Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
tôi quyết định nghiêm túc với bộ này và bộ này Takemichi là nữ nhé. Thêm thông tin thế này nhé , Michi trong bộ này của tôi sống vì bản thân nhiều hơn , dừng nói bé của tôi ích kỉ , trong bộ này tôi thiết lập nhân vật là vậy, còn ai anti bé nhà tôi thì lượn đi nhé , cũng đừng đạo truyện hoặc chuyển ver mà không có sự cho phép của tôi. Mất công tôi cáu là không xong với tôi đâu. Có thể bình luận thoải mái trong truyện của tôi nhưng không được quá đáng . Không là tôi block đấy.…
Takemichi là một cậu trai trẻ với cuộc sống không thể tuỳ tiện hơn. Hôm nay làm ở đây mai lại thấy ở chỗ khác. Rồi một ngày nọ may mắn thay cậu gặp được người tốt người ấy giúp Take có một công việc ổn định. Cuộc sống của cậu thay đổi từ đây...Nội dung không theo nguyên tác , nhân vật OCCTruyện có yếu tố 18+. Cân nhắc trước khi đọc.…
Có một khoảnh khắc, bạn tưởng chừng sẽ ngừng lại mãi mãi.Có một đoạn thời gian, bạn tưởng chừng sẽ không bao giờ trôi đi.Có một kỷ niệm đẹp đẽ đáng nhớ, bạn tưởng chừng nó vĩnh viễn kéo dài.Thật ra tất cả, chỉ là bạn tưởng chừng mà thôi.Vốn dĩ mọi thứ đều có quá trình bắt đầu và kết thúc, cái gì đều phải dừng lại cả.Cũng giống như thời niên thiếu nông nỗi được khoảng trời học sinh dệt nên, nó sẽ chấm dứt vào một thời điểm nhất định. Ừm, ký túc xá, có lẽ cũng là nơi đong đầy kỷ niệm nhất, nhóm năm người tụ họp lại một bầy, cùng nhau tạo ra vô số hình ảnh khó quên.Khi trưởng thành, Takemichi có bao nhiêu nuối tiếc, trong tay quyển album năm nào, cậu lật từng trang một, mắt hơi ngấn nước, cậu có một chút nhớ họ rồi!Từng người một, cậu không hề quên. Cậu luôn nhớ...những gì bọn họ trao cho cậu.Takemichi, hiện tại mặc dù có một cuộc sống đầy đủ nhưng mãi không có ai bầu bạn - Như lúc trước nữa!Tác giả: Mai.Thể loại: Nhẹ nhàng, hài hước, cuộc sống thường ngày, chậm nhiệt, không dựa vào cốt truyện, Ooc, đọc giải trí.*Truyện chỉ được đăng trên Wattpad, không mang đi khi chưa xin phép.…
Takemichi có 1 sự thật mà chẳng hề muốn nói ra, ai sẽ tin cậu ? Rằng cậu là người bất tửMỗi lần chết là 1 kiếp... Đọc tiếp vào truyện nhé (◍•ᴗ•◍)❤Cảm ơn ủng hộ ạTruyện chỉ đăng tại WattpadTruyện tự nghĩ, đừng lấy nhé !…
Au: JanJamThể loại: NP, Hỗ công, Ma cà rồng....Takemichi là một ma cà rồng lai, cậu ấy gần như có một cuộc sống hoàn toàn toàn bình thường. Trừ việc thinh thoảng sẽ lên cơn khát máu, vài lần không kiềm chế được sức mạnh, khả năng hồi phục nhanh chóng, nọc độc gây tê (và một số tác dụng phụ khác) cho người bị cắn, đồng thời cậu cũng kết bạn với những người... kỳ lạ hơn cả huyết thống ma cà rồng của cậu ấy.P/s: Takemichi là hỗ công, Takemichi là hỗ công, Takemichi là hỗ công, chuyện quan trọng nói 3 lần. Tức là Seke (seme + uke) Nếu không thích mời click back.P/s: chỉ đăng trên Wattpad.P/s: Đây là fic ngẫu hứng, thỉnh không mong đợi quá nhiều.…
[Lưu văn ý nà~Tất cả truyện của Linh chỉ đăng trên WATTPAD,mình WATTPAD hoi!Nếu thấy ở trang web khác thì là giả nhé!Linh chỉ dùng mình Wattpad hoi!]Lần đầu viết truyện nên mong mọi ng giúp đỡ,chỗ nào hông đc mong mọi ng chỉnh giúp cho Linh!Linh chơi hệ AllTake nên công ở đây là nam hết nha,bao gồm cả Hinata,Emma,Yuzuha,Senju.IQ của Take thì cao ngất ngưởng nhưng EQ thì gần như bằng 0 nha!Vì Linh đang còn đi học nên thời gian khá bận nhiều khi rất lâu mới đăng truyện đc.Linh cũng tham khảo rất nhiều chuyện của nhiều ng khác nhau nên nếu truyện của Linh có giống ng khác một chút thì mọi ng cứ thông cảm cho Linh nhé!…
Vô tình bị kéo vào một trò chơi, tại đây Takemichi phải thực hiện nhiệm vụ ở các ' Map ' khác nhau để tìm đường trở về. Là longfic đầu tay nên mọi người góp ý nhẹ nhàng chút :<…
Thể loại : Boylove , fanfic Tất cả nội dung trong fanfic không liên quan đến cốt truyện chính của truyện nên xin đừng bình luận tiêu cực mà hãy bình luận thêm ý kiến , cũng như Ý tưởng mà bạn muốn mình làm…
hanagaki Takemichi là một cậu bé từ nhỏ đã không còn cha mẹ cha mẹ cậu ấy đã mất trong một vụ cháy , trong chính căn nhà của họ.May thay đứa con trai họ dành cả tình yêu thương và mạng sống để bảo vệđã được thoát khỏi được vụ cháy , cậu ta chỉ bị trầy xước không đến nặng .nguyên do cháy là vì khi mẹ cậu nấu ăn có chuông reo điện thoại , mai nghe nên quên bếp khi thức ăn trong nồi đã được đun chín.lúc đó takemichi mới được 5 tuổi , cậu được đưa vào trẻ trại mồ côilên đến tuổi 17 cậu tự lập sống một mình , tự kiếm tiền để trả chi phí học hành , sinh hoạttakemichi sau khi chuyển nhà cậu quyết tìm một công việc phù hợp với mình.=) tôi sẽ cố gắng ra chương mới bằng cách nhanh nhất…
"Làm sao để tôi có thể khiến trái tim băng giá của em tan chảy" Truyện sẽ không hoàn toàn đi theo cốt truyện chính, có tình tiết alltake, mình viết fic này vốn để đọc giải trí cũng như thỏa mãn niềm yêu thích với Takemichi, nhưng nếu có bạn đọc được và thích con fic nghiệp dư này thì mình rất vui và cảm ơn bạn nha ^^…
❝ Takemichi xuyên không về quá khứ để cứu lấy mọi người, nhưng mọi thứ ở quá khứ đã bị đảo lộn tùm lum cả lên ? ❞- số chương : không giới hạn- bìa được edit bởi : https://www.wattpad.com/user/htmoojc- au : mochibupupu- nhân vật không thuộc về tác giả, cốt truyện hoàn toàn không có thực- tình trạng truyện : update - by : mochi• LƯU Ý : TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT Ở TRÊN ACC @MOCHIBUPUPU TẠI WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC ĐƯỢC ĐĂNG LẠI ĐỀU LÀ HÀNG FAKE KHÔNG CÓ BẤT KÌ SỰ CHO PHÉP NÀO CỦA TÁC GIẢ CẢ !!…
warning: r18, có ngọt có ngược, giam cầm, rape, gangbang, ooc (ít), lowercase mỗi tuần một couple. chủ yếu để nâng cao hành văn của mình, mỗi tuần một chap.…
" Hãy nhìn về phía bọn tôi như lúc trước đi Takemichi...""...Làm ơn, xin em đây bọn tôi lúc này đã nhớ phát điên rồi ánh dương nhỏ ạ"==================Không Reup, chuyển Ver hay không xin phép.Idea được dựa trên căn bệnh trong truyện: Thời gian của nhân vật phụ có giới hạn • Tác giả: 자은향Tác giả ban đầu: Diệp Lạc Vô Tư.Tác giả hiện tại: Ưu Vô Mộng.Des bìa by @-YangT174-…
Thể loại: Boylove, ngọt, ...Takemichi là giảng viên trong 1 trường đại học nổi tiếng...*Thông báo* Tác giả đang bí ý tưởng nên hiện tại sẽ không có chap mới. (Tui không biết tình trạng này sẽ kéo dài bao lâu nữa nên ngoi lên đây thông báo cho mọi người biết tại sao thui)…
Quê của Đạo là một vùng nông thôn nhỏ ở Việt Nam á! Đạo thích nó lắm, thích hơn nữa vì trong xóm nhiều bạn, ngày nào cũng có người rủ Đạo đi chơi. Đạo sẽ không buồn đâu, bởi vì chẳng ai muốn Đạo khóc hết.Mọi người thương Đạo, cả Đạo cũng thương mọi người nữa!-------P/s: au Việt Nam, np, nhẹ nhàng, BL…
Cuộc sống thường ngày cùng tội phạm..?---Bé con đang cảm thấy không hài lòng về No.2 của Bonten một chút nào. Tại sao lại gọi em bằng cống rãnh mà không phải là bé sữa? Ngày nào em cũng tắm bằng sữa tắm chú Koko mua cho em mà? ---Manjirou chú ấy mấy ngày nay cứ bị làm sao í. Lâu lâu lại hôn hôn thơm thơm em. Em cũng có giá nha, phải trả cho em 3 hộp sữa to ơi là to thì em mới cho thơm nhiều nữa. Bằng không thì chú chỉ được hôn ba lần một ngày thôi đấy. ---Nói gì thì nói, chú Rindou vẫn là số một trong lòng em, chú ấy vừa thơm, chú ấy vừa đẹp trai, đặc biệt chú ấy còn cho em rất nhiều quà vặt, em thích lắm. Hí hí. --- Người mà chăm em từng li từng tí thì chỉ có Kaku-chan thôi. Vì ai cũng bận mà, theo lời của chú Manjirou thì Kaku-chan lúc nào cũng rảnh rang hết. Nên chú ấy chăm em mọi lúc mọi nơi luôn. Ngay cả em đi ị chú ấy cũng canh. Kaku-chan đúng là tuyệt. ---Người mà em nên tránh xa nhiều nhất là chú Ran nhỉ? Chú ấy hay làm mấy hành động kì hoặc cực. Ví dụ như chú ấy dụ em ăn đồ của chú Rindou xong, thì khi bị chú Rindou bắt quả tang thì lại nói em ăn. Ơ kìa, chú chơi dơ thế. Chú cũng ăn mà, em không cho chú thơm nữa. ---Nhưng nhìn đi nhìn lại, thì ai cũng tốt nhỉ? Ngoài mấy chú em kể ra thì mấy chú còn lại cũng thương em. Mấy chú ấy có khi còn dính chặt em không rời luôn í. Dù hơi mệt khi mà bản thân mình làm gì cũng có người lủi thủi theo sau, nhưng em rất vui. Em không hề thích ở một mình xíu nào, cô đơn lắm. FIC NÀY THUỘC VỀ TÔI - wuynKHÔNG CHUYỂN VER FIC.…