cuộc đời của cô bé đau khổ
Tôi được sinh ra rồi…
Tôi được sinh ra rồi…
"Tuổi trẻ là dấu ba chấm bất tận,Ngỡ đã đi qua nhưng lưng chừng vẫn chưa tới."Trải qua những năm tháng mang tên thanh xuân, tôi nhận ra có hai chuyện khó khăn của tuổi trẻ là làm quen và tạm biệt, nói rộng ra là biết chấp nhận và biết buông bỏ. Tôi từng gặp rất nhiều người mang lại cho tôi cảm giác chúng tôi là những ngôi nhà riêng biệt có cùng một bức tường, nên tôi luôn nghĩ chúng tôi sẽ chẳng ai rời xa ai nhưng trưởng thành mới biết hóa ra tường chung nhưng lối khác. Mỗi người đều có con đường của riêng mình, nếu may mắn gặp nhau và cùng nhau trải qua một thời điểm mà mãi sau này không thể quên cũng đã là điều tuyệt vời lắm rồi. Không nhất thiết phải cho rằng tường chung thì phải dựa vào nhau mà sống, đường rộng nhiều lối cứ cho nhau bước đi, khi còn cần nhau tự khắc ta sẽ trở về, khi ấy cũng là lúc bản thân vừa biết chấp nhận vừa biết buông bỏ.Tôi viết cho những năm tháng tuổi trẻ của tôi, An.…
Tôi nghĩ ra plot mới có khi còn nhiều hơn cả Gmm ra series 🥲…
sad ending;…
"Harry Potter" trong nguyên tác là một đứa trẻ dũng cảm, vị tha nhưng với đồng nhân này cậu đơn giản chỉ là đứa trẻ mồ côi sống trong căn gác xép chật hẹp dưới chân cầu thang nhà Dudley, một đứa trẻ tưởng chừng phải sống trong nhung lụa nhưng chính đứa trẻ đó lại bị bỏ rơi bởi chính gia đình mình, trong đêm mà Voldermort tìm thấy nơi sinh sống của gia đình Potter, ba mẹ cậu đã tẩu thoát cùng với đứa em trai "Roney Potter" và để mặc cho đứa con trai cả của họ phải tự sinh tự diệt với "Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy". Voldermort đã sử dụng lời nguyền chết chóc Avada Kedavra nhưng bằng một cách thần kì nào đấy, lời nguyền đã bị bật lại và khiến Voldermort bị tiêu diệt, đứa trẻ ấy mặc dù thoát nạn nhưng cuộc đời sau này của em cũng vẫn chẳng khá hơn là bao, thậm chí còn phải được gọi là "tồi tệ" đặc biệt là khi em lên 6 tuổi. Hi vọng gặp lại ba mẹ là động lực duy nhất khiến em vẫn còn tồn tại.…
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, tình cảm, điền văn, ngọt sủng, nhẹ nhàng, cả hai yêu thầm, nam nữ chính thâm tình, vườn trường đến áo cưới, đô thị tình duyên, nữ chủ, HE. Văn án: _Vườn Trường_Trương Uyển là một cô bé đáng yêu,năm cô 10 tuổi, cha mẹ cô mất trong một vụ tai nạn, cô ở cùng với ông bà ngoại trong một căn hộ nhỏ ở trung tâm thành phố Bắc Kinh, cô bạn nhỏ dần dần lớn lên, trở thành một cô gái xinh đẹp,khuôn mặt trắng nõn như em bé khiến ai nhìn cũng mê mẩn. Phó Hạ Chi, đại thiếu gia của Phó gia, mẹ anh mất lúc anh vừa mới chào đời, anh ở với bà nội từ nhỏ, ba vì bận công việc nên nghỉ lễ mới về vài lần.Lên đến đại học, cô và anh gặp nhau trong căn tin trường. Đám bạn đẩy anh: " Wow, Trương Uyển càng lớn càng xinh nha "Phó Hạ Chi: " Cút. "_Áo Cưới_Không ai ngờ rằng người con gái năm ấy Phó Hạ Chi yêu tưởng rằng chỉ là nhất thời, trong một buổi hội nghị của công ty đã hôn cô đến điên cuồng, cũng từng suy sụp tinh thần vì cô bị tai nạn giao thông. Không ai biết Phó Hạ Chi lạnh lùng trong mấy năm cao trung và đại học lại bị thằng con đè đầu cưỡi cổ, chiếm mất tiện nghi hàng tháng trời. Phó Hạ Chi: " Con lớn rồi, phải ngủ riêng, không thể ngủ chung với mẹ nữa. "Đứa bé khó hiểu đáp lại: " Vậy tại sao ba lớn rồi lại được ngủ chung với mẹ?? "Phó Hạ Chi: " Muốn có em gái phải nhường mẹ cho ba "Đứa bé: " Ok, vậy con muốn có 3 em gái, có thể nhiều hơn, từ giờ con sẽ ngủ một mình "Phó Hạ Chi:... .???Trương Uyển: Tối nay đừng trèo lên giườngCp: Nam chính thâm tình, mặt dày vô liêm sỉ…
Che chở cho em bất cứ lúc nào, hi sinh tính mạng vì em, nhưng đến cuối cùng em lại chọn được người khác che chở - mỗi này một tập -…
truyện mới mong mọi người ủng hộ năm 2023 mạt thế buông xuống.vết nứt không gian mở ra. zombie . trùng tộc …
đọc đi sẽ biết !!!…
Đây là bản Ver chưa xin phép tác giả, tại thấy hay quá nên mình chuyển Ver nha.Designer:Si@Fruit team…
Regina Grindelwald, người thừa kế của Gellert Grindelwald…
Con người ai chả tò mò. Tò mò cũng chỉ để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bản thân. Thế rồi đôi khi biết được người ta đôi lúc lại chẳng muốn tin vào sự thật. Âu cũng vì nó quá đau đớn, quá đáng sợ, đến mức khiến người ta chỉ muốn quên đi. Giữa cuộc đời đầy thăng trầm này phải chăng tình yêu của em cũng vậy. ...Dưới cơn mưa của tháng Mười lạnh buốt, có một người con gái lặng lẽ nhìn lên khung cửa sổ. Khuôn mặt trắng bệch, nhợt nhạt. Đôi mắt đỏ âu khiến người đi đường cũng lo lắng. Nước trên mặt cô tí tách từng giọt chảy xuống, cũng không rõ là nước mưa hay nước mắt nữa. Cô cứ đứng đấy, tay vẫn cầm điện thoại. Trời mưa mỗi lúc một nặng hạt. Môi mấp máy, run rẩy mà nhả từng chữ"Cậu ... có từng thích tôi không? "…
Một kẻ vô cảm chưa từng biết cười?Chưa từng biết đau?Chưa từng biết khóc? Và chưa từng biết yêu thương? Không! Không!Họ nghĩ sai cả rồi, quả là một sai lầm!!Những kẻ vô cảm cũng đã từng có cảm xúc cả đấy...Chỉ là trái tim họ không còn chỗ để chứa những cảm xúc đó nữa thôi...Một trái tim trống rỗng..." Họ chả hiểu gì cả, một kẻ vô cảm như tôi...cũng đã từng biết cười, biết khóc và muốn được yêu thương đó thôi... "…
đơn giản là truyện…
Năm 1888 có một chàng trai là con của ông hội đồng Tá đem lòng yêu một người con gái của ông bà hội đồng Lạp.…
Vì thích Gemfot lắm nhưng mà fic hợp với mình thì rất ít nên mình tự viết lun 🙆🏻♀️ mấyyy bồ đọc vui vẻ 🦁🐭…
Cô cưới 1 tên mù . Cô rất ghét hắn và ngoại tình . Nữ chính : 23 tuổi Nam chính : 29 tuổi ( chuyện ngược ) Nhạt và hư cấu Thể loại : chán ghét . Buồn…