All of us are dead-[GwiCheong]
dù có là thây ma, bán ma, là con người, tao vẫn yêu mày Cheong San.By: Oralie…
dù có là thây ma, bán ma, là con người, tao vẫn yêu mày Cheong San.By: Oralie…
Yến Từ QuyTác giả: Cửu Thập Lục Quá khứ chậm rãi Giới thiệu: "Một trận hỏa hoạn thiêu rụi tia hy vọng cuối cùng của Lâm Vân Yên. Khói đen cuồn cuộn cười nhạo sự ngây thơ của nàng. Đột ngột tỉnh mộng, con người không thể ngã hai lần xuống và một hố sâu. Cuộc sống mới của Lâm Vân Yên bắt đầu từ những quân bài tồi tệ trong tay." "Quận chúa tinh ranh thông minh × Quốc công phúc hắc dịu dàng"…
Nigel, một cựu trùm Mafia khét tiếng của thế giới ngầm Bucharest, từng buôn bán và vận chuyển ma túy bất hợp pháp, đã chọn cách kết liễu đời mình dưới họng súng cảnh sát. Nhưng khoảnh khắc bóp cò, anh như chết lặng khi thấy người vợ cũ mà anh từng yêu thương nay lại đem lòng yêu say đắm người khác.Viên đạn chưa kịp xuyên qua tim, Nigel đã gục xuống, không phải vì vết thương, mà vì sự phản bội còn đau đớn hơn cái chết. Anh được đưa vào Bệnh viện Đa khoa Sf. Loan Clinical Emergency Hospital trước khi cảnh sát kịp thẩm vấn, nhưng anh đã thực hiện cuộc đào thoát đầy táo bạo ngay trong đêm, trốn sang Seoul.Tại đây, giữa một thành phố xa lạ, trong góc quán cà phê nhỏ giữa cơn mưa đầu mùa ở quận Gangnam, Nigel gặp Areum Ra-hee - một nữ sinh cấp ba ở Trường Trung học Apgujeong. Lần đầu tiên trong đời, anh không còn thấy mình là một kẻ tội đồ nữa. Nhưng liệu tình yêu này có đủ sức để rửa sạch máu trên tay anh, hay quá khứ đẫm máu sẽ lại kéo anh vào bóng tối thêm một lần nữa?…
Câu chuyện kể về cuộc đời của cô gái tên Phác Yến Nhi..." Tuổi thanh xuân không thể quay lại Tháng ngày hạnh phúc của cậu và tôi "Casting nhân vậtPhác Yến Nhi : Là một cô gái xinh đẹp, tiểu thư danh giá nhưng che dấu thân phậnPhạm Tử Dương : Là một người có ngoại hình điển trai và lạnh lùng. Gia thế khủng không phải nóiCao Ánh Ngọc : Bạn thân của Phác Yến NhiHàn Mặc Tử : Là bạn thân của Phạm Tử Dương~~~ Ngoài lề ~~~Bìa truyện : Credit by Kiwie | @teamrain…
Một câu truyện được viết dưới dạng các tin nhắn trong 1 nhóm chat của một đám bạn thân. Truyện chủ yếu xoay quanh các tình huống nhảm địt thường ngày của các cô gái, có thể sẽ rất nhạt và không mặn mà cho lắm.Tác giả viết truyện chủ yếu để lưu giữ những kỷ niệm đắng cay ngọt bùi, tựa như một quyển nhật ký nên sẽ khắc họa từ tình tiết đến nhân vật chân thực nhất có thể dưới góc nhìn của tác giả.Ai cảm thấy không quen hay không thích có thể lướt qua. Chớ buông lời đắng cay!P/S: Truyện có các tữ ngữ có phần hơi tục tĩu nhưng tác giả đã cố để biến nó đỡ giống chửi thề nhất có thể.Cân nhắc thật kỹ trước khi đọc nhé!Các nhân vật chính: Olivia, Em, Sắc, 23, Lon và Dàng Khè…
Tên truyện: Tháng Năm Hạnh PhúcTác giả: ThanhThanhThể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trườngDesign: teamrainNgày đăng: 22-3-2018"Nếu biết trăm năm là hữu hạn, anh đã không bỏ lỡ nhiều ngày bên em như thế"An Hạ từng nghĩ mình chỉ là một người qua đường, diễn một vai phụ mờ nhạt trong cuộc đời. Nhưng lại không ngờ mình là vai chính trong lòng một người khác.Khi nhìn vào mắt anh, cô chỉ thấy duy nhất một người chính là cô. Trở thành tâm điểm của một ai đó, cô không quen, cũng không biết phải phản ứng ra sao.Nhưng anh đã nói:" Anh như bây giờ chính là vì em"Anh nói:" Cảm ơn em, vì đã yêu anh"Anh cũng nói:" Anh không dám hứa hẹn cho tương lai sau này, vì chính anh cũng chẳng thể hình dung nó ra sao. Nhưng anh chỉ dám khẳng định một điều, chỉ cần em còn yêu anh, anh sẽ không bao giờ bỏ cuộc""Nếu có ba điều ước, anh sẽ ước em nói ba từ "Em đồng ý", vì đó là lúc anh sẽ cầu hôn em" Trong cuộc sống của em, anh là điều kì diệu nhất, dịu dàng nhất, anh là viên đá quý, là ánh nắng mặt trời vào buổi sớm mai. Chính anh đã vẽ nên màu sắc của cuộc đời em, tạo nên những ấm áp trong em. "Cảm ơn anh".…
Trên đường về nhà vào một đêm khuya, Phan Hạo Nhiên bị một kẻ lạ mặt bắt cóc. Khi tỉnh dậy, cậu phát hiện mình đang bị giam trong một căn nhà rộng lớn ven biển, với cổ tay bị xích chặt.Người đàn ông bắt cóc cậu-một kẻ luôn đeo mặt nạ trắng có vết nứt kéo dài từ khóe mắt trái . Hắn không nói chuyện, chỉ im lặng quan sát cậu.Ban đầu là sợ hãi. Nhưng thời gian dần trôi, Hạo Nhiên nhận ra hắn không hề làm tổn thương mình. Hắn chăm sóc cậu, tạo cho cậu một không gian tự do trong sự giam cầm. Hắn chúc cậu ngủ ngon bằng một nụ hôn trên trán.Và rồi, một cảm giác lạ lẫm bắt đầu nhen nhóm trong lòng cậu.Khi Hạo Nhiên nhận ra bản thân luôn hướng ánh mắt về hắn, luôn mong chờ hắn đến, thì cũng là lúc hắn cất giọng lần đầu tiên-một câu hỏi đủ sức khiến thế giới của cậu đảo lộn:"Cậu có thích tôi không?"…