Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nữ: Thiên Bình,Cự Giải,Sư Tử,Thiên Yết,Nhân Mã, Xử NữNam: Song Tử,Song Ngư, Bảo Bình,Ma Kết, Kim Ngưu, Bạch Dương Đây là fic đầu của mk mong m.n ủng hộ…
Đây là truyện viết về tuổi học trò, có chút hài hước có chút tinh nghịch. Toàn những câu truyện quen thuộc của tuổi thơ nhiều người. Mọi người cân nhắc kĩ trước khi đọc nhé!Tác giả còn ít trải nghiệm nên viết truyện còn chưa được hay, mong mọi người cho ý kiến, đóng góp. Cảm ơn.…
Vì một số nguyên nhân, tôi đã tiếp xúc với rất nhiều bệnh nhân tâm thần. Theo cách nói biện chứng một chút thì là "Ít nhất những người ấy là bệnh nhân tâm thần trong mắt của số đông mọi người". Tôi không muốn nghĩ quá sâu về mặt dùng từ, đây cũng không phải là báo cáo công việc cần phải giao, thôi cứ gọi như vậy đi. Thật ra việc trao đổi với bệnh nhân tâm thần cũng rất dễ dàng, không khó như trong tưởng tượng. Có kha khá người có tư duy cực kỳ rành mạch - trong thế giới quan của bản thân họ. Đương nhiên loại trừ chứng điên, với những trường hợp này, cần phải mạo hiểm một chút - như bị đánh chẳng hạn, chỉ cần chuẩn bị tốt về tâm lý và sinh lý thì không có vấn đề gì cả. Chuẩn bị sinh lý mà tôi nói là chạy trốn đó. Tôi lại chẳng phải là người thân của đối phương,không thể vừa khóc vừa để người ta đánh được, chạy trốn là một sự chuẩn bị cần thiết. Lạc đề rồi. Bệnh nhân tâm thần cũng có tính cách, có người thích thao thao bất tuyệt, có người hơi tý là gây sự, có người luôn im lặng, có người ưa vòng vo, chẳng khác nào những người trên phố ngoài kia. Điều khác biệt duy nhất là: có thể làm những điều mà những người không phải bệnh nhân tâm thần không thể hiểu được. Căn nguyên của việc làm những điều đó nằm ở: sự khác biệt về thế giới quan. Đúng thế, đó chính là điều tôi muốn nói! Thế giới quan! Thế giới quan của họ khiến người ta khó mà tưởng tượng được, cũng rất khó hiểu. Vậy nên, rất nhiều người cho rằng bệnh nhân tâm thần rất khó nói chuyện. Trên thực tế t…
Thông tin: Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường - Đồng Mạn Nghiên (truyện full)Couple: Tôn Bách Thần (34 tuổi) và Đồng Mạn Nghiên (21 tuổi)Thể loại: Ngược, Nữ truy, 3s, 18+Tác giả: Shathatita_China༒Nội dung truyện Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường - Đồng Mạn Nghiên vì muốn vượt qua môn học khó nhằn, đánh liều trèo lên giường của tên đại ác ma Tôn Bách Thần. Từ đó hai người dây dưa không dứt, chơi trò mèo vờn chuột.Đồng Mạn Nghiên từng hỏi Tôn Bách Thần, tại sao lại đối xử tốt với cô như vậy?Hắn nói:"Tôn Bách Thần có thể cho em mọi thứ, tiền bạc, danh lợi, nhưng có một thứ em tuyệt đối đừng nghĩ đến. Đó là tình-yêu-của-tôi."Mạn Nghiên khẽ đáp:"Em hiểu rồi."Ba tiếng nghe có vẻ nhẹ nhàng nhưng cô mất rất lâu mới thốt lên được.Mạn Nghiên rất mâu thuẫn, cũng rất chán ghét bản thân mình. Rõ ràng mới sáng nay cô còn vui vẻ vì sắp thoát được hắn, bây giờ lại vì những lời nói kia mà đau lòng.Hình như Mạn Nghiên lỡ yêu hắn rồi...Đối diện với thứ tình yêu xuất phát từ lợi ích này, cô phải làm sao đây?Tôn Bách Thần nói không yêu Mạn Nghiên, nhưng lại không muốn cô yêu kẻ khác. Hắn chiếm giữ, kiểm soát cuộc sống của cô. Rốt cuộc là vì cái gì?Bà nội của Mạn Nghiên nắm tay Tôn Bách Thần, khuôn mặt bà cười hiền từ, nói với cô thủ thỉ:"...con trai tay ấm là chung tình, lạnh là đa tình. Tay nó ấm như vậy, chắc chắn sẽ một đời ở bên con."Mạn Nghiên nghe những lời của bà, đầu gật mà tim đau. Cô cười chua xót.Phải! Tay ấm là chung tình. Đáng tiếc, người Tôn Bách Thần đặt trọn trong tim từ lâu đã không …
Trong lòng một vạn đầu thảo nê mã từ tô tố trong lòng gào thét mà qua, đây là cái gì tiết tấu? Tùy tùy tiện tiện quăng ngã một chút cũng có thể xuyên qua, nàng muốn hay không đi mua vé số?xuyên qua sau cuộc sống gia đình sao...... Chắp vá chắp vá miễn miễn cưỡng cưỡng đi, chính là tra cha không thân, mẹ kế tâm tàn nhẫn, tra muội tìm đường chết, tô tố đau lòng nguyên chủ một giây đồng hồ. Kỳ thật này đó đều là thứ yếu.chính yếu chính là nàng giống như không có trêu chọc người nam nhân này đi, này còn chưa tính, cái này ở ghé vào trên người nàng, ném đều ném không đi xuống nam nhân là ai? Nói tốt cao lãnh đâu? Có phải hay không nàng xuyên qua phương thức không rất hợp?https://truyentiki.com/cao-lanh-quoc-su-vo-luong-the.25430/…
Nguồn: http://nunhihong.net/2015/12/12/convert-tu-tien-vo-tinh-su-phu-dao-hoa-do-de-co-dai-end/CV : TojikachanĐây là một cái trong trẻo nhưng lạnh lùng cường đại thích ăn dấm chua băng sơn sư phụ thật truy ngốc manh nữ đồ chuyện xưa...Nguyên thư tên là 《 Cẩm Sắt ngọc lưu ly túy 》1. Nữ chủ còn nhỏ bị bạt đi tình cái, là không hiểu tình yêu hào sảng nữ hán tử, cho nên là sư phụ truy đồ đệ2. Phía trước có điểm tiểu chậm nhiệt, sư phụ thích thượng đồ đệ sau, tiết tấu cũng sắp3. Tác giả thân mẹ, chỉ ngược sư phụ không ngược đồ đệ4. Sung sướng ngọt sủng, kết cục 1 đối 1, HE.Tác giả càng nhiều văn văn trạc nơi này chuyên mục nghe đào tiểu trúc, hoan nghênh đến tọa ngồi xuống nga!Tiểu kịch trườngCẩm Sắt nhào vào Khuynh Ly trong lòng: "Sư phụ, lòng của ngươi vì cái gì khiêu đắc nhanh như vậy? Cùng nổi trống dường như."Khuynh Ly trên mặt một năng, bất đắc dĩ: "Ta cũng vậy nhân, không phải thần."Cẩm Sắt nhăn mày mi, khó hiểu: "Chẳng lẽ tim đập tốc độ cùng tu vi có quan hệ hệ? Sư phụ rõ ràng là thượng tiên, khi nào thì biến thành người? Còn có, thần tim đập đến độ rất chậm, vẫn là cũng không dùng khiêu?""..." Gặp được như vậy khó hiểu phong tình đồ đệ thật đúng là không nói gì, bất quá cũng tốt, miễn cho bị người nhớ thương đi. Nghĩ đến đây, Khuynh Ly vừa cười.Nội dung nhãn: Thần quái thần tiên ma quái ngọt văn tiên hiệp tu chânTìm tòi mấu chốt tự: Diễn viên: Lạc Cẩm Sắt ┃ phối hợp diễn: Khuynh Ly, Đạm Thai Phong, Tinh Niết, Lăng Thương ┃ cái khác: Thầy trò, băng sơn nam, nữ hán tử, ấm văn ngọt sủng v…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
Tác giả:Lệ Ưu ĐàmThể loại:Ngôn TìnhNguồn:truyenfull.vnTrạng thái:FullĐịnh mệnh- liệu có mấy ai tin vào điều đó. Truyện Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh của Lệ Ưu Đàm sẽ cho ta thấy rõ hơn thế nào là định mệnh.Truyện xoay quanh nhân vật chính là một cô gái không những xấu xí mà còn hung dữ, chồng cô dần dần nhàm chán. Trước tình cảnh sống như thế này, cô rơi vào những thói hư tật xấu rồi chết đi.Những đau khổ kiếp trước qua đi, kiếp này cô sống lại và trở thành một mỹ nhân với thân hình nóng bỏng, vòng eo thon thả... Còn nam chính là một người hướng nội, lạnh lùng chỉ biết công việc, lại vì sao biến thành thê nô, con đường từ Liễu Hạ Huệ đến Sói đói là như thế nào.Phải chăng đây chính là định mệnh?…
Thể loại: kinh dị-ngôn tình-hài-Tiền kiếpGiới thiệu: Đã bao giờ các bạn tự hỏi rằng kiếp trước mình đã yêu ai chưa? Đã từng nợ duyên với ai chưa?Mình nghĩ không ít bạn đọc có suy nghĩ này! Và sau đây add muốn gửi đến các bạn đọc 1 câu truyện về tiền duyên.…
Cứ gọi tôi là Hạc điTôi là một người Việt thầm lặng, đúng là thầm lặng vì tôi chả bao giờ nói và biểu hiện tính cách thật của mình ra ngoài... Nhưng tôi không muốn mình mãi mãi chỉ là một con kiến trên thế giới này... Và hôm nay tôi sẽ chia sẽ với các bạn những điều mà tôi học được trong cuộc sống...…
-Nương tử, người có muốn bận một chút không?- Chàng có cách?-Ừm, hay là nuôi ta đi cho hết bận.-Nuôi chàng? Nuôi ở đâu?- Nương tử chỉ cần nuôi vi phu ở nhà bếp, vi phu sẽ tình nguyện sủng nàng ở trên giường…
Tôi là gã trai lạc lối. Lạc lối trên chính con đường mình đã chọn. Lạc lối trong chính những trang văn của mình khi chúng cứ bị nhiễu loạn bởi một thực thể lãng mạn đẹp đến lạ kì. Tôi không tìm ra đáp án của nó suốt chừng ấy năm, cho đến khi tôi nhìn thấy em...Và tôi đã tìm ra câu trả lời cho dòng nhung nhớ cuộn trào mỗi đêm.…