Thanh xuân.
"không đâu. Hàn Minh. Mày nghĩ nhiều rồi! Tao chẳng hề thích một thằng phiền phức như mày."Chàng thiếu niên Khiết Phong cau có đáp lời thô lỗ khi chối bỏ trước câu hỏi 'cậu có thích tôi không?' của đối phương"Nói dối tệ quá nhé!. Sắc mặt cậu thành thật hơn miệng của cậu nhiều."Cậu liếc nhìn đối phương rồi chỉ phì cười một tiếng trước sự trêu chọc của Hàn Minh rồi tay chống cằm đầy suy tư khi đôi mắt nhìn sang chỗ khác.Thích sao. Tất nhiên là phải thích rồi, em là mặt trời của riêng tôi cơ mà, tôi chỉ hận không gặp em sớm hơn, để rồi tự va mình vào con đường sa đoạ của một thời học sinh.Tình yêu cấm đoán ấy, giữa hai thằng con trai khiến tôi lo lắng biết bao nhiêu. Em nào biết, đã từ lâu tôi muốn nắm tay em, ôm lấy em mà chẳng phải bao biện những lý do, thật muốn đường đường chính chính hôn lên em trước công chúng và tuyên bố em là của riêng một mình tôi. Nhưng em ơi, chúng ta chỉ là hai thằng con trai chỉ sợ những lời bàn tán, chê cười của thiên hạ làm lu mờ nụ cười của người tôi yêu mà thôi.…