Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là câu truyện về một kẻ tái sinh không biết bao nhiêu lần nhưng không cứu được người hắn yêu. Và một kẻ chuyển sinh đến thế giới khác bị xem là phế vật. Việc họ gặp nhau đã làm thay đổi số phận của cả hai bên. Một người thì muốn có sức mạnh, còn người kia thì muốn thay đổi vận mệnh mà người hắn yêu.…
Liệu bạn có thể thắc mắc, những buồn bã, tức giận, lười biếng, tàn độc, những thứ nham hiểm hay dục vọng liệu có tồn tại trong Buddha không?Câu trả lời là có đấy! Ngạc nhiên phải không? Phải, quá khứ khi giác ngộ, Buddha đã chia mình ra hai nhân cách, một bên là thiện và một bên là ác. Và ngài dùng chính sức mạnh tinh thần vĩ đại của ngài lấn át cái ác cho đến khi nó chẳng còn hiện hữu trong ngài.Nhưng, một lỗ hổng đã xảy ra. Cái chết Reifuku đã tác động khá mạnh đến tinh thần ngài.Ngài đã không đoán được rằng, nhân cách thứ hai của ngài đã xuất hiện...…
Tuổi trẻ ấy à, thật sự có rất nhiều từ ngữ để mô tả.Ừ thì vào lúc đó tôi cũng chưa được liệt vào hàng đương "tuổi trẻ", lúc đó chỉ mới là những thiếu niên mà thôi.Những thiếu niên thậm chí còn chưa vào cấp ba cơ mà.Ngáo ngơ, vô tri, vui vẻ, buồn bã, đau thương, chán đời, bán bơ với đời,.....Thật sự là, có một đoạn thời gian như thế đó....................Truyện có các yếu tố đời thường và xen lẫn sự kiện trong đời thường, có thể sẽ hơi chán vì diễn biến truyện khá chậm. Thêm đó, một số sự việc sẽ có góc nhìn chủ quan vì truyện viết ở góc nhìn thứ nhất. Mong rằng mọi người hãy đón nhận và bao dung.Nếu không có hứng thú, xin hãy lướt qua. Xin đừng buông lời cay đắng.…
Ác mộng ấy cứ lặp đi, lặp lại. Rằng tôi bị một ai đó đâm. Cảm giác đau đớn không thể tả. Đau buốt tưởng chừng như đây là thật. Đó là lí do mà tôi ghét việc phải ngủ.Người đâm tôi khá mảnh mai, khoác lên chiếc áo màu vàng tươm, hình như trước khi cậu ta đâm tôi, cậu ta cố nói điều gì đó. Nước mắt cậu ấy ướt đẫm cả áo tôi cơ đấy. Lúc đó, tôi mặc áo hoodie màu trắng, áo in hình thỏ. Không hiểu sao lúc đó tôi lại trả lời cậu ta, mặc dù không hề nghe thấy gì." Không có kẻ nào chạy trốn mãi đâu, chấp nhận sự thật đi Sa-"Ngay lúc đó thì mũi dao đâm xuống, chiếc áo trắng hiện rõ vũng màu. Máu bắn lên áo cậu. Cậu khóc nấc lên. Tôi thực sự không hiểu.( Một câu chuyện dựa trên thực tế, được triển khai ý tưởng bởi Haru và điều chỉnh bởi Sam )[Hãy thưởng thức truyện]…
Bác Sasuke? - Boruto nói khi nhìn thấy Sasuke đấu với một người xa lạ.Ô? - Urashiki chợt thấy Boruto. Urashiki khẽ dừng lại rồi cười nhếch mép. Ngươi là....!? - Boruto nói, người thủ thế phòng thủ Urashiki. Chào em ~ Ta là Ostusuki Urashiki ~ - Urashiki nói, hắn cười lớn giọng.Đi khỏi đây mau ! Boruto! - Sasuke hét lớnUrashiki cười, hắn vung cần câu về phía Sasuke. * Chặn đòn *Nhanh lên ! Boru...- Sasuke bỗng dưng không thể nói được nữaCái_!? - Dây câu Urashiki đâm xuyên qua người Sasuke Chà..chà...Charka khổng lồ nhỉ ? - Urashiki cườiTên khốn ! - Sasuke vung kiếm bay lên.Sơ hở đây rồi ~ - Urashiki cười.Từ khi nào Urashiki đã ở sau lưng Boruto. Cái..!? Từ khi nào....mà...- Boruto bất ngờ Hắn bế Boruto lên một cách dễ dàng.....…
Với hai kẻ Ostusuki, thế mà lại xiêu lòng trước tên nhóc con Hokage. Mang tên " Boruto ". Tình cảm này là gì cả hai đều không hề biết được. Những gì mà cả hai muốn, chỉ muốn " bảo vệ tên nhóc đó mà thôi ".…