Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-Em thích anh!- cô ngại ngùng nói khẽ đủ cho 2 người nghe Anh bước đi rồi nói vọng lại:"tôi không thích cô". Lời nói anh vừa phát ra cô loạng choạng ngã xuống đất rồi cô hét to:"Vậy những hành động trước đây là sao? Anh không thích em thì sao anh lại làm như thế"-"Đó là do cô suy nghĩ thế thôi, cô nghĩ cô xứng?"- Anh cười khảy rồi bỏ đi để mình cô ngồi đó với những dòng nước mắt...-Hôm đó tôi gặp anh tại nơi chúng tôi thường gặp nhau, tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại tha thứ cho anh được nữa. Chắc là...-Vì gặp anh chính là định mệnh của tôi~~Do là truyện đầu tay nên có sai xót gì mọi người thông cảm ạ~~Bookcover by flowersroad…
"Dù Tường Vi không nói ra, thằng Paul biết con bé cũng thích việc đu lên cây phơi đồ và vờ như tụi nó là mớ quần áo mới giặt, đang chờ gió lộng thổi qua để hong khô mồ hôi đẫm trên lưng và cả những giọt nước mắt vương trên má." Những năm Bảy Mươi của thế kỉ Hai Mươi đem đến cho nước Úc một cơn sốt nhập cư. Những con thuyền chở người Á Đông di dân tràn vào cảng Sydney liên tục. Cuộc sống của thằng nhóc Paul ở vùng ngoại ô vốn yên bình hẻo lánh cũng bị khuấy động bởi sự xuất hiện của các cư dân mới này. Hay nói đúng hơn là sự xuất hiện của Tường Vi. Đối với Paul, những ngày cùng Tường Vi đung đưa mình trên cây phơi đồ xoay tròn trong gió lộng ở sân sau nhà nó là những ngày đẹp nhất.…
Bầu trời xám xịt đầy mây đen với từng đợt gió cuốn bay những chiếc lá khô , tựa hồ như xung quanh có thể vỡ tan ra thành từng mảnh bất cứ lúc nào . Dưới bầu trời âm u đó là một thành phố với những thứ mục nát ~=~Ngày 13 tháng 8 năm 2025Thành phố sroleTiếng còi xe vang lên hòa lẫn những thứ âm thanh hỗn tạp khác , con người tại thành phố này dường như chỉ có một khuôn mặt , một cảm xúc , kể từ ngày chính phủ ban hành luật sloppy, thì nơi đây chính thức thành địa ngục #092 - một đứa trẻ kém may mắn khi sinh ra tại thành phố này - ngày chào đời của nó chẳng có tiếng chúc mừng ,hay tiếng cười mà thay vào đó là tiếng xào xạt của lá cây bị thổi tung trên lề đường , và ... cả tiếng rít của gió Cậu bé ở một nơi như bao đứa trẻ cùng trang lứa nhưng nơi đây dường như là một trang trại gia súc với quy mô lớn , trong trường cậu không được dạy về cách cười , hát , hay những hoạt động văn nghệ gì mang tính chất " vui vẻ " , và cậu nhận ra rằng ... nơi đây con người đang dần mục rữa…
Auther: Bảo ThyHEĐây là tác phẩm đầu tay của tớ nếu sai sót gì mong các bạn cứ nói cho tớ biết nha<3 (truyện này các bạn đọc và tự đoán nam9 nha chứ tớ không nói cho biết đâu)Bạn tên là Lee Yunhee (17 tuổi) bề ngoài thì rất vui vẻ và náo nhiệt nhưng thật ra bên trong bạn là một người nội tâm và mạnh mẽ. Gia đình bạn sống ở Seoul và mở nhà hàng quán ăn và rất nổi tiếng tên Hwage, vì nhà còn dư phòng khá nhiều nên ba mẹ bạn dùng nó để làm phòng trọ và cho thuê. Căn nhà có 3 lầu, lầu dưới cùng có nhà bếp, phòng khác 2 cái phòng ngủ và 1 cái toilet, hai lầu trên kia mỗi lầu 2 phòng ngủ và mỗi phòng 1 cái toilet, nhưng lầu 2 có thêm một phòng bếp nho nhỏ để tôi thực hiện ước mơ làm bánh ngọt của mình.Và dần dần thì cũng có người thuê và những người đó là bước ngoặc lớn thay đổi cuộc đời tôi.…
Một chiếc fic tổng hợp các oneshot ngắn có cả truyện dịch lẫn truyện mình tự viết, nhưng đa số là truyện dịch. Truyện dịch nếu có per mình sẽ kèm theo, nhưng có một số truyện chưa xin per (hoặc vẫn đang chờ author gốc rep), nếu author không cho phép thì mình sẽ gỡ. Có thể sẽ gồm cả những write commission hoặc request mình đặt cho hai đứa. Thông tin từng oneshot sẽ được ghi trong từng chap, đa số là fluff hường phấn hoặc một chút angst, đôi khi sẽ có nsfw (mình sẽ ghi warning ở từng chap), nên hãy đọc kĩ thông tin trước khi đọc nhé. Bởi vì các phần đều không có gì liên quan đến nhau hết.…
Thể loại: Đam mỹ, np, chủ thụ, nhất thụ đa công, xuyên không, đồng nhân______Trượt chân té nên xuyên không? Hay té cầu thang rồi xuyên? Dù là kiểu nào thì chết rồi mới xuyên 'được' mà đúng không?Nhưng mà tại sao tôi lại xuyên không rồi? Dù biết là đã xuyên không rồi ấy, nhưng mà... Tôi đã chết đâu!!!Mà khoan, từ từ đã, hào quang nam chính của tôi đâu? Sức mạnh max bá đâu? Rồi thần gì đó nữa đâu? Sao không thấy xuất hiện? Lần này thật sự là do hệ thống bị 'lỗi' rồi à?______Nam chính lạnh lùng vô cảm đâu? Tại sao lại có một cục bông moe moe như này? Lỗi quá lỗi rồi! Nhưng mà lỗi như này thì hệ thống đừng có sửa nữa!______Shou: Hừ, tôi đây chính là hình tượng nam chính lạnh lùng vô cảm đấy!Mọi người: Há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há!!!Shou: ...______Thụ là để yêu thương không phải để thịt ^^…
"Koro_sensei"Lớp 3E ngày nào đã trưởng thành như thế, từng người đều là những con người tài năng của đất nước. Nhưng bấy ai biết được, để thành công như vậy, họ đã trải qua bao nhiêu khó khăn? Từ việc đối đầu với sát thủ cho đến việc nhìn người thầy giáo của họ chết đi...Tất cả như giấc mơ hôm qua vậy, dù đau lắm, cứ nhớ đến là đau, nhưng hình bóng của người thầy "Koro_sensei" ấy lại chính là hồi ức đẹp đến khó quên của họ...Vậy mà giờ đây, bao nhiêu giọt lệ phải lau đi, thay bằng nụ cười ngày thầy ra đi, xót lắm chứ... nhưng họ dù có kĩ năng ám sát tốt bao nhiêu đi nữa... họ cũng chỉ là người thường... chẳng phải siêu năng lực gia có thể cứu hay hồi sinh thầy..."Ngày hôm đó... mặt trăng đã vỡ nát ra từng mảnh... như cách thầy tan biến đi vậy...""Nào, lớp 3E, chơi với tôi trò chơi chứ? Giúp người thầy hồi sinh, hay bản thân sẽ phải đối mặt với sinh tử?"_____*Tính cách nhân vật OOC. Ai không chịu nổi clickback hộ !…
Nội dung giới thiệu: Đối sư phụ:- Uy! Lão nhân! Ngươi có phải không phải lại đem ta nhưỡng rượu trái cây cấp trộm uống lên? - Ngươi nếu không ra liền mơ tưởng lại ăn ta làm đồ ăn!- Cho ta kiện tiện tay pháp bảo!- Nói thêm nữa một câu, một bữa cơm đều đừng nghĩ ăn! Đối manh thú:- Li Mộng: Sắc thú, ngươi hướng chỗ nào xem đâu! Đùng! Mỗ thú lấy một cái hoàn mỹ đường vòng -cung bay đi ra ngoài, trên mặt đất lăn vài vòng mới ngừng lại được, tiếp theo run lẩy bẩy trên người thổ, xoa xoa máu mũi, nằm sấp đến một bên ngủ đi.- Li Mộng: Sắc thú, ngươi hướng chỗ nào nằm sấp đâu! Đùng! Lại một cái hoàn mỹ đường vòng cung sinh ra . . . Đối Hoa Tước:- Hoa Tước: Đạo hữu, ta gọi Hoa Tước, ngươi tên là gì?- Đạo hữu, gặp nhau tức là hữu duyên, làm bằng hữu được không?- Đạo hữu, ngươi. . .- Li Mộng: Cút! Đối mỗ nam:- Li Mộng: Ngươi là thích hiện tại ta, vẫn là mười vạn năm trước ta?- Mỗ nam: Hai cái đều là ngươi, lại có sao không đồng?- Li Mộng: Ngươi đi đi.- Dứt khoát xoay người, đi nhanh ly khai, thậm chí ngay cả đầu cũng không hồi một lần, chỉ để lại cái kia lạc tịch mà vô thố thân ảnh.Đợi ngươi mười vạn năm, đợi ngươi mười vạn năm, chỉ vì một lần nữa nhìn ngươi liếc mắt một cái, ngươi cần gì phải như thế nhẫn tâm, làm cho ta lại một lần nữa cô đơn?==================…
Tên khác:Welcome to the Classroom of the Know-It-Allsようこそ実力至上主義の教室へChào mừng đến với Lớp học biết tuốt.-------------------------------------------------------------------------------Năm 2 của lớp học thượng đẳng:Sau khi hoàn thành xong [Bài thi đặc biệt] cuối năm nhất và thoát khỏi dã tâm của Tsukishiro, Ayanokouji lên năm hai Cao Trung Koudo Ikusei bình yên vô sự. Sau kì nghỉ xuân ngắn ngủi, lễ nhập học được tổ chức. Tháng 4 năm đó những học sinh năm nhất dần dần lộ diện. Những học sinh mới với vô vàn tính cách độc đáo không kém cạnh gì năm hai, dự rằng sẽ mang một làn sóng mới vào trường cao trung này.Đó là chưa kể... Năm nay, có một vị khách không mời từ White Room cử đến.Những cuộc đối đầu trong kì thi với những lớp năm hai khác, một bước đệm để nhắm đến vị trí lớp A. Thoát khỏi những âm mưu xấu xa của Tsukishiro và vị khách không mời đó, cùng theo đó là những mối quan hệ diễn ra trong trường... Những ngày tháng đầy chông gai của năm thứ 2 đã bắt đầu...…
Truyện này tớ viết về DraHar và HanahakiTruyện này rất xàm xàm xàm - truyện quan trọng nhắc lại 3 lần - và cũng có nhiều chi tiết hoang đường mà tớ tự nghĩ nhéTruyện đầu tiên tớ đăng trên đây và cũng là lần đầu đăng truyện lên mạng nên có sai chính tả thì coi như nó tàng hình đi vì tớ lười sửa lại lắm , mốt chăm rồi sửa sau ..Tớ nhận gạch đá xây nhà nhé , muốn góp ý thì cứ góp ý tớ sẽ cố gắng sửa lại cho tốt hơn ( nếu tớ đột suất chăm chỉ )Đừng hỏi lịch đăng truyện cố định hay đủ độ dài nhé , vì tớ đăng tùy tâm trạng thôiCp chính : DraHar ; PanHer ; BlaisRonVà một số cp phụ khác vào truyện thì biếtCre ảnh : tớ tìm trên Pinterest nhưng k nhớ là ở đâu 乁[ᓀ˵▾˵ᓂ]ㄏVà xin nhắc một chút , truyện này hoàn toàn là truyện của tớ , dùng chất xám của tớ để làm ra , không có copy bất kì chỗ nào hết nên thấy giống thì đừng có vào cmt như kiểu " truyện cậu giống truyện *** thật " tớ block hết đấy . Cuối cùng , truyện của tớ nên đừng có mang đi đâu khi không có sự cho phép của tớ ( mặc dù truyện này phèn vler tớ nghĩ chẳng ai thèm đọc luôn í nma kệ đi thích make color vậy đó 💁 )Spoil một chút :Harry Potter cậu đã làm gì sai để phải chịu đau đớn đến thế chứ , chỉ là đơn phương một người như bao người cũng như vậy nhưng cậu lại phải chịu những đau đớn từ tính thần đến thể xác .. rốt cuộc là cậu đã yêu người đó nhiều đến nhường nào ? và .. người đó là ai , đã làm gì mà lại khiến cậu yêu đến chết đi sống lại như vậy chứ ?.. sẽ chẳng một ai ngờ được cậu lại yêu k…
"Tiền không thể mua được tất cả. Điều đó là đúng. Nhưng người biết tiêu tiền một cách 'đúng đắn' thì sẽ có được tất cả."Tên khác:[Bổn Thần Hào Đến Rải Tiền Ở Khắp Nơi] hay [Làm Việc Trượng Nghĩa Chính Là Tiêu Tiền]Đây là sự kết hợp giữa Tống Mạn và Xuyên nhanh, thỉnh thận nhập:Vi diện 1: Kì Tích Nữ Vương(KnB+POT) Vi diện 2: Mafia Quý Nữ(KHR) Vi diện 3: Cùng Nhau Giết Nào! (AC) Vi diện 4: Anh Hùng? Ác Quỷ? (BnHA) Vi diện 5: Tử Thần Giàu Nhất Địa Ngục(Bleach) Vi diện 6: Thần Minh Chứng Giám(Noragami) Vi diện 7: Hải Tặc Tại Bến Cảng(BSD) Vi diện 8: Nhẫn Giới Đại Gia(Naruto) Vi diện 9: Yêu Nữ Quốc Dân(Inuyasha) Vi diện 10: Thần Hào Là Con Gái Quỷ Vương(Diabolik Lovers) Vi diện 11: Thượng Cổ Thợ Săn(HxH) Vi diện 12: Cô Gái Vàng Trong Làng Chơi Xích( Gintama) Vi diện 13: Ngạ Quỷ Không Đói(Tokyo Ghoul)Vi diện 14: Thần Trộm Thế Kỉ(Conan) Vi diện 15: Công Nương Lắm Tiền(Kuroshitsuji) Vi diện 16: Bá Đạo Thức Thần(Onmyoji) Vi diện 17: Dập Tắt Hừng Đông(Akatsuki No Yona)Quyển 2: Vi diện 2+3.…
[ Source: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=134252]Bàng Mạch Mạch tỉnh lại phát hiện chính mình ở một cái cổ đại nông thôn, nàng cho rằng chính mình đi tới làm ruộng văn thế giới, khả nàng thế nhưng đi không ra thôn này tử.Được rồi, đợi đến tu chân tông môn lục nhập hơn nữa nàng coi như thiên tư bất phàm, nàng tính toán mở ra xuôi gió xuôi nước tu chân kiếp sống, tuy rằng đặt ra cùng nàng xem qua tiểu thuyết bất đồng, từng bước một thăng cấp hẳn là giống nhau đi? Nhưng mà, thế giới này thật sự rất ra ngoài nàng dự kiến...Một người làm quan cả họ được nhờ, này đó thăng thiên thân hữu gà chó nhóm đều đi nơi nào? Cũng thành thần sao? Như vậy thần tiên có phải hay không rất dễ dàng làm?[Bài này tên linh cảm đến từ dược sư phật Đông Phương lưu ly thế giới, cận vì mượn, thỉnh Phật tử nhóm chớ trách.]Nhưng mà đây là một cái tu hành chỉ có tiến không lùi thế giới sao?Đại cơ cấu độc lập thế giới quan tu chân trường văn, có chút chậm nóng.Bài này có cp có cp có cp, nam chủ trước sau như một lãnh đạm kiêu ngạo hệ, đáng giá sở hữu muội giấy thích, thỉnh không cần đại ý khiêu hố đi!Nội dung nhãn: Ảo tưởng không gian thần quái thần tiên ma quái tiên hiệp tu chânTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Bàng Mạch Mạch ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
"Này, cậu không thấy sợ tôi vì ngoại hình xấu xí này sao?"_Cậu bé với mái tóc vàng nhạt quay sang, khẽ hỏi người bạn thân của mình."Hả? Sao lại phải sợ! Mỗi người mỗi khác mà, tớ thấy như vậy làm cậu trông đặc biệt hơn đó!"_Nụ cười ngây ngô của nhóc con tóc hồng và cả câu trả lời ấy làm kẻ vừa đặt cậu hỏi ngẩn ngơ....'... Sao mãi vẫn chưa tìm lại được mày, Blowelive?'Ngước nhìn lên bầu trời đầy sao qua khung cửa sổ, gã trai này lại nhớ tới người bạn cũ. Gã không hiểu, cớ sao 8 năm trước em lại rời đi, để lại gã cô đơn một mình? Gã nhớ em, nhớ lắm. Dù rằng gã đã có nhiều bạn bè hơn nhưng gã chưa thấy đủ. Gã chỉ cần mỗi mình em, chỉ muốn em ở bên gã. Chỉ bấy nhiêu là đủ... Chỉ cần em, mỗi mình em......"Này, nay khai giảng đấy, mày không tính thức dậy á!!?"_Charles Contini đứng trước giường của gã trai tóc dài, càm ràm gọi gã dậy."Không...không thức, mấy tên học sinh mới không có gì thú vị... Nghe mấy ông giáo viên nói này làm kia, mệt chết..."_Giọng gã uể oải, cuộn mình trong chiếc chăn dày."Không hẳn là không thú vị, có một thằng nhóc tao thấy cái họ của nó quen. Hình như mày từng nhắc đến rồi đó Levis."_Hắn xoa xoa cằm, mường tượng nhớ lại danh sách sinh viên năm nhất mới đọc hôm qua."Ai chứ... Tao từng nhắc đến sao...?"_Gã lại chợt nhớ tới người kia rồi."À, đúng rồi, là Domina Blowelive! Quen không hay là tao nhớ nhầm?"Gã đang cuộn mình trên giường lập tức bật dậy hỏi lại, khi được xác nhận là chính xác liền 'tốc biến' đi vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi chạy nhanh ra khỏi phòng....…
Original title. You never knew me, and neither did I.Original work.https://www.fanfiction.net/s/11760287/1/You-never-knew-me-and-neither-did-IAuthor. Azumiya Satsuki.https://www.fanfiction.net/u/5766372/Translator. Akani.Category/Genre. Angst, hurt/comfort, family.Fandom. 暗殺教室 | Ansatsu KyoushitsuPairing. NonCPRating. MLength. Longfic.Status.• Original. Finished.• Translation. On-going.Disclaime. Nguyên tác thuộc về Matsui Yuusei.Summary."Akabane Karma. Đứa trẻ tàn bạo mà đồng thời lại dịu dàng. Người bảo vệ những kẻ yếu từ trong bóng tối. Mặc tất cả mọi chuyện, gã là bạn của họ. Một phần của lớp học, một phần của gia đình. Và khi nào ai màng để tâm, thì gã, cũng là một kẻ mà họ chẳng hiểu chút gì. Chỉ cho đến khi gã quỵ ngã, họ mới nhận thấy có điều gì đó không đúng cho lắm."Note.• Author's note. Rất nhiều fluff và angst đan xen.•Translator's note.Fic được chuyển ngữ dưới sự đồng thuận của tác giả. Vui lòng không mang fic gốc đi khi chưa được tác giả cho phép. Bản dịch được đăng duy nhất tại @sehnsuchtkov [Wattpad] và wordpress của mình.Permission to translate and re-upload was given by the author, please do not upload the fanfiction anywhere without permission.Please click the link of the original fanfiction and support the author by read, like/follow and share their fanworks.And special thanks to the author Azumiya Satsuki, thank you for allowing me to translate your fanfiction.…