Cuộc Chiến Các Phù Thủy
Một Anh Chàng Tên Đăng Lạc vào thế giới phù thủy…
Một Anh Chàng Tên Đăng Lạc vào thế giới phù thủy…
Đọc rồi biết...…
Mới Tập vt mong các bạn góp ý…
=)))…
Trùng sinh quốc tế diễn viên Tiểu Hương nhiConvert: sakaharaLink: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=118478Văn án: Lục Hiểu Hiểu theo một cái không bằng cấp không bối cảnh bần gia nữ trở thành vạn chúng chú mục quốc tế diễn viên,Này trong đó có đủ loại nỗ lực gian khổ, cũng tràn ngập rất nhiều nói dối cùng bàng hoàng.Mà nhân sinh gặp gỡ cho nàng làm lại một lần cơ hội, về tới nàng thơ ấu,Lúc này đây nàng sẽ không quá nghiêm khắc chính mình làm tối hào quang vạn trượng kia một cái, chỉ cần có thể không thẹn với lương tâm, bình bình thản thản.Mà nếu như có thể lại gặp được người kia, nàng cũng sẽ không lại dùng dối trá nói dối trang điểm chính mình, lúc này đây nàng muốn đường đường chính chính chân thật đối mặt.PS : truyện hay…
Tên hán việt: Thất Linh Kiều Hậu Nương Dưỡng Manh Tể TểTác giả: Kiều Vi AnNguồn: Wikidich+ Web TrungSố chương: 251 chương +Thể loại: Nguyên sang, Cận đại, Hiện Đại, Mỹ thực, HE.Editor: Khoai Lang MậtDịch: AnVăn án:Tô Tiếu Tiếu đọc sách giỏi, bây giờ thì cô lại thấy xấu hổ.Đã sáu năm trôi qua, cũng không ai biết tới khi nào kỳ thi tuyển sinh đại học mới tiếp tục lại.Người trong thôn không xứng với cô, người thành phố lại xem thường cô, cao không được mà thấp càng không, thật là tự biến mình thành "Gái già độc thân".Một thanh niên tri thức nói rằng anh ta sẵn sàng muốn quen thử, cha Tô hỏi anh ta khi nào kết hôn, anh ta liền nói rằng Tô Tiếu Tiếu chủ động quấn lấy anh ta, nên mới đồng ý quen thử, sau này muốn trở về thành phố, không có ý định lấy gái quê.Tô Tiếu Tiếu nhất thời nghĩ không thông nhảy xuống giếng tự vẫn, danh tiếng càng ngày thì càng xấu hơn, bà mai đi ngang qua Tô gia đều sẽ đi đường vòng.Ba Mẹ Tô tức giận đến thiếu chút nữa cưỡi Hạc quay về trời, kiên quyết không quan tâm có tốn bao nhiêu của hồi môn cũng phải để con gái gả đến thành phố ở...…
Đừng nhìn tiêu đề nà nghĩ bậy nghen…
Vài dòng tâm trạng…
Thanh xuân như một cơn mưa rào đầu hạ, Mang phép lạ tưới mát tâm hồn taDù biết nó chỉ là thoáng qua,Nhưng lại có dư vị nhớ mãi.Dẫu cho cơ thể có lạnh giá,Nhưng vẫn tự nguyện đắm chìm.Thanh xuân như là một món quà mà tạo hóa đã mang tặng chúng ta. Nó quý giá và là thứ duy nhất trên cuộc đời này mà chúng ta luôn muốn níu giữ. Cuối cùng món quà nào qua thời gian đều cũng phải cũ đi và trở thành một điều kỉ niệm ghi nhớ mãi trong tim. Nhưng khi nhớ lại bạn sẽ có cảm giác gì ?Hạnh phúc, nhớ nhung hay nuối tiếcNếu như có thể quay về thời gian ấy tôi sẽ học tập chỉ để có thể vào trường đại học tốt.Nếu như có thể tôi muốn chụp nhiều bức ảnh với bạn bè.Nếu như có thể tôi muốn nói với cậu ấy rằng "tớ thích cậu".......................Bạn có nhiều cái 'nếu như' không? Phải chăng chúng ta đã nợ thanh xuân lời xin lỗi?Nếu lúc đó ta đủ trưởng thành thì lúc này chúng ta có còn nuối tiếc?…
Sanzu Haruchiyo x Oc…