Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hoa Gian Lệnh: Báo Thù? Thú vịTác giả: Kỳ cầu cùng sủi cảo花间令: 上官芷的复仇作者:祺球和饺子Nguồn ihuaben: Quyền tác giả về tác giả tất cả.Buôn bán đăng lại thỉnh liên hệ tác giả đạt được trao quyền, phi buôn bán đăng lại thỉnh ghi chú rõ xuất xử.Mình đọc thích nên QT để lưu lại truyện và cs vs mn cùng đọc thôi…
Ở một thế giới mà người và quỷ sống chung với nhau, trong đó số lượng pháp sư chỉ vỏn vẹn 5% ít ỏi. Pháp sư là những người sở hữu ma thuật bẩm sinh, có sức mạnh để chống lại loài quỷ. Và nực cười thay, chính những kẻ hành nghề ma thuật mới luôn phải canh cánh lo cho mạng sống của mình hàng ngày. Phải, bọn quỷ không tấn công con người, chúng chỉ nhắm đến những pháp sư, để cướp đi thứ chúng thèm muốn- Ma pháp - thứ ma thuật kì diệu của con người. Từ xưa đến nay, pháp sư và quỷ là những kẻ thù không đội trời chung. Tuy nhiên giữa hai bên, ít nhất là theo sử sách ghi lại trong vài trăm năm qua, chưa từng xảy ra cuộc giao tranh nào đáng có. Học viện Pháp thuật, ngôi trường tuyệt vời đào tạo ra hàng trăm pháp sư mỗi năm, và cũng là một trong số ít các trường hiếm hoi trên thế giới có lớp kết giới bảo vệ bao quanh với đường kính rộng hàng chục ki-lô-mét. Nhờ có lớp kết giới vĩnh cửu này mà suốt hơn trăm năm kể từ ngày thành lập trường đến nay, các học viên tại đây đều được an toàn và không bị quỷ tấn công.…
CÁI NÀY MÌNH VIẾT CHO BẢN THÂN MÌNH THÔI, KO PHẢI VỀ 12 CS HAY GÌ ĐÂU Ạ. Cảm ơn mn rất nhiều. Những câu văn là sự giải toả Những câu thơ là sự nghệ thuậtNhững câu chuyện là sự mới mẻĐây chính là cuộc đời của tôi.Đây chỉ là những lời t note lại để t nhớ, t thể hiện bản thân thui vì hiện tại t cảm giác ko ai hiểu được mình. Dù thi thoảng t cũng mới vào đây kkkk…
Đó không phải là Hansol muốn ngày nghỉ hiếm hoi của mình ở nước ngoài trôi qua, nhưng em cảm thấy không ổn, và em cũng chẳng biết tại sao.Nhưng anh của em đã ở đây rồi.---Tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/19033108 - By 'Forever_Lethargic'- AO3 Bản dịch KHÔNG có sự cho phép của tác giả. Dịch & đăng tải duy nhất tại Wattpad @dhtnguyeen.…
- 2 mảnh ghép tự tìm đến nhau, tự chối bỏ rồi lại chấp nhận rồi lại bối rối... rồi lại chấp nhận? Chỉ có cách này thì bức tranh về 1 cuộc sống ấm áp bên đối phương mới có thể thành sự thật.- 1x1…
Toi thấy ít người viết về các anh nhà quá nên toi ngựa ngựa thử viết xem sao (do vã quá). Bởi vì đây lần đầu viết nên toi sẽ cs sai sót, mong mọi người nhận xét, góp ý nhẹ nhàng nhé! Mong mn cho tui 1 vote coi như động lực nhaaaWarning: có thể OOC…
Nguồn: Tấn giang Quyền tác giả về tác giả tất cả.Buôn bán đăng lại thỉnh liên hệ tác giả đạt được trao quyền, phi buôn bán đăng lại thỉnh ghi chú rõ xuất xử.Mình đọc thích nên QT để lưu lại truyện và cs vs mn cùng đọc thôi…
Tên truyện : Học cách yêu đươngTác giả : Tư Niệm Tình trạng : On goingThể loại : 12 chòm sao, ngôn tình, vườn trường, facebook, 1 x 1.Giới thiệu : Cậu là mối tình đầu của tôi, là người tôi muốn trọn đời ở bên. Thanh xuân tôi không đẹp đẽ như mơ, nhưng có cậu đã là mãn nguyện. Yêu cậu ! Chàng trai/ cô gái 17 của tôi !…
" Em rồi sẽ không còn những mơ mộng, anh rồi sẽ nuôi lại những hi vọng"noreup, no copyright, chuyện chỉ có trên wattpad Chuyện tớ xàm nhảm và văn tớ không đc hay cho lắm nên bạn nào không thích có thể lướt qua nhé...…
Tuổi học trò là độ tuổi đẹp nhất của quãng đời người. Đó không chỉ là sự vô tư hồn nhiên hay những rung động đầu đời mà còn là bước đệm hành trang ta bước vào cánh cửa mới với bao điều thú vị của cuộc sống.Tớ rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm tháng mà cả tớ và các cậu đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng. Có phải vì hời hợt thế nên cuộc đời dễ dàng đẩy mình trôi dạt về những phía không nhau. Tự hỏi giờ đây, nếu đứng ở vùng trời khác, ngước lên vòm cây xanh lá, nhận ra đóa bằng lăng tím nhỏ, các cậu có nhớ mình của một chuyện cũ ngày thơ. Nỗi nhớ có khi còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò vẫn còn đọng lại nhiều nhung nhớ, mong manh như cánh phượng và nhẹ tênh bay trong chiều gió. Đầu hè, tiếng ve râm ran gọi về màu đỏ rực, chẳng dễ phai mờ trong dù cho thời gian vẫn thấm thoát trôi...Cất lời tạm biệt tháng Năm cũng là tạm biệt những rung động tinh khôi đầu đời. Cái nắm tay đầu tiên làm con tim tớ rơi rụng bên gốc phượng già cỗi, ừ, thì gốc phượng ấy cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, những tình cảm chan chứa đầu tiên của tuổi mười tám…