Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả:Trúc DĩThể loại:Ngôn tìnhSố chương:63 chươngVăn án:Cô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại thích anh.Vậy anh đây tạm thời tin rằng cô không có bệnh vậy.- Trương Lục Nhượng***"Sau này lúc em nói với anh hai chữ "Tránh ra", thì ý là.""Sao?""Trương Lục Nhượng, mở chân ra.""...""Nhớ phải mở rộng chút."…
Văn án:Biển người rộng lớn, tìm người tốt rất dễ, tìm người hợp mới khó. Có câu: người bên bạn suốt thời thanh xuân tươi đẹp chưa chắc là người đi cùng bạn đến cuối đời. Thật may, em đã phí hoài thanh xuân của mình cho người khác, để nguyện phí hoài cả cuộc đời cho anh.Cô, một cô gái quá đỗi bình thường không ngờ cũng có ngày vì chia tay mối tình 9 năm mà bị biến thành "mất trí". Con người chững chạc, dịu dàng, hiểu chuyện đã sớm trở nên phóng khoáng, vô âu vô lo, tính cách còn thêm mấy phần xốc nổi. Anh, người đàn ông không có gì đặc biệt nhưng lại là hình mẫu của biết bao cô gái. Từ ngoại hình đến năng lực đều có thừa. Nhưng đối với cô trước đây có lẽ kẻ vô vị như anh chỉ là lớp sương mờ nhạt không đáng để vào mắt.Giữa bọn họ chính là không có cái gì gọi là định mệnh. Nói chính xác hơn là ra đường quên xem ngày nên lỡ đụng trúng. Nếu không phải ở thời điểm này thì anh và cô vốn mãi chẳng còn cơ hội tìm thấy nhau. Cả đời, anh sẽ không bao giờ yêu thích nổi loại phụ nữ không đứng đắn như cô. Ngược lại, bấy giờ cô là hoa đã có chủ.Thế mà mối quan hệ vô duyên vô cớ lại bắt đầu bằng câu:Chúng ta kết hôn đi!Đoạn tình cảm của bọn họ chẳng khác gì cơn mưa đầu mùa, tưới mát tâm hồn hai kẻ héo úa trong tình yêu...Trích:- Tôi có thể giúp anh.- ...có cách sao?- Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi đâu thể giúp anh không công được.- cô muốn gì?- Muốn anh...muốn anh kết hôn với tôi.…
Chuyện kể về một cuộc sống vui vẻ hồn nhiên của Lý Nhã Nhã .Nếu như không có đêm đó đến với cô thì chắc sẽ là như vậy như đâu ai hay được chữ ngờ lại đến với côVào ngày định mệnh ấy, chỉ vơi một đêm cuộc sống của cô đã có một sự thay đổi lớnGiữa lúc mơ hồ ,không biết là thật hay là mơ đây mà cô cùng với một người đàn ông đã lên giường với nhau ,và khi tĩnh lai cô chẳng biết gì cả.Cho đến khi ,1 tháng sau cô đươc hay một tin động trời là cô đã Mang Thai trới ơi tai sao lại như vậy5 năm sauMột cậu nhóc ,vô cùng đẹp trai và dễ thương đang đánh thức một cô gái xinh đẹp - Này CÔ GÁi cô có dạy ko đây -Cho mẹ thêm 5 phút nữa đi bảo bối" cô gái nói với giọng nũng nịu của cơn bùn ngủ -Cho cô 1phút thức dậy ngay nếu ko dừng mong được ăn sáng" cậu bé lạnh lùng trả lời -Lý Thiên Thiên sao con ác dữ vậy , ta là mMẸ con đấy nhé" - HỪ "cậu hững hờ lời nói của cô -cCho người thêm 2phút cuối đó - Vk yêu em làm sao vậy, sao ko cho anh vào nhà hạ" giọng nói giọt ngào lẫn chút tức giận vang lên - Ai là vợ anh chứ ? "Nhã Nhã đáp với anh ta - Em chớ còn ai nữa - Này BẠCH LÃNH THẦN em KHÔNG phải VK của anh nghe chưa - Gì chứ con cũng có rồi sao lại ko phải vk của anh - Không phải con của ông nha . Và cô ấy là cô gái của tôi "Thiên Thiên lên tiếng -Người đưa em về là ai hak" Lãnh Thần tra hỏi cô - Chỉ là bạn mới quen thôi" Nhã Nhã -Lại là bạn mới quen nữa hak.Sao em lai nhiều bạn như vay chớ" Anh cau mày , t…
"Hóa ra em mới là kẻ thứ ba" là câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng như nước. Dịu dàng bước vào cuộc sống thanh xuân của nhau rồi cũng bình lặng bước ra khỏi thế giới mang tên trưởng thành. Ngọt ngào có, bất ngờ có, vui vẻ có, đau lòng có, xót xa có, chỉ thiếu mỗi lời chào tạm biệt.…
"Nơi gò má đào ngông nghênh và thơ dạiXiết chặt vòng tay,đẹp đẽ,kiêu sa".Hầu hết chỉ là những oneshot mà tớ nghĩ ra mà mong mọi người không mang đi đâu ạ!…
Bạn đã bao giờ tự hỏi lòng mình, "thanh xuân" là gì hay chưa? Thanh xuân, là những thước phim quay chậm về những tháng ngày non nớt; những tháng ngày gục đầu trên bàn học của giảng đường. Là những cô bạn thân cùng bàn năm đó, hay chị chị em em chung một kí túc nho nhỏ, hàn thuyên về những mơ ước phía xa, đôi ba câu chuyện không đầu không cuối mà nói hết cả một ngày dài. Là những tháng ngày hồn nhiên không muộn phiền của cô gái nhỏ Mạt Mạt trong "Gửi thanh xuân ấm áp của chúng ta" bên bạn thân Mộng Lộ, Vương San và Đàn Chị. Những chất chứa trên những gương mặt thân quen cả đời này chẳng tài nào quên được, dường như khắc sâu vào tận đáy lòng để cô luôn thương nhớ suốt những ngày tháng về sau. Tác giả: Triệu Kiền KiềnDịch giả: Celia NguyễnBìa: Pinterest…
-Rimuru lạc vào một thời đại hậu tận thế ở một dòng thời gian khác.-Và đồng thời, thế giới cũ nơi Rimuru sinh sống đến hiện tại đã biến mất hoàn toàn.Với hy vọng có thể cứu vớt và hồi sinh thế giới của mình.Rimuru đã đẩy mình vào vô số dòng thời gian, tìm kiếm sự thật về nó, sự thật của toàn bộ thế giới này.Một cuộc hành trình dài bất tận, và trong cuộc hành trình ấy thì liệu nỗi đau khi mất đi thế giới mà bản thân yêu mến liệu có biến mất?Hay nó vốn dĩ là thứ cảm xúc hay ký ức không thể nào phai mờ trong tâm thức của Rimuru.-----------------------------------"Là kẻ đại diện cho sự hủy diệt, sự hủy diệt cao hơn tất cả" - Rimuru -------------------------------------Mà quên nói đây là truyện về một bản thể song song của Rimuru, nên sẽ có những cái không giống với nguyên tác, vậy nha.Mong mọi người ủng hộ.Cảm ơn mọi người rất nhiều.…
"Đừng quên rằng bản thân mình là aiTrong trò chơi vương quyền này, ngươi sẽ chỉ có thắng , hoặc chết""Ta đã được học cách chết từ lâu rồi"Nhưng xin hãy tin ta, dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra, ta sẽ luôn bảo vệ người . Ta sẽ luôn ở bên cạnh người ."*"Ngươi đã hứa sẽ ở bên ta! Ngươi đã hứa rồi mà"* "Không... chuyện này không thể xảy ra được""JEON JUNGKOOK!!!!"Based on FMV 《Dark King》 on Youtube…
Anh rụt rè, ưu nhã và đầy kiêu hãnh. Nếu như anh là chú mèo Xiêm, thế thì em chính là con cá của anh. Em vứt bỏ hết lòng tự trọng, quên hít thở, em trở nên khác hẳn so với chính bản thân mình. Được rồi, Cố Tử Thanh, giờ thì anh đã biết em thích anh dường nào rùi đấy. Cho dù cả thế gian này ai cũng nói hai chúng ta ở hai cực trái ngược nhau, không thể và không nên đến bên nhau, nhưng chỉ cần anh nắm chặt tay em, em nguyện sẽ bên anh mãi mãi. Nhưng tại sao anh lại bỏ cuộc trước trong khi chính anh là người đã nắm lấy tay em? Lẽ nào anh muốn làm một chú mèo chê cá, hay là anh không nỡ ăn đây?…
"Thanh xuân em, sẽ không có hình bóng của ai cả"Tiểu thuyết xoay quanh về những mớ hỗn độn trong cuộc sống ,và tình yêu của Dona. Những mối quan hệ không có tình yêu, hay thậm chí dối lừa, lợi dụng, nhưng đôi khi lại rất chân thành. Đúng hơn, đây chính là những mớ tơ nhện, những vết xước của thanh xuân đã để lại cho cuộc đời của Dona.Thanh Xuân Em -…
Câu chuyện nói về Đườnrg Ly lùn nghèo lùn may mắn gặp được hệ thống tinh anh tự xưng là Hài Hòa quân,bất chi bất giác đang ăn chuối, mà bị tống đi cải tạo toàn diện chấp hành nhiệm vụ mã đáo nữ chínhĐL:(^°^)"nói cho hay vậy thôi,chứ cmn chán vê lờ,chính là chạy đông chạy tây chịu sự ủy thác người hoàn thành nhiệm vụ hazz!"@#₫%HT:"ngươi còn ngồi đấy mờ ngẩn ngơ à! còn không mau đi học khỏi người ta xem xem kìa.Bổn hài hòa xẽ luôn ân cần bên ngươi,yêu thương ngươi.Ngoan, nhanh lên"ĐL:¶^¶"hệ thống quân ta ân cần khỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà người"hix wá đángXin đính chính đây là thể loại hài hước có phần kịch tính,thêm yếu tố H.Nếu ai muốn nữ chính trong thuần cute bạch liên hoa thì xin trịnh trọng thông báo nhầm rồi bn,còn muốn nữ chủ IQ cao EQ thất thường lật mặt như lật giấy,chỉnh người như cơm bữa háo sắc thành tính cường bạo mĩ nam,và có ưu điểm tính chất đặc thù của nv là"diễn tự nhiên bấp chấp mọi lúc mọi nơi" hoan nghênhNói chung bà này bả rấg cmn bá đạo.Ahihi(Bé: hihihi cám ơn các tình yêu đã ghé thăm và ủng hộ, mún bít thêm chi tiết thì cx nhau cày bới chương tt nhé m.n moaa!)…
Lôi Tuyết, đội trưởng đội đặc công gồm những người sở hữu dị năng trên toàn thế giới. Cô đã bỏ mình trong lúc làm nhiệm vụ. Khi tỉnh lại, cô phát hiện mình lại trở thành phế vật tam tiểu thư - Lãnh Nguyệt Tâm - của một gia tộc nổi tiếng ở đế quốc - Lãnh gia. Phế vật? Liên quan gì đến ta? Một khúc đàn nhưng lại đưa tới vô số thế lực tranh đoạt. Hắn, được xem là chiến thần trên chiến trường, sát phạt quyết đoán, lạnh lùng vô tình. Một ngày nọ, hắn xuất hiện với một bộ bạch y, khiến nàng phải kinh diễm. Một lần nọ, hắn nhẹ nhàng nói: "Nguyệt Nguyệt, dù cho cả thiên hạ đều ruồng bỏ nàng, nàng chỉ cần biết rằng phía sau nàng vẫn mãi có ta". Cho dù phải đối nghịch lại với cả thiên hạ, đi ngược lại với phép tắc, nàng cũng muốn cùng hắn nắm tay đi hết đoạn đường của cuộc đời này.…
Tôi vẫn nhớ trong cuốn tiểu thuyết đó của cô ấy có câu "Có vô vàn khoảnh khắc đến với ta, nhưng nếu ta biết nắm bắt một rong các khoảnh khắc ấy, thì ít nhất cũng không cảm thấy hối hận. Vì khoảnh khắc đó có thể là duyên mệnh cả đời ta, cả niềm sống của ta" . Đúng là tôi đã đánh mất đi một duyên mệnh cuối cùng của đời mình, khi không biết nắm bắt lấy cơ hội giữ thật chặt bàn tay cô ấy trong lúc nguy cấp nhất..…
Tác giả: Độc Thần Lam Tinh Thể loại: ngôn tình Văn án : Hướng về ánh trăng , có được cơ hội lựa chọn và tôi sẽ không muốn từ bỏ ."Yêu người cả đời , ánh trăng là minh chứng cho tình yêu của chúng ta"Hà Diệp biết rằng mình có thích một người nhưng cô lại không nhận ra điều đó , Hà Diệp luôn ở trong bóng tối lẳng lặng nhìn ánh trăng sáng nhưng lại không biết rằng bản thân vốn thuộc về ánh trăng đó .Nhưng sẽ có một ngày ánh trăng sáng đó thuộc về tôi .…
Cao thủ học đường không phải là bản tình ca lãng mạn về một mối tình đẹp trải qua nhiều sóng gió. Cao thủ học đường là thế giới hồn nhiên của những cô cậu học trò với những trò phút giây nghịch ngợm vui tươi. Trong Cao thủ học đường, bạn cảm nhận được một tình bạn bền chặt, đẹp đẽ, tình mẫu tử thiêng liêng và ấm áp. Và bạn nhận ra rằng tình yêu thương là động lực duy nhất để vượt qua mọi nỗi đau.Câu chuyện xoay quanh cuộc sống học đường của lớp Toán tại học Viện Angle, một lớp học với đầu vào cao ngất ngưởng nhưng trên thực tế lại "hữu danh vô thực". Ngược lại, lớp Anh đối thủ của lớp Toán, là lớp học đứng đầu học viện, luôn đi đầu trong mọi việc được tất thảy thầy cô yêu mến và hàng dài học viên trong học viện ngưỡng mộ. Cho đến một ngày, ba học sinh mới được chuyển đến, cuộc đối đầu của hai lớp càng ngày càng quyết liệt hơn. Những cái trò "nhất quỷ nhì ma" được vận dụng một cách tối đa có thể để lôi kéo ba học viên về lớp mình.Vũ Cát Anh lớp trưởng lớp Toán, luôn bình thản trong bất cứ tình huống nào, là người mà tất cả các học viên lớp Toán đều tôn sùng không lí do. Kiều Anh Thư nàng công chúa ngoan hiền trong lớp áo choàng ngụy trang hoàn hảo, mọi thứ nhỏ muốn, nhỏ đều muốn đạt được và bằng mọi cách phải đạt được. Cát Anh cũng chính là cái gai trong mắt khiến cho cuộc sống của nhỏ bị đảo lộn nhiều hơn.Nếu lớp Toán đối diện với khó khăn bằng tình bạn, tình yêu thương và sức mạnh đoàn kết, thì lớp Anh lại thu mình trong cái vỏ ốc, luôn cố tạo ra…
Tác giả: Cổ LinhEdit: Nhật Nguyệt NhiBeta: DựcNguồn convert: Diễn đàn Lê Quý ĐônNguồn post: Trúc Lâm sơn trangVăn ánGiai nhân và quái vật thì giỏi cái tép khô gì?Vị hôn phu "chưa từng gặp mặt" của nàng mới là giỏi! Hắn chẳng những có "độc nhãn long", mặt sẹo, chân thọt, toàn thân trên dưới đều một đống khuyết điểm! Cũng may kiến thức nàng sâu rộng, căn bản không đem những thứ này đặt vào trong mắt...Ách... Thật ra là bởi vì nàng thừa cơ chạy đến Giang Nam làm xằng làm bậy! Cho nên, khi cha vừa hỏi ai muốn đi lấy thân báo đáp kiêm báo ân, nàng đương nhiên giơ tay xung phong làm người đầu tiên! Nhưng mà, cha và tỷ tỷ cũng không chừa cho nàng chút mặt mũi! Dám cố ý xem nhẹ sự tồn tại của nàng, còn tăng thêm ngữ khí nói -- "Ta là muốn đi báo ân, không phải đi báo thù!"... Ô ô ô...Nàng mặc kệ! Dù sao các tỷ tỷ đều không muốn đến đó, nàng đành phải chịu thiệt thòi một chút. Đầu tiên dùng sắc đẹp mê hoặc hắn, lại dùng tình yêu đi cảm hóa hắn, khiến cho hắn có lòng tin sẽ lại thấy ánh mặt trời.Hắc hắc! Nói thật ra, nàng thấy phu quân của mình rất dũng, rất mãnh, rất lợi hại! Vào đêm động phòng hoa chúc, nàng chẳng qua là đem hắn trở thành cái gối ôm ôm một chút! Hắn liền không ngừng, tiếp tục, càng không ngừng đem nàng ăn một lần lại một lần, còn ăn thành nghiện! Hắn không biết nàng được xưng là "nữ ác ma" ở phương Bắc, quỷ thấy cũng phải sợ sao? Nói lầm bầm! Nàng lập tức quyết định cho hắn nhìn thấy bộ mặt thật của nàng, cho hắn biết sự lợi hại của nàng...…
Làng tôi có một luật lệ là sau 6 giờ không một ai được đến nhà ông thầy bói cuối làng, dù không biết tại sao nhưng ai cũng chấp hành điều lệ này. Từ khi sinh tôi ra mẹ tôi đã không biết gì nguyên nhân gì mà mất, bác sĩ nói rằng mẹ tôi qua đời vì bị ép tim nhưng sự thật thì có phải vì thế không? Ông thầy bói cùng mọi người trong làng cùng đến nhà tôi để chia buồn nhưng thay vì khóc lóc, buồn rầu ông thầy bói lại đứng một góc lặng lẽ nói gì đó với ai đó, lúc ấy cậu tôi nghe loáng thoáng rằng" Không ngờ thứ đó lại đến nhanh như vậy " Nhưng thứ đó là gì, việc mẹ tôi ra đi có phải vì ép tim không? Những uẩn khúc ấy đeo bám theo tôi lớn lên nó cứ ăn dần ăn mòn vào tâm trí tôi khiến tôi phải nhất định vào tìm hiểu. Không hiểu vì sao từ sau khi nghe cậu tôi kể về những gì cậu nghe được thì tôi lại trở nên yếu bóng vía, từ nhỏ đến lớn số lần bị "người ta" nhát không đếm xuể. Mỗi đêm xuống phải có người túc trực may ra còn "né" được, mỗi lần bị nhát tôi liền báu chặt vào tay người kế bên…