Cậu thật là Ngốc!
Cậu sống cùng với mẹ, ba cậu đã biến mất từ lúc cậu còn chưa mở mắt nhìn thế giới, cuộc sống đang yên bình thì người ba biến mất 10năm nay bỗng xuất hiện.Cậu không biết được rằng các Đàn anh khoá trên là Anh em của cậu…
Cậu sống cùng với mẹ, ba cậu đã biến mất từ lúc cậu còn chưa mở mắt nhìn thế giới, cuộc sống đang yên bình thì người ba biến mất 10năm nay bỗng xuất hiện.Cậu không biết được rằng các Đàn anh khoá trên là Anh em của cậu…
Đôi bạn thân cùng nhau vượt qua bao khó khăn chông gai, bên nhau hơn 10năm và trong thời gian ấy họ đã rung động với nhau!! Tình yêu trong sáng thần khiết giữa 2 cô gái đến từ 2 đất nước khác nhau!! So với hiện thực thì truyện này là cảm nhận riêng của mình về 2 cô gái nhỏ sinh năm 1997!! đây cũng là tác phẩm đầu tay!! có gì sai sót mong m.n bỏ qua nhé!!…
Tác giả: Nhân sinh tựa ánh mực.Thể loại truyện: tu luyện, huyền huyễn.Thiếu niên trẻ tuổi Hoàng Bá Thiên dần dà từng bước leo lên trên con đường tu luyện đầy chông gai đối mặt là hàng loạt nguy hiểm chết người.Thiên địa tuy rộng lớn nhưng sẽ có vùng trời còn rộng lớn hơn, tu luyện gian khổ nhưng số người đạt đến trường sinh trước nay ít đến đáng thương.Tu luyện mỗi người có một mục đích riêng, cùng chờ xem con đường trưởng thành cũng như lí tưởng của nhân vật Hoàng Bá Thiên nhé.**Lấy cảm hứng từ những bộ truyện tu tiên và các nhân vật trong lịch sử Việt Nam, quyết định viết một bộ truyện tu tiên của Việt Nam, lần đầu dấn thân vào con đường viết truyện không tránh khỏi sai sót, bút lực yếu kém, mong nhận được sự góp ý.…
0.0 hãy đọc and cảm nhận…
sope.kể về chuyện tình đơn phương 10năm__ rồi lại bị phũ __hứa hẹn sẽ hay.ko hay đừng nén đáĐừng trận trọngĐừng hy vọng là số 0HE nha .…
Dựa theo tiểu thuyết: 10năm yêu anh nhất của tác giả : Vô Nghi Ninh Tử…
"cảm xúc của 10 năm trước của tôi dành cho cậu là thương nhớ.10 năm sau tôi lại hận cậu sâu sắc,10năm tiếp nữa tôi vừa khóc vừa hiểu câu nói ..Yêu một người không nhất thiết phải chiếm đoạt được người ấy..Nếu người đó khoái lạc vô ưu thì không có người bên cạnh thì đã sao...10 năm là thanh xuân tôi tích trữ,dịu dàng,thơm ngát như đóa sen mà cũng cháy bỏng,ân hận như Bỉ ngạn......10 năm,tôi "ghét" cậu…
- Nhật Ký Tứ Diệp Thảo và Câu Chuyện Phản Quốc .…
câu chuyện nói về quá khứ và hiệt tại của cô gái Mylay chỉ mới 16tuổi và cô đã bị ám ãnh và dày vò chuyện đó suốt 10năm quua .Nhưng cô đã gặp một chành trai cực kì lạnh lùng và kiêu ngạo . Hai người đã gặp nhau và anh đã làm cô trở nên vui vẻ như ngày xưa…
cũng đã đến ngày mình nhận ra chia ly cũng là một cách để ủng hộ người mình thương…
-_- cô đa nghề từ 1 thư kí trở thành phu nhân của tổng giám đốc - chỉ là đi dạo không may bị trượt chân bị xuyên về quá khứ 10năm trước dần hé lộ thân phận trước đây có điều cô xuyên vào chỉ là 1 cô nhóc 15t -.- thân hình quá đỗi bình thường đi .....-nhưng rồi anh xuất hiện cùng cô tìm ra thân phận -mấy mị muốn kết là HE hay SE, sủng hay ngược, nữ cường hay nam cường? -^^ cứ để đấy ta lo :vvv…
Đây là truyện đầu tay của Nam, vốn văn Nam lại không gọi là tốt lắm. Có sai sót mong bỏ qua.…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên có sai sót gì mong các bạn nói với mình để mình sửa. Các bạn cứ gọi mình là ad…
Viết về hành trình 10năm của 1 cô bé đã, đang và sẽ ủng hộ Idol của mình…
_ Có người thường nói với tôi rằng : " Sinh ra mà xấu xí ,thật ra là rất thiệt thòi " Nhưng tôi ko nghĩ như vậy! Vì khi mk sinh ra ,đâu được lựa chọn khuôn mặt?_ Hãy cùng tôi trải nhiệm bộ truyện ngắn, đơn giản về cuộc đời tôi nhé(◍•ᴗ•◍)❤( Tôi chờ anh ! Anh chờ tôi ! 10_20_30 năm ? Có gặp nhau!)#Hill_Mây, hoa,cỏ và đất ! ✿ ❤_Thể loại : vui vẻ , học đường , lãng mạn ,...…
Chỉ là một chút cảm nghĩ của bản thân viết ra để tự trách và tự động viên bản thân.…
Trên thế giới này, thứ khó khống chế nhất là lòng người, bởi vì thậm chí có lúc ngay đến bản thân thay đổi lúc nào bạn cũng không biết.Tôi biết một Ngải Tử Du yêu Hạ Tri Thư đến bi luỵ.Tôi biết một Hạ Tri Thư yêu Tưởng Văn Húc đến khắc cốt ghi tâm.Tôi biết một Tưởng Văn Húc yêu Hạ Tri Thư hơn những gì hắn tưởng.Tôi biết cái gọi là thời gian, là thanh xuân, là hồi ức, là đau thương, là luyến tiếc, là dằn vặt...Tôi chỉ biết vậy thôi...…
Đây là tâm sự của một fan girl gửi cho Dịch Dương Thiên Tỉ 10 năm sau.…