Chodeft ¿ Anh rước ai lên kiệu hoa đấy?
Song tính, R18, Thô tục.…
Song tính, R18, Thô tục.…
Chuyện gì xảy ra với hoàng thượng của chúng ta???Tỉnh dậy và cảm thấy mọi thứ quen thuộc đều trở nên quá to lớnCảm thấy thật đáng sợ, thật nhỏ bé,..Khoan, sao trẫm lại trở nên nhỏ bé???Sao trẫm lại không mặc y phục???Mà tạo sao lại có cái lồng ở đây? Mùi hôi...Lại còn một đống chó con thế này?Nhìn xuống, ôi trời...hắn muốn đập đầu cho tỉnhMọi chuyện là thế nào đây????Cuối cùng hắn đã gây nghiệt gì chứBiến thành hình dạng như thế này, hắn đã cảm thấy rất vô vọng rồi, đã vậy người mà hắn luôn trân trọng, yêu quý, phía sau vẻ dịu dàng động lòng người lại chính là cây hoa ăn thit ngườiNhững đứa con hiếu thuận, hiền lành, dễ bảo của hắn, tại sao lại có thế ác độc và nhẫn tâm như vậy? Mọi ngày hắn đều dạy dỗ chúng thế nào? Chúng lại biểu hiện như thế nào?Chẳng lẽ vứt hết cho "cẩu" ăn rồi ư??Ầy không không, bỏ qua câu nàyHắn rất muốn ngửa mặt lên than trời, bao năm qua hắn đã sống trong mù quáng như thế nào, mắt lại mờ thế nào mà lại tin tưởng những kẻ gian dối, ghê tởm này, nhìn không thấu thủ đoạn của một nữ nhân hậu cung? Lại còn nhìn không ra bản thân lại có thế bất công vậy???Nhưng dưới hình dạng này, hắn đã được mở to mắt, hắn đã hiểu cần làm gì, và cố gắng lấy lại tất cả những gì đã mất, kể cả những gì hắn đã bỏ lỡ...…
Thế giới này vốn thật kì lạ…Có những điều tưởng chừng như chẳng thể xảy ra cũng có thể tồn tại…Hai đường thẳng song song….luôn tồn tại một khoảng cách, và… tưởng chừng như chẳng thể gặp nhau, nhưng đến cuối cùng lại gặp mặt ... – cũng giống như họ, hai người con gái ấy…
Ông Xã Yêu Hết LòngTác giả: Mộc Y Y Editor: wenny0303~ Đêm tân hôn ~Cô bị buộc vào bồn tắm, khóc lóc cầu xin tha thứ."Cố Tĩnh Trạch, anh đã nói là chúng ta kết hôn giả." Anh mạnh mẽ tới gần."Nhưng lãnh chứng thật!"~ Ngày hôm sau ~"Cố Tĩnh Trạch, em muốn đọc sách.""Em xem của em, anh cam đoan không chậm trễ em." -Nếu không phải nhất thời nản lòng thoái chí, Lâm Triệt cũng sẽ không bất cẩn mà gả cho người đàn ông nhìn lạnh như băng, thật ra lại vô cùng nhiệt tình......Phần truyện trước bị mất rồi nên giờ mình viết lại bên này. Bạn nào có thấy thì qua ủng hộ mình tiếp nha 😘😘…
- Khải ca à, em yêu anh Tiếng nói từ đáy lòng của cậu bé làm anh cảm động. Anh ôm thân hình nhỏ nhắn của cậu vào lòng, khẽ đặt lên trán cậu 1 nụ hôn, không muốn buông cậu ra. Ngày hôm sau 2 người tạm từ biệt nhau nhưng anh đâu có biết chiếc xe ô tô mà người anh yêu nhất cuộc đời này đã gặp 1 tai nạn khủng khiếp. Và từ đó anh không thấy cậu quay lại, anh đợi mãi... đợi mãi... anh tuyệt vọng, từng cơn đau cứa vào lòng anh, đau điếng... nhưng anh không biết phải làm gì hơn. Vậy là anh không có cơ hội nói yêu cậu rồi. Sau rất nhiều năm rằn vặt, anh dần dần quên đi được phần nào về cậu.Lưu Chí Hoành ngơ ngác. Cậu bớt sụt sịt, lau đi dòng nước mắt, ngước nhìn cái con người trước mặt. Vậy anh là Ác Quỷ vô tâm hay Thiên Sứ hạnh phúc. Gương mặt của anh đang hướng về phía Lưu Chí Hoành, bớt được ánh mắt vào gương mặt lạnh lùng mọi khi. Rốt cục anh làm sao vậy? Cảm xúc khi nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch của Lưu Chí Hoành là gì? Có lẽ trái tim băng giá của anh được sưởi ấm ngần nào.…
Chuyện kể Vương Tuấn Khải có người em họ là Giang Gia Hy và có 2 người bạn thân. Và vương Nguyên và Dịch Dương Thiên tỉ yêu 2 người bạn của nó.Nhớ đọc và vote cho mình nha nếu ko vừa ý chổ nào thì nói với mình mình sẽ sửa đừng ném gạch đá cho mình mình ko có xi măng để xây nhà mới đâu~ Thể loại: Sát thủ, H nhẹ thôi, lãng mạn…
Đây chỉ là trang nhật kí nho nhỏ của một cô bạn hay suy tư đang tương tư một anh bạn kiệm lời mà thôi. Trong truyện là những cảm nhận từ chính cô bạn có kèm thêm 1 chút ảo tưởng trong đó nữa. Mong mọi người đọc truyện vui vẻ! Hope you like it.À, mong rằng ngày này 6 hay 7 năm sau thì câu truyện đến được hồi kết như thuyền trưởng ĐL đã ship. #18/5/2022…
Con người anh mang đậm khí chất thiết huyết của người lính, ngay cả khi hai bên gây gổ thì lời anh nói cũng giống như khẩu lệnh, vừa ngắn gọn mà có lực: "Không cho phép em la hét! Cho em thời gian mười giây để tự điều chỉnh hành vi. Thời gian bắt đầu tính, mười, chín..."Cô nổi giận nói: "Anh một chút khái niệm thời gian cũng không có sao? Cần tới mười giây để điều chỉnh, lâu như vậy?"Anh là người đàn ông chính trực chuyên chế, thường phê bình kín đáo đối với những lần cô diện váy ngắn: "Em cũng thật biết tăng thể diện cho anh" Nhưng khi thấy cô cười một cách ngốc nghếch, anh liền nghiêm mặt giáo huấn: "Để anh nhìn thấy em mặc một lần nữa, coi chừng anh nhốt em lại"Cô bĩu môi: "Em cũng chỉ thỏa mãn lòng hư vinh của anh, cứ như em xuất hiện là tổn hại sự ổn định đoàn kết, nhiễu loạn lòng quân vậy"Đây là một "Cuộc chiến" quân dân hợp tác chiến đấu, đây là một câu chuyện xoay quanh hồng tâm hạnh phúc, xoay quanh chuyện tình cảm ấm áp, hãy xem họ làm thế nào vừa cười cợt, vừa tức giận trách móc viết ra một câu chuyện khác người - Hạnh phúc chính là tự tay bắn bia!!!…
Đây là thế giới bách hợp, ai có thành kiến xin mời nhấn return.(Tạm drop)Cái bìa chả liên quan đâu.…
Edit: Night, Mèo Điên, Orchid PhamCon người ai mà chẳng yêu cái đẹp đùng không nào?Nhưng mà người đàn ông này cũng quá anh tuấn đi. Chỉ lướt ngang qua mà cô cảm thấy như hồn phách bị câu đi mất. Đẹp quá đẹpNhưng mà, đã có bạn trai rồi nha, háo sắc quá vẫn không tốt đâuLòng nghĩ vậy nhưng vẫn tiếc nuối ngó thêm một cái. Không ngờ chỉ vừa đi vài bước, xảy ra sự cố. Và cô lại được người đàn ông đẹp trai đó đi mua sắmThế sự sao đảo điên vậy nhỉ??Người này hình như cùng cô có quen biết thì phải, chủ yếu là biểu hiện của anh ta cũng rất nhã nhặn, lịch sự, và ôn nhu với cô, nhưng tại sao cô cứ có cảm giác không an toàn thế này? Cảm giác người này có gì đó rất kì quái, có chút thâm trầm và khó đoán. Mà thôi, cô cũng không nghĩ nhiều, đằng nào cũng chẳng còn cơ hội tiếp xúc.Nhưng không ngờ, người này ngày càng can thiệp sâu vào cuộc đời côTới khi cô kịp nhận ra thì...…
Tác giả : Đan NinhThể loại: Xuyên khôngNhân vật chính: Tô Tương Lê , Kì Triệu HoàĐộ dài: khoảng 20 chương + 1 PNBản convert: Meoconlunar – tangthuvienEditor + Beta: Ụt Ác Từ PéNguồn edit: ღ๖Nắñgღ๖Hạღ๖√iệñღ๖…
Truyện: NHƯNG MÀ HẮN ĐẸPTác giả: Bạch Cô SinhTình trạng: Đang lết.Editor: Ngạn Ngạn.Thể loại: Đam mỹ, cổ đại , HE , tình cảm , hệ thống , cung đấu , chủ thụ , cung đình hầu tước , nhẹ nhàng.Lời mở đầu: Kinh Trập là một thái giám. Nhưng là một thái giám giả.Đó là một bí mật.So với bí mật này còn có bí mật rắc rối hơn là việc cậu cặp kè với một thị vệ trong cung.Thị vệ rất đẹp mà tính khí thất thường.Tất nhiên, để cặp kè cũng phải có lý do của nó.Kinh Trập rất xui xẻo khi bị vướng vào một hệ thống kỳ lạ, nó đưa ra một loạt nhiệm vụ mà cậu không thể hoàn thành được.Càng xui xẻo hơn là nếu nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừng phạt!Càng càng xui xẻo hơn là, lần đầu tiên cậu thất bại, lại có một kẻ xui xẻo bị cuốn vào bên cạnh mình.Nhưng... kẻ xui xẻo đó lại rất đẹp.Đáng tiếc, tính tình không tốt mấy.Quá, quá ư là tệ.*Kinh Trập không biết mình bị hồ đồ hay bị bệnh, sao lại chọc vào rắc rối như vậy?Có lẽ vì hắn đẹp.Rất là đẹp.Khi cậu bị kéo ra khỏi lãnh cung, bị ép quỳ xuống đất, máu trên mặt đất nhuộm đỏ xiêm y.Có người bước tới lên vũng máu đặc sệt, dinh dính rồi kéo cậu lên và khi cậu ngẩng đầu lên phát hiện khuôn mặt --Hoàng đế giống hệt thị vệ đẹp trai, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cậu.Bàn tay nhuốm máu xoa xoa bên mặt cậu: "Sợ cái gì ?"Hắn ngửi ngửi cổ Kinh Trập, hơi thở lành lạnh khiến người ta rùng mình."Không phải ngươi thích quả nhân sao?"Kinh Trập hối hận, nếu biết sớm hơn, nếu biết cậu sẽ...Bằng hữu: "Nếu biết…
"Em đâu phải trò đùa của số phận, cũng chẳng chơi cùng số phận trò đau thương? Vậy tại sao em là người nhận đau thương?" "Anh không phải người đàn ông có sức mạnh cự tuyệt, ánh mắt em, tâm hồn em, nụ cười của em, anh nhớ rất nhớ, vậy sao một câu nói yêu em, anh lại cự tuyệt lâu như vậy?"…
tại sao mình vẫn còn sống?tại sao mình lại tồn tại?mình...không xứng đáng được sốngtại sao?tại sao?-----------Tôi tên là Frisk Tôi sở hữu một tiệm cà phê nhỏ, chuyện kinh doanh khá là ổn định, bình thường.cho đến một ngày, khi tôi đi mua sắm chuẩn bị đồ cho cửa hàng, tôi va phải một ngườimột...bộ xương?anh ta nhìn tôi, anh ta có vẻ khó chịu. anh ta nhíu mày? nhìn tôiôi không...mình làm gì sai rồi ư? tôi cúi thấp đầu, lí nhí trong miệng- x-xin lỗi...tôi..không cố ýanh ta lên tiếng- hey Sweetheart, cô không sao chứ?ôi mẹ ơi, giọng anh ta trầm thấp, khiến tôi như muốn tan chảy theo. lồng ngực tôi nóng ấm, cảm giác này vô cùng mới lạ. tôi lo lắng, cúi gập người xin lỗi - xin lỗi!!nói rồi tôi bỏ chạy đi mất, không dám quay đầu lại -----kể từ khi tôi gặp bộ xương đó, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi. anh ta sẽ,...giúp tôi thoát khỏi cái bóng tối do chính tôi tạo ra, phải không? Đúng vậy....…
Yêu, hận, tình, thù... Đó là những hương vị không thể thiếu trong cuộc sống, và đối với mười bốn linh hồn này lại rất đặc biệt. Chính bốn vị đó hòa quyện lại mà kể cho chúng ta nghe về MỆNH này... Người ta nói: Có yêu sẽ có hận. Người ta nói: Có tình sẽ có thù. Nhưng mà khi yêu có hận hay không vốn không quan trọng. Quan trọng là ta có đủ vững lòng trước hiện thực đen tối đầy nghiệt ngã để bước đến nơi cuối cùng đẹp như mơ........ Cuối cùng là vững lòng vào tình, yêu hay chìm đắm trong hận, thù?…
Gia Luật Hạo Nam sau Thiên Môn Trận vẫn còn sống?6 năm ròng rã...Hắn nhớ tất cả, chỉ là đã quên đi Dương Bài Phong.Nàng nên vui hay nên buồn đây?Hãy cùng chờ xem nhé~…
những câu chuyện nhỏ mình viết cho hai anh. note: nhân vật trong truyện không liên quan bất cứ thứ gì với ngoài đời, trừ tên của kim mingyu và jeon wonwoo…
Hách Vô Song là một cô nhi, trước lúc năm tuổi, Hách Vô Song đã trải qua giai đoạn tuổi thơ vô cùng buồn khổ trong cô nhi viện. Mỗi ngày ăn thiếu mặc ít, còn thường xuyên bị người mắng nhiếc, đánh đập. Sau lúc năm tuổi, Hách Vô Song được một ông lão hiền lành nhận về nuôi. Từ đó, Hách Vô Song trở thành cháu gái của bác sĩ Y học cổ truyền tài giỏi và sống cuộc đời êm ả cho đến năm hai mươi hai tuổi, ông nội Hách qua đời vì tuổi già, Hách Vô Song một mình gánh vác hiệu thuốc nhỏ mà ông để lại.Thế sự vô thường, nửa năm sau đó, sinh mệnh của Hách Vô Song cũng chấm dứt bởi dịch bệnh hoành hành. Thừa hưởng hết kiến thức Y dược một đời của ông nội Hách, kỳ nan tạp chứng nào Hách Vô Song cũng chữa trị được, lúc dịch bệnh đột ngột xảy ra, chỉ tiếc Hách Vô Song chưa kịp biết rõ nguồn gốc của bệnh dịch đã phải xuống Hoàng Tuyền.Cõi U Minh vì sao chẳng có âm thanh kêu khóc, gào thét thảm thiết của ma quỷ?Vì sao chỉ có tiếng nước chảy róc rách, tiếng gió thổi vi vu và thanh âm trong trẻo, êm tai của chuông gió?Hách Vô Song mở mắt ra, cũng là lúc nàng chính thức đón nhận một nhân sinh mới. Một cơ hội tái sinh mà có lẽ là do Trời cao thương xót, nên đã vẽ thêm một nét bút cho số mệnh của Hách Vô Song.Nơi đây không phải ở thế kỷ 21?Là Thần Minh đại lục, thế giới Tu Chân?Liệu rằng Hách Vô Song ta có thể sống yên ổn ở Tu Chân giới này?Ồ, hóa ra gia thế của thân thể này hùng hậu như vậy.Xích Diễm - Mặc Sĩ thế gia, một trong bảy đại thế gia của Thần Minh đại lục. Đời đời vinh hiển, nhân tài vô số, t…
Nhật Nam vòng tay qua ôm lấy cô gái nhỏ đang say giấc trên giường. Cô bị anh làm tỉnh, tay cũng vô thức vươn tới ôm anh, mắt vẫn nhắm chặt. "Sao anh vẫn giữ tên quán vậy? Không phải 3 năm trước định đổi rồi sao?"Cô hỏi vậy vì chợt nhớ đến câu chuyện của Quốc Bảo kể ngày hôm qua.Nhật Nam dịu dàng hôn lên tóc cô, dùng tông giọng thì thào như đang nói thầm."Lúc đó anh đã suy nghĩ cả một đêm. Anh nhận ra anh không muốn gạt em khỏi ký ức của mình, anh chỉ muốn chờ em quay lại. Một suy nghĩ ngu ngốc hiện lên trong đầu anh.""Anh cho rằng có lẽ do quán tên Hương Mùa Hạ, nên mùa hạ lại vô tình gặp được em. Nên anh quyết định giữ nguyên tên quán, chờ đến mùa hạ để ta có thể "vô tình" gặp nhau thêm lần nữa.""Anh rất biết ơn bản thân lúc đó đã suy nghĩ như vậy. Mùa hạ này, anh không những được "vô tình" gặp em mà còn "vô tình" được yêu em. "_____________________24/8/2023Sữa Chua Vị Đào…