trường. anh; nhà
nơi ấy, gọi là nhà.…
nơi ấy, gọi là nhà.…
tình mình có chăng chẳng thể nào vĩnh cửu?…
nơi em và người,cùng những bậc cầu thang…
ta bỏ lỡ em, lỡ cả cuộc đời.…
thật mệt mỏi với bọn yêu nhau...…
cố chấp làm gì, khi vẫn phải buông tay?…
viết tiếp câu chuyện còn dang dở...…
chuyến bay đưa tình mình trở lại.…
vượt vạn kiếp người, chỉ để bên em.…
đừng tùy tiện sử dụng fic của tớ.…
heineken, 031124.…
phai màu theo cả những nỗi nhớ thương.…
viết tặng cho một thời áo trắng đã đi qua.…
'ngày đó nếu biết trước xót xa, ta cứ xem nhau như bao người qua...' (*)…
bên em thôi,bình yên nào phải thứ xa vời?…
về nhà thôi, có người còn đang đợi.…
tặng z nèk…
từ nay về sau, tên người sẽ hoá vết sẹo mờ.…
lạc giữa nhớ và quên, là đoạn tình dang dở…
ta từng mơ, một giấc mơ ánh màu lấp lánh...…