Đô Thị-Sơn Thôn Kỳ Nhân Truyện(1-438)
…
Trog 1 lần đi chơi thuyền với 2 nhỏ bạn thì vô tình bị dòng nước cuốn trôi, đưa nàg trọg sinh về thời cổ đại ở Tử quốc,1nơi ko hề có trog lịch sử.Số nàg lại may mắn,linh hồn lại nhập vào vị thái tử phi dung mạo khuynh quốc khuynh thành,có phu quân là Thái tử gia Âu Dương Thế Hiên,uy phong lẫm liệt, trên thôg thiên văn,dưới tườg địa lý,lại yêu nghiệt vô cùng,từ trc đến nay đều coi thườg nữ tử, bất kể nữ tử nào vô tình chạm vào hắn, đều sẽ bị hắn 1 đườg kiếm tiễn thẳg xuốg gặp Diêm Vương.Nàg trc khi gả cho hắn là Thất công chúa của Hương quốc vốn nhu nhược thục nữ, yểu điệu thướt tha,sau đêm tân hôn ko hiểu vì sao lại treo cổ tự tử,cũng may là cứu được kịp thời.Chỉ là...sau khi tỉnh dậy lại vô cùg cổ quái làm cho khắp Hoàng cug ko 1 ngày yên ổn.Nhưg vì là Thất công chúa,có Tử quốc chống lưg,nên chẳg ai dám mở miệng phạt nàng.Nhưg...Thái tử có yêu nàg hay ko lại là 1 chuyện ko thể nói trước được.Mời các bạn đón đọc Thái Tử Phi Tối Cao của t/g Đường Ngọc Hoa nhé ^^…
Những mẩu chuyện ngắn về đời sống xoay quanh bốn đứa bạn thân.•"Mày có chắc mày lớp 12 không đấy?" Reo vênh mặt lên nhìn tôi bằng nửa con mắt.Tôi cũng gằn giọng lên phản kháng. "Tao đã tra rồi, làm đéo gì có sheeps.""Gốc của mày đâu?? Dạng số nhiều thì phải có đuôi s chứ?!" "Anh bạn à, không phải cái gì cũng có quy tắc của nó. Đừng nông cạn như thế, mày không cãi được đâu." Tôi nói rồi nhếch mép ra hiệu cho Chigiri ngồi kế bên đưa cho Reo xem 'chứng cứ'.Tôi thề là biểu cảm của nó còn đáng giá hơn cả tập đoàn Mikage. Cũng phải thôi, chàng trai vàng trong làng biết-tất-cả vừa bị một con nhỏ tép riu lên mặt cơ mà, chả tức:)).Nagi liếc qua đám hỗn độn trước mắt, rồi ném cho Reo từ đâu ra cái quần xà lỏn. "Đội vào đi."•Credits to the artists.…
Văn Án "Em Thích Anh" là câu nói đối với cô quan trọng nhất bởi đoạn tình cảm này cô chẳng tiếc dùng hết khả năng của bản thân, nhận hết tất cả tủi nhục tuyệt không muốn lùi bước.Lúc cô hét lên một câu "Em Thích Anh" cả gương mặt đó nghiêm túc một cách nghiêm túc kỳ lạ. Dù thời gian có qua đi thì hình ảnh đó vẫn rõ ràng sáng tỏ xuyên qua cả kí ức.Thiếu niên mười sáu tuổi vẫn chẳng thể nào biết được rằng nói một câu "Em Thích Anh" cần bao nhiêu dũng khí, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng nó là điều khó khăn bao nhiêu.Nhưng Mục Dục Vũ, thời điểm qua ba mươi tuổi nghĩ về trọng lượng của câu nói này bởi nó chứa đựng cả một đam mê, nhiệt huyết chẳng hề sợ hãi chứa đựng cả ước mơ mà ta lần tìm trong từng giấc mộng, ngoài ra, khi một người phụ nữ nói với một đàn ông tôi thích bạn, nó mang theo cả nỗi niềm hy vọng không kể xiết.Tiên sinh Mục Dục Vũ gây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đây là cả một câu chuyện về thành công, nhưng trái tim hắn lại cảm thấy mỏi mệt, đối với những chuyện xung quanh lại chẳng còn hứng thú. Có một ngày hắn ngẫu nhiên nhớ về thời niên thiếu hắn khinh thường cô gái Nghê Xuân Yến thú nhận thích hắn, từ đó về sau hắn bắt đầu thường xuyên nằm mơ, trong giấc mơ hắn đến một không gian khác, một không gian với hắn không giống với bây giờ, chưa bao giờ hắn cảm thấy cuộc sống hạnh phúc đến như vậy.Một thời gian dài đắn đo, hai con người khác nhau, hai cuộc sống tồn tại giữa những đấu tranh tư tưởng gay gắt, Mục Dục Vũ làm thế nào để lựa chọn?…