Gửi cho tôi trong những ngày lênh đênh
tôi của hàng ngày…
tôi của hàng ngày…
Món quà Sen_Xuynh_Xoắn đáp lễ cho Đường_mỡ, đọc xong rồi phải chăm edit lên cho ta đấy, ta kéo muốn lòi mắt -_-…
Hai vợ chồng gặp nàng tiên…
Tác giả : 0 Giờ Sáng.Minh hôn hay còn được biết với tên Âm hôn ( đám cưới ma ) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc 1 người vừa mất và một người...còn sống. Hủ tục kết hôn âm dương này một lần nữa lại được tái hiện qua ngòi bút của tác giả 0 giờ sáng.Người mình yêu là thật, nhưng lúc về ra mắt gia đình thì hình như có cái gì đó không đúng, câu chuyện tình yêu như trong ngôn tình của nữ chính sẽ ra sao?Tóm tắt truyện :Từ Dương dẫn tôi về nhà anh, ra mắt bố mẹ anh.Lần đầu gặp mặt, hai người cho tôi hai bao lì xì.Nhìn trong tay một bao lì xì lớn, một bao lì xì nhỏ, một cái màu đen, một cái màu đỏ, tôi còn chưa kịp hiểu điều gì, lại nghe hai người nói rằng, từ nay về sau, tôi chính là người nhà họ, sống là người nhà họ Từ, chết làm ma nhà họ Từ...…
Con chó bị ném đá…
người đẹp lừa dối…
Đầu và răng bằng vàng…
-"Cậu Tư, chừng nào cậu mới lấy vợ?"-"Chừng nào mày lấy chồng đi thì tao sẽ lấy vợ!"-"Ý chời ơi, cậu tư ăn học bên Tây mà nói bậy quá, Hiếu là con trai làm sao mà đi lấy chồng được?"Gia Hưng nghe thế liền thuận tay bẹo má thằng nhỏ bên cạnh rồi lại giả vờ cao giọng-"Bản mặt này của mày mà lấy vợ cái nỗi gì? Nhìn như đờn bà, mày lấy chồng tao còn nghe được hơn!"****-"Thằng Hiếu, lại đây biểu coi!"-"Dạ cậu?"-"Tối nay hổng chừng tao bịnh nữa đó, mày phải ở trong phòng canh tao ngủ đó!"Nghe đến đây thằng Hiếu liền mếu máo-"Nữa hả? Cậu bịnh nặng thì để con nói với ông bà gọi đốc-tờ tới khám, chứ con có làm được gì đâu?"Gia Hưng thấy biểu cảm của thằng Hiếu thì khoái chí lắm, cố tình gằn giọng mà ra lệnh-"Không cần! Tối nay mày mà không dô phòng tao thì mai tao bỏ đói mày cho biết!"Thằng Hiếu cái gì cũng sợ nhưng sợ nhất vẫn là đói, nó có thể không cần tiền bạc nhưng cơm thì phải đủ ngày ba bữa. Nó nhìn Gia Hưng mà càng lộ rõ vẻ lo sợ-"Nhưng mà cậu hứa là sẽ không ăn thịt Hiếu nữa nghen, hồi hôm bữa cậu ăn cái môi của Hiếu tới bi giờ còn đau nữa nè!"Vừa nói nó vừa bĩu môi lộ rõ vết cấn dập mà mấy ngày trước bị Gia Hưng hung hăng vùi dập. Mà mắc cười nhất là ở chỗ nó cứ nghĩ đó là ăn thịt chứ nào có biết cái đó gọi là hôn. Gia Hưng khi này chỉ còn biết mím môi nén cười, nhìn thằng nhỏ trước mắt mà trong lòng không kìm được sự hưng phấn, chẳng biết từ bao giờ một công tử xứ Cần Thơ, con trai cưng của ông bà hội đông Trạch nổi tiếng đào hoa sát gái mà bây gi…
-Tên truyện: Khi Mùa Đông Chạm Đến Anh-Tác giả: Nhi-Thể loại: ManxMan chứ không phải đam mỹ , hiện đại, đời thường, tình yêu chậm rãi. Moscow, nước Nga - nơi tuyết rơi phủ trắng những con đường, nơi có những quán rượu ấm cúng, những bữa ăn, và những con người lạc lối giữa cuộc đời mình.--------------------Lần đầu gặp Thành, Daniil chẳng ưa nổi người đàn ông cục cằn, thô lỗ và có phần bất cần đời này. Thành cũng chẳng có lý do gì để quan tâm đến một thằng nhóc nhà giàu, lắm tiền nhưng rảnh rỗi đến mức suốt ngày kêu ca về chuyện tình cảm. Nhưng số phận lạ lùng thay, cứ đẩy họ chạm mặt nhau hết lần này đến lần khác.Daniil bắt đầu quen với hình ảnh gã đàn ông ấy, quen với giọng nói đôi khi khó nghe, quen với những câu chửi thề bằng tiếng mẹ đẻ của anh. Thành chẳng phải kiểu người nhẹ nhàng, cũng chẳng biết cách an ủi ai. Nhưng chính cái cách anh thẳng thừng, thực tế, lại khiến Daniil không thể rời mắt.Giữa những cơn tuyết lạnh giá của Moscow, một người dần nhận ra mình không thẳng như mình tưởng. Một người dần hiểu ra thứ tình cảm mình chối bỏ bấy lâu.Mùa đông ấy, họ gặp nhau.Mùa đông sau, họ vẫn còn ở bên nhau hay không?Một câu chuyện về hai con người lạc lối giữa mùa đông nước Nga. Một người chấp nhận sống một cuộc đời thực tế, không mơ mộng. Một người khao khát điều gì đó mà chính hắn cũng không biết tên.Họ gặp nhau. Họ cãi nhau. Họ cạnh nhau.Và rồi... tuyết vẫn rơi.Liệu một mùa đông nữa trôi qua, họ có còn đứng dưới cùng một bầu trời.…
Người già hạnh phúc…
Một ông vua luôn nghi ngờ…
Con chim có bộ lông vàng…
Nước Sở Bình và Hạ Bình liền kề nhau đã từng xảy ra hàng trăm năm giao tranh, tưởng chừng như không thể kết thúc. Vị vua đời thứ 19 của nước Hạ là một vị vua thương dân, đúng trước cảnh hai nước tranh giành không ngừng từ năm này qua năm khác, ông đã chủ động xin hàng, và đề nghị gả con mình cho vị vua trẻ của nước như là một mối liên kết giữa hai nước. Từ đó trở đi, Sở Bình và Hạ Bình hình thành nên một liên minh bền vững, đánh đuổi mọi sự xâm lược từ kẻ thù bên ngoài. Và cũng thành một tiền lệ, mỗi khí một vị vua mới của nước Sở lên ngôi, nước Hạ lại dâng lên một nàng công chúa để tiếp tục kéo dài sợi dây liên kết giữa hai nước...-Theo "Ghi chép về các nước đã biến mất trong lịch sử"-*******Nàng - Hạ Châu Hiền nguyện hi sinh hạnh phúc của bản thân gả cho hoàng đế nước Sở, vì tương lai con dân nước Hạ. Nào ngờ, mong muốn của bản thân còn chưa thực hiện được thì vận mệnh đã quyết định nàng sớm phải kết thúc một kiếp sống.Nàng - Trương Hạ Châu không có sự lựa chọn nào, xuyên không đến thời đại kỳ lạ này, mà tâm nguyện hiện giờ của nàng chỉ là sống thật hạnh phúc vì chính bản thân mình.Hắn vốn coi nữ nhân là thứ phiền phức nhất trên đời, chỉ mong càng ít dính dáng đến họ thì càng tốt. Vậy mà hoàng huynh lại nỡ đẩy hôn ước của mình cho hắn, còn nói rằng nàng bị bệnh sắp chết? Lời tác giả: Đây là lần đầu mình viết truyện cổ đại, việc sử dụng sai từ chắc chắn sẽ xảy ra. Hy vọng nhận được sự đóng góp và bỏ qua của các bạn. Xin cảm ơn!********…
ông vua thất thường…
"Tình yêu mang đến cho con người một mớ hỗn độn những cảm xúc trái ngược nhau, vừa vui vừa buồn, vừa đau khổ vừa hạnh phúc. Cái gì dính đến cảm xúc cũng đều phức tạp cả.Mưa cũng phức tạp như vậy đấy! Có biết bao nhiêu cảm xúc mà mưa mang đến cho tôi, cũng như tình yêu vậy. Đôi khi mưa khiến tôi hạnh phúc, Nhìn những hạt mưa nhảy nhót lon ton trên khung cửa sổ, tôi cảm thấy trong lòng rộn ràng đến kỳ lạ. Đôi khi mưa lại mang đến cho tôi những nỗi buồn bâng quơ không lý do khiến cho tôi ũ rũ cả ngày dài. Rất nhiều nghệ sỹ, nhà văn đã sáng tác về mưa. Họ thể hiện cảm xúc của họ cho mưa và để mưa chi phối những cảm xúc ấy. Bản thân tôi cũng đã nhận ra từ lâu rằng mưa đã làm chủ một phần cảm xúc của mình tự bao giờ. Bởi lẽ, mưa cũng giống như tình yêu, là một điều thiêng liêng mà tôi tôn thờ. Tình yêu và mưa đã trở thành một phần lớn trong chính bản thân tôi."- Trích “Ngày không mưa”, Ixora.(Câu chuyện dưới đây hoàn toàn là do TracyTheDreamer sáng tạo nên. Không có gì là thật.)…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
Tên cũ: 1001 Quy Tắc Tại Trường HọcTên mới: Vạn Tắc Bất Tuân.Hiện tại đã end ss1 ( Trên Mangatoon, vậy nên hãy đọc p1 ở đó rồi quay lại đây đọc p2 nhé )Tác giả: Eirlys Halios.Văn án:Sau khi kết thúc trò chơi đầy may rủi mà nhà trường quái quỷ này tạo ra, cuối cùng chúng tôi đã có thể trở về yên vị trong kí túc xá. Tuy vậy, bóng ma tâm lí mà trò chơi này tạo ra thật sự khiến tôi không thoải mái chút nào.Sao vậy nhỉ? Tôi có cảm giác China khác với ngày thường, cả Cuba và America nữa. Thật sự rất kì lạ.Hôm sau thức dậy, chúng tôi nhận được thông báo. Vì có vài lớp số học sinh rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay nên nhà trường đã quyết định xét lại lớp học cho tất cả học sinh. Xuống dưới phòng tổng phục trách để nhận lớp như lúc mới đầu vào nhập học. Nhưng còn một thông báo khiến tôi sốc hơn nữa. Quy tắc đã được thay đổi, không chỉ có những quy tắc trên lớp học mà ngay cả những nơi khác đều đã được thay thế bởi quy tắc mới.Ngôi trường này ngoài việc lôi kéo chúng tôi tìm đường chết thì không còn việc gì tốt đẹp hơn sao?Giờ sinh học hôm nay có chút thú vị, chúng tôi sẽ tới khu vườn mà nhà trường thiết kế riêng để dành cho môn sinh. Tôi thích những loài thực vật, đặc biệt là những loài hoa. Chúng làm tôi nhớ đến lúc nhỏ khi cùng cha đi du ngoạn trên đồi. Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác bứt rứt khó tả trong lòng vậy? Chẳng lẽ sẽ có chuyện gì đó xảy ra với chính tôi sao?Những bụi phấn hoa khiến cho tôi ngộp thở, không hít sẽ bị nghẹt đến chết, mà hít phải cũng trúng độc. Tôi nghĩ,…
Vì anh vụng về níu giữ nên mới lạc mất trái tim em...Ngàn lần anh vẫn muốn nói...Anh chỉ có một Loveteam duy nhất!Chỉ một Kathniel!Trái tim anh chỉ có một chỗ trống duy nhất..Chỉ dành cho mình em!**************Author: Mi Sang ParkRating: 15+ (ghi thế thôi chứ ai đọc chẳng được)Casting: Daniel, Kathryn, Sarah,...Pairing: Kathniel (Kathryn - Daniel)Disclaimer: Fic là của ad, cảm nhận là của memsThể loại: tùy cách nghĩ, nửa thực nửa ảo,...P/s: - Firstly, Fic có đề cập đến Sarah Carlos và Loveteam Sarniel nên nếu bạn nào không thích thì xin don't see, click back and don't war.- Secondly,Làm ơn chú ý phần Pairing, ad ghi rất rõ là Kathniel nhá, Sarah chỉ là bối cảnh và là bàn đạp cho tình yêu của Kathniel thôi, làm ơn đừng vì một cái FanFic mà lập hội anti Sarah, hãy yêu Kathniel bằng tình yêu chân chính và thông minh.- Finally, đây là một SHORT-FIC, chỉ có khoảng 4-5 chap thôi.…
Các thần chiến đấu…