Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Không còn thứ gì hiện hữu trong cuộc sống của em lúc nàyKhông suy nghĩKhông cảm xúcKhông còn bất cứ một thứ gì thuộc về em cảĐến cả anh, em cũng không cònVậy thì cuộc sống của em, có lẽ cũng sẽ tan biến theo, trong vô nghĩa...…
"Những ngày mơ trắng đêm" viết bởi tappyjullyo trên wattpad. bắt đầu ngày 5/5/2020. "trái tim tớ giờ chỉ tràn hoa tàn héo mãi chẳng chớm nở." "đừng nói như vậy, một ngày nào đó tớ nhất định sẽ gieo một khu vườn vượt khỏi những nỗi đau kia."…
Bầu trời xám xịt, mây vần vũ và chẳng có lấy nổi một tia nắng lọt quaTrong mắt anh phủ một màu trắng xoá, là mưa, là tuyết hay là tóc em- London, vào một chiều cuối đông.Note: mọi chi tiết trong truyện đều là hư cấu…
Từ những nơi nho nhỏ, ở một Đại Thế giới to to, có những sinh mệnh. Những sinh mệnh cũng bé nhỏ, nhưng cũng có những hoài bão to to.Có lẽ, vận mệnh sắp đặt cho chúng gặp nhau. Từ đấy, những ước mơ lại được xâu chuỗi, gắn kết vào nhau, trở thành một ý niệm to lớn, tiếp bước cho một lũ nhóc vắt mũi chưa sạch trở thành những kẻ gan dạ nhất thế gian.Chúng an ủi cho quá khứ của nhau, và mở đường cho tương lai của nhau. Những đôi bàn tay lạnh giá và đơn độc, từ đâu đã nắm chặt lấy nhau, thứ tình nặng nghĩa sâu mà những ngôn từ chẳng thể khỏa lấp, chỉ có thể thầm công nhận bằng hai từ tri kỉ. Không trao nhau những câu từ đậm tình thương, sẵn sàng chửi rủa nhau lên bờ xuống ruộng, sẵn sàng đấm vào mặt nhau để ngộ ra thứ gì đó đơn giản, ấy vậy mà lại là thứ keo sơn dính chặt không rời.Sức mạnh khó mà đến từ cá nhân, nay lại dễ dàng được bộc lộ bằng tập thể. Bên nhau, chúng đã viết nên một "khúc phóng túng" hùng tráng. Bên nhau, chúng đã "giải cứu thế giới".Thật hả ?09032023…
10 năm trước, tôi hát bài " người bạn cùng bàn "10 năm sau, tôi nhớ về " người bạn cùng bàn " 10 năm trước, vấn đề duy nhất mà tôi phải đối mặt là các kỳ thi10 năm sau, tôi phải đối mặt với tất cả trừ kỳ thi 10 năm trước, điều tôi nhất sợ nhất là những lời phê bình10 năm sau, điều tôi sợ nhất vẫn là phê bình, nhưng sợ luôn cả lời khen10 năm trước, tôi dốc hết sức theo đuổi cậu10 năm sau, tôi biết cậu cũng thích tôi. Chỉ là chưa ai đủ can đảm để quay đầu lại…
"Tớ muốn được cùng cậu chạy trên một cánh đồng đầy hoa. Và tớ sẽ chỉ lên trời, cho đôi mắt lấp lánh của cậu tràn ngập màu sắc của cầu vồng. Và ngày đó sẽ là ngày cầu vồng."…
Em đáng lẽ ra phải là nàng lọ lem được yêu thương nhưng anh lại không nguyện ý dùng cả đời đánh cược vì những chuyện đã qua,sau đó đánh mất em . Rồi sau này vào một ngày ngập tràn nắng sẽ xuất hiện một người giúp em giải bày tâm sự, chữa lành mọi vết thương trước đây anh đã gây raNếu không được làm lọ lem em sẽ làm chị kế của lọ lemThật ra em từng đặt đi đặt một câu hỏi cho anh, câu hỏi ấy chỉ dám cho bản thân biết, câu hỏi khiến em đắn đo gần trăm lần, câu hỏi ấy chỉ 5 chữ thôi, những lại khiến em suy nghĩ suốt 5 năm năm, em chỉ muốn hỏi "Anh có hối hận không? "Cái kết của sự cố chấp chính là sự đau đớn về tinh thần lẫn xác thịtViết cho bản thân là chính…
[Truyện đang trong quá trình chỉnh sửa]Câu chuyện cổ tích về nàng tiên cá hẳn đã chẳng còn xa lạ gì đối với chúng ta nữa. Mĩ nhân ngư tình nguyện từ bỏ đi đuôi cá và giọng hát tuyệt mĩ để đổi lấy đôi chân, khát vọng được sánh vai đến bên cạnh hoàng tử mà nàng hằng thương nhớ. Nhưng cuối cùng, cái mà nàng nhận được lại chỉ là những bọt biển tan nát nơi sóng vỗ đại dương.Bánh xe định mệnh bắt đầu xoay vòng, câu chuyện cổ tích quen thuộc thời ấu thơ liệu có giữ nguyên kết thúc cũ buồn thảm? Nàng tiên cá có thể tìm được hạnh phúc bên người mình yêu không, hay nàng chỉ có thể làm một đám bọt sóng vĩnh viễn chẳng ai đoái hoài?Lấy cảm hứng từ "Den lille Havfrue" - "Nàng tiên cá" viết bởi nhà văn Andersen. ~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~Tên truyện: | 12CS | Chuyện tình người cáTác giả: Cát - @casavraBìa des by: #Vuong || @_Baby-Team_Lưu ý: Truyện chỉ được đăng tại Wattpad @casavra, nên nếu bạn đang đọc trên các nền tảng khác thì tức là bạn đang đọc bản lậu. Hãy đến ủng hộ tác phẩm và tác giả tại nguồn chính thống, xin cảm ơn!…
Một câu truyện lấy cảm hứng từ sự kiện lịch sử và bộ phim "Ngã Ba Đồng Lộc".." Bây ăn cái chi mà ngu rứa ?"" Các em nhớ cẩn thận, bom trúng thì chỉ có banh xác chơ thương tật có là mô ?"" Con chỉ muốn đất nước mình nỏ có chiến tranh thôi má ạ. "Tác giả: aliceCHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD…