Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Ai cũng từng có quãng thời gian nông nổi của tuổi trẻ, dù bằng cách này hay cách khác cũng khiến ta khắc ghi mãi về sau.Và trùng hợp thay, trong khoảng thời gian ấy ta sẽ gặp được một người, một người khiến ta thay đổi..."Dưới đây là những mẩu truyện ngắn mình đăng lại để lưu trữ, có rất nhiều thiếu sót nhưng mong mọi người đọc vui vẻ nhen._______________Edit bìa: _zican_Nguồn ảnh: Love Story (Pinterest)…
- Thiên vị Rein ( Chắn chắn luôn )- Truyện này không có ứng dụng dìm Fine cute phô mai que đâu á , các nhân vật hòa đồng với nhau ( Chắc thế )- Hãy ủng hộ bộ này cho ta nhé :3…
Bối cảnh:Một ngôi trường đặc biệt dành cho những người có "liên kết linh hồn" - tức là những người sinh ra với một phần ký ức, cảm xúc, hoặc số phận bị gắn liền với một người khác - gọi là "hồn song sinh". Tại đây, các nhân vật dần khám phá những bí mật đằng sau mối liên hệ này, khi một thế lực bóng tối bắt đầu thao túng ký ức và cảm xúc con người, làm rối loạn mọi liên kết…
hàng mì mà người húp mì thì ít, húp trai thì nhiều.•những mẩu chuyện xàm xí nhà vgm và sgp. cảnh báo ooc, lowercase, nội dung không thực tế, vui lòng không đem đi đâu.…
Đây là bản tiểu thuyết của truyện tranh [ Thiên giáng hiền thục nam ]Tô Gia Áo, một cô gái thời đại mới có tư tưởng và địa vị tân tiến, lại lâm vào tình trạng dở khóc dở cười. Chẳng hiểu vì sao trên trời lại rơi xuống một vị hôn phu rất xinh đẹp, hơn nữa lại còn rất "thuỳ mị nết na", nấu ăn cực ngon, yếu ớt dịu dàng gọi cô là "thê quân", nhưng ai mà cần một ông chồng trong sáng đến độ chán ngấy như thế chứ! Dạng cô thích phải như Tiêu Yêu Cảnh, dáng người cao ráo, nút áo chỉ cài đến nút thứ ba, bước đi phóng khoáng tự nhiên, phong lưu mê hoặc, thỉnh thoảng đốt một điếu thuốc, vẻ nửa ưu tư, nửa thâm tình, nửa u buồn, nửa rực rỡ. Nhưng vòng phượng trên tay cô - tín vật đính ước giữa hai nhà - đã khởi động, khiến đàn ông từ năm tuổi trở lên hễ chạm vào cô là xịt máu mũi, đến ông bố của cô mà cũng không tha. Tô Gia Áo phải làm sao để từ bỏ cuộc hôn nhân kỳ lạ mà mình không hề mong muốn này? Làm sao để cô mở khoá quy tắc gia tộc, xướng bài "nam nữ bình đẳng", dâng hiến tình yêu của mình cho nhân loại.…
"Hoa nở là duyên, hoa tàn là nghiệtNgười đến là phúc, người đi là phậnDuyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tanVạn pháp do duyên, vạn sự tuỳ duyênKhông cưỡng không cầu, không mong không khổ"Pairing: SimeonxGrace (?)…
Cô ấy yêu em mười một năm, em yêu cô ấy bốn năm nhưng chúng em chỉ mới bên nhau một năm.Vy đã nói chúng ta là một thể, điều Ngoại mong muốn cũng là điều Vy mơ ước. Ngoại quỳ thì chúng ta cùng quỳ, ngoại muốn kết hôn Vy càng muốn cho Ngoại một lễ cưới trang trọng.Tôi xin trình bày trước các đọc giả, những nhân vật và tình tiết trong truyện hoàn toàn không có thật, đó chỉ là sự tưởng tượng của riêng tôi. Đây là truyện đầu tay do tôi viết với mục đích biến trí tưởng tượng của mình thành câu chữ để lưu giữ cho sau này. Cảm ơn các bạn…
Dal vostro ValentinoBức thư tình được gửi vào lúc 11:00Choi Seungcheol- con trai độc nhất của gia đình họ Choi. Anh đã từng mắc 1 căn bệnh gọi là "Đa nhân cách"- nói đúng hơn là đang mắc căn bệnh đó, bên trong con người anh đang tồn tại song sông 2 nhân cách. Yoon Jeonghan- con trai cả của gia đình họ Yoon. Cậu thì chắc mắc căn bệnh gì cả nhưng mỗi tối cậu luôn bị hành hạ trong chính căn phòng của mình. Và người bạo hành cậu chính là nhân cách thứ 2 bên trong Seungcheol…
"Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình áiAnh chỉ là người say bên đường em nhìn thấyEm đi đi người điên không biết nhớVà người say không biết buồn"Mùa đông ở Sa Pa cứ thế bủa vây lấy tôi. Cái lạnh bấu chặt vào da thịt, rét buốt như những lời chưa kịp nói ra. Anh biến mất, chỉ để lại một bức tranh trên giá vẽ, như một vết cứa lên khoảng trống trong lòng tôi. Tôi biết anh sẽ rời đi. Chỉ là, tôi đã hy vọng... Một điều gì đó. Một sự lưu luyến. Một chút lưỡng lự. Nhưng không có. Anh để lại bức tranh, còn tôi để lại chính mình. Tôi đứng đó, nhìn những sắc màu loang lổ, tự hỏi: Có phải tôi đã yêu một kẻ chưa từng dừng chân? Có phải tôi đã yêu mùa đông của anh?…
ty kg phải là tất cả đối với tôi nó là một thứ đồ xa xỉ bởi vậy cho nên YÊU đối với tôi mà nói thì kg nên có thì sẽ tốt hơn nó chỉ là một giấc mộng chiêm bao . mà đã là mơ thì khi tỉnh lại sẽ hết mà thôi.....…
"Có những người, không phải vì không yêu mà không thể bên nhau... Chỉ là chúng tôi xuất hiện sai thời điểm, hoặc đúng, nhưng không dành cho nhau."Giữa một người luôn âm thầm ở lại, và một người làm tim tôi lỡ một nhịp, tôi không biết bản thân thực sự muốn gì. Liệu đó là yêu, hay chỉ là sự lệ thuộc? Và liệu tôi có đủ can đảm bước ra khỏi thế giới của mình, để chọn lấy một người...…