác thích so sánh tình yêu với socola bởi socola ngoài vị ngọt và đắng còn có hơi rượi như men say tình ái, còn capuchino lại có hương thơm của quế hay cam... như sự mới mẻ, là luồng gió mới cho một cuộc đời. Tách capuchino như tình yêu đầu của cô gái 18 có ngọt có đắng có cay cũng có sự dịu mát dẫn vào cánh cửa tình yêu.…
Author : VanillaaTình trạng : Đang sáng tác----Mỗi người đều là một trang giấy trắng ươm , sạch tinh . Luôn chỉ chờ được tự tay viết , vẽ , chà nguệch ngoạc lên đó . Nhưng đôi khi lại chẳng thể tự mình vẽ được cơ ...Cậu là một cậu bé có niềm vui với việc tự tay vẽ nên hàng trăm , hàng ngàn bức vẽ . Nói ngắn là vẽ thôi . Cậu cùng 2 người bạn là taiju , kazan đồng hành trên hành trình sống sót khỏi cơn nạn .Mà cậu còn có một siêu năng cơ ! Đó là sấm sét !! Nghe hay nhể ? Thì đúng hay ! Cậu có thể tạo ra hoặc điều khiển sấm sét tùy thích .^^----Trình non , lời dẫn thiếu sót , nói chung như cám nên có gì mong bỏ quaa .…
Nếu cuộc đời là một câu truyện thì em sẽ là nhân vật phụ trong đó . " Rồi ai sẽ quên tôi thôi " có lẽ sẽ chẳng ai sẽ nhớ đến em , mọi thứ sẽ đi vào dĩ vãn . Mục tiêu duy nhất của em sẽ rời khỏi nơi này , rời khỏi các đất nước này....Nơi em đến sẽ là nơi sẽ có người nhớ đến em , nơi khiến em sẽ là nhân vật chính ....…
"Let's be together, forever and ever."…