Cứ Thế Rời Xa
Hoàng Phong × Vũ Anh " Có lẽ, cậu là thanh xuân của tôi..."( đây là tác phẩm đầu tay của tớ, mong mọi người thông cảm, tớ sẽ cố gắng)…
Hoàng Phong × Vũ Anh " Có lẽ, cậu là thanh xuân của tôi..."( đây là tác phẩm đầu tay của tớ, mong mọi người thông cảm, tớ sẽ cố gắng)…
Câu chuyện là mối tình nhẹ nhàng thời đi học của Trần Thanh Hạ và cậu bạn lớp trưởng Khả Dương. Tưởng như đã bỏ lỡ rất nhiều lần nhưng cuối cùng họ vẫn có thể gặp lại và ở bên cạnh nhau. Chuyện tình của họ thật nhẹ nhàng, không sóng gió, cứ bình lặng mà ấm áp.------‐----------"Nếu thời gian có thể quay lại, anh muốn được làm điều gì nhất?""Anh á? ""Có lẽ là anh sẽ nói thích em vào hôm chúng ta gặp lại nhau ở nán xe của trường đó, à không, vào lúc em nói em sẽ chuyển trường ấy, vậy thì sau này chúng ta sẽ có thể bên nhau sớm hơn""Vậy hả? Hóa ra anh thích em từ sớm thế sao?""Đâu có đâu, chỉ là dù sao cũng sẽ buộc lại với nhau, nên là nếu có cơ hội quay lại thì anh sẽ túm em từ thời đó cho đỡ mất công sau này phải đi tìm thôi".Thanh Hạ bạnh miệng "xì" một tiếng dè bỉu anh rồi cười vui vẻ trong lòng. Dù sao cũng thấy thật may vì cuối cùng hai người bọn họ cũng có thể ở bên nhau mãi mãi. Và ....thật may vì không phải chỉ có cô đơn phương một mối tình. Nhưng cô không biết rằng, thực ra anh thích cô, thích từ lâu lắm rồi, đến chính anh cũng không biết rằng mình sẽ thích một cô gái lâu đến thế.…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, thanh thủy văn, đô thị, ngược, fantasy-romanceVăn chương tương đối nhẹ nhàng vì lần đầu tiên viết nên truyện khá là êm...nếu ai không thích hoặc cảm thấy đọc không nuốt trôi được hãy comment để tớ biết và sửa nhé!____________Tam quan gần như sụp đổ, cô mất hy vọng vào cuộc sống. Bỗng ngày đó anh xuất hiện như một tia nắng ấm chiếu rọi cuộc đời cô.Cô: " C...ậ..u.cậu...thật sự muốn đỡ tôi ư? "Anh: " Ân!...Nắm lấy tay tôi! "Cô: " Tôi không tin, một tí cũng không. Các người đều lừa gạt tôi, không một ai đáng tin cả!!!!!! "Anh: " Đừng sợ, từ giờ tôi sẽ bảo vệ cô. "Ngày ấy, anh chính thức bước vào cuộc đời cô. Mang theo sự ấm áp, che chở và yêu thương, anh đã làm thay đổi cuộc đời cô độc, đau khổ của thiếu nữ bất hạnh..…
Lục Huy,cậu...cậu yêu yêu tớ á? "Hạ Lan khê nhoẻn miệng nhìn Huy cười. " Không, cậu nhầm rồi! " Hạ Lan Khê :" ?? " Trần Lục Huy : " Tôi thương cậu " " Biết sao không ?" Trần Lục Huy ghé gần tai cô giọng trầm thấp:" yêu thì chỉ có thể là một thời gian dài hoặc ngắn,nhưng thương thì sẽ thương cả đời " " Bông cải nhỏ,đời đời kiếp kiếp này của tôi chỉ để dành thương mình cậu ". ------ Mùa hạ năm ấy,dưới gốc phượng đỏ, có cậu trai thầm thương trôm nhớ cô. Vẫn mùa hạ năm ấy,không còn thầm thương trộm nhớ nữa...bởi lẽ hai người giờ đây đã tay trong tay,ngắm nhìn ánh hoàng hôn chiều tà rực rỡ.…
Bảo Ngọc, 17 tuổi, một nữ sinh thuần khiết, dễ thương, xuất thân và ngoại hình bình thường. Gia Minh, chàng "soái ca" của rất nhiều cô gái trong trường. Minh bắt đầu say nắng Ngọc từ lúc 2 người song ca tại ngày lễ của trường. Từ đó Minh chính thức theo đuổi Ngọc, 2 người cùng nhau trải qua những ngày tháng đẹp đẽ của tuổi học trò.Thùy Linh, cô nàng tiểu thư sinh ra trong một gia đình giàu có và thế lực, thế nhưng ít ai biết rằng từ nhỏ Linh đã thiếu thốn tình cảm và từng bị trầm cảm rất nặng. Linh có tình cảm với Minh và công khai theo đuổi Minh trước khi Minh và Ngọc quen nhau.Biết tin bố mẹ ly hôn và mẹ chính là người đẩy bố vào tù, Linh sốc nặng và tìm đến cái chết. Trước khi tự tử, Linh viết một lá thư cho Gia Minh, vì đối với cô lúc ấy, Minh chính là người mà cô yêu thương nhất trong cuộc đời. Cô viết điều khiến cô hối tiếc nhất chính là chưa được có một ngày trọn vẹn cùng Minh.…
Hạ Chí Chưa Đến (夏至未至)Tác giả: Quách Kính Minh (郭敬明)Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, Thanh Xuân...Câu chuyện bắt đầu ở thành phố hư cấu Thiển Xuyên, một thành phố nằm ở phía Bắc trồng đầy những cây long não to lớn. Vài bạn trẻ bắt đầu cuộc sống cấp 3 của mình, mọi thứ dường như bình lặng và chậm chạp khác thường, đem theo đặc điểm khiến người ta lờ mờ buồn ngủ của mùa hè, giống như ánh nắng buổi chiều hè rực rỡ tựa nét mực thư pháp. Câu chuyện chính là bắt đầu trong một hoàn cảnh như thế.Sau đó những bạn trẻ từng kề vai sát cánh vì tốt nghiệp mà chia xa. Từ đó số phận của mỗi người có vô vàn khác biệt, cánh cửa của thế giới người lớn mở ra, thế giới bên trong từng chút từng chút một hiện ra trước mặt họ. Ở các ngóc ngách của thế giới, những bạn trẻ có ước mơ này đều đang tự mình nỗ lực phấn đấu. Thế nhưng, họ vì huyên nhiễm thế tục mà trôi dạt vô định, họ huỷ hoại chính mình trong tình bạn tốt đẹp, họ vì tình bạn sâu đậm mà quên mất lời hứa tuyệt đẹp nhất khi đó... Vào lúc mà mỗi một người đều bị cái thế giới cấp tốc chạy đến đụng phải, đến nổi không còn thấy rõ tương lai, họ không biết rằng sau đó nghịch cảnh lớn hơn sắp rơi xuống, cũng chính vì những chuyện tiếp theo đó, nghịch chuyển và huỷ hoại hầu hết cuộc đời của mỗi người. Ở nơi cách xa mùa hè nhất, thời gian 10 năm khiến người ta phát hiện ra rằng, ngoại trừ kí ức, không gì có thể vĩnh cửu, nhưng họ đều đã học được yêu thương và trưởng thành.Trans by: lttrinh…
Thanh xuân vườn trương , yếu tố đam mĩ…
Là những dòng suy nghĩ chẳng viết thành tên...…
Thích làm điều gì đó thật đặc biệt…
Là phần kí ức tươi đẹp và thuần khiết nhất mà tôi muốn lưu lại,giống như một câu chuyện cũ lúc tuổi còn xanh !…
Truyện chữ, dựa trên truyện tranh đã có 2 phần…
Chu Mãn x Dương Khải Triết…
Thẩm Tấn hận Tần Ương thấu xương! Tần Ương bé ngoan, Tần Ương mẫu mực, Tần Ương đáng mến, điểm nào cũng đối lập với bản thân mình. Thế nhưng vì sao, tốt nghiệp ra trường mỗi người một nơi, trong lòng lại có cảm giác quyến luyến?Tần Ương ghét Thẩm Tấn nhất quả đất! Thằng quỷ ranh Thẩm Tấn, chuyên gia đội sổ Thẩm Tấn, ngông nghênh láo lếu Thẩm Tấn, mọi thứ xuất phát từ kẻ đó đều chính là oan gia của mình. Thế nhưng vì sao, lại không đành lòng nhìn thấy dáng vẻ chán chường uể oải của cậu ta?Sớm hôm chung lối đến trường, cùng ngắm mặt trời lặn trong ánh hoàng hôn, cùng trải qua ngày lễ tình nhân cô đơn không bạn gái. Thanh mai trúc mã suốt thuở thiếu thời, từ oan gia ngõ hẹp dần dần trở nên khăng khít không rời. Nơi vườn trường xanh ươm hơi cỏ, điều gì đã nhẹ nhàng nảy nở? Chuyến xe bus tinh mơ đầu ngày, nụ hôn lơ đãng ai trao ai?Thẩm Tấn nói: "Tần Ương, tôi thích cậu."Tần Ương đáp: "Gió lớn quá, tôi nghe không rõ..."…
Thể loại: chút Ngược, ngôn tình, hài hước, lãng mạn, học thuyết, HE, hiện đại...Truyện đang cập nhật...Nữ chính: Tô Viên TịchNữ phụ : Tiểu Huyên, Âu Dương Na, .....còn nữa đang cập nhật...Nam chính:...Nam phụ: Hàn Hiểu Minh, Vĩnh Lục, Minh Kiệt ....Phù hợp: 11 tuổi trở lênLưu ý: Đóng góp ý kiến mong mọi người nhiệt tình và ngôn từ trong sáng :)))* NỘI DUNG hờ:Hạo Vỹ Trạch, 27 tuổi, là Tổng giám đốc của tập đoàn đá quý Hạo Thủy. Một người đàn ông tuấn tú, đầy mị lực nhưng tính cách quyết đoán và có phần chiếm hữu.Tô Viên Tịch, 22 tuổi, là sinh viên khoa Công Nghệ thông tin của ngôi Trường đại học nổi tiếng Hoa Đông.Gương mặt thiên thần, ít nói và không tiếp xúc nhiều với người khác.Cuộc sống giữa một người sinh ra vốn trong vải vóc gấm lụa và một người tự lập đối mặt sẽ như thế nào!!!???…
Đối với các cậu thì hạnh phúc là như thế nào? Còn hạnh phúc của tớ thay vì bắt đầu bằng chữ H thì lại là D, cụ thể là Dương.Chúng tớ có nhiều kỉ niệm hồi năm cấp 3 lắm, giờ tớ và Dương đã chuẩn bị kết hôn rồi, nhanh thật đấy nhỉ?Mới ngày nào Dương còn là một tên khó ưa, đánh nhau nghịch phá các kiểu con đà điểu trên trường thì nay cũng bớt quậy đi nhưng vẫn còn trẻ trâu dữ lắm. Dương yêu tớ, tớ cũng yêu Dương lắm, hai đứa tụi tớ đang dần với đến hạnh phúc xa hơn rồi! Các cậu có thể đón xem lễ cưới sắp diễn ra siêu long trọng của tụi tớ không?…
Đây là câu truyện do mộng tưởng viết nên. Quãng thời thanh xuân đẹp đẽ, mơ hồ ấy, khiến tôi có thể vẽ lại bức tranh hồi ức cho những ai đã từng là thiếu niên!…
"Em là tia nắng chói chang xé toạc màn sương mù dày đặc trong lòng tôi. Kể từ lúc em xuất hiện cuộc đời tôi đột ngột xoay chuyển 360°.Em là lí do duy nhất khiến tôi mở lòng mình sau nhiều năm đóng chặt. Có em trên thế giới làm tôi thấy yêu thế giới này hơn, càng trân quý vì nó đã cho tôi gặp được em.Gọi em là 7 hằng đẳng thức bởi vì em đáng nhớ. Gửi em, người tôi thương nhất! Trương Bảo Anh"…
Thương Cho Chiếc Lá Rơi Bên Kia Đường kể về kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò của bộ ba: Hoàng Anh - Thanh Thảo - Uyển Nhi cùng những người bạn khác. Hồn nhiên, ngây thơ tươi đẹp dưới mái trường cấp ba đầy màu sắc. Nó không hẳn là một cuốn tiểu thuyết... nó giống như là Hồi Ký về Thanh Xuân của tác giả vậy.…