Bạn Gái Tôi Là Giám Đốc
Vương An Nhiên: Là giám đốc nghiên cứu :))Tạ Phong: Nhân viên quèn :))Hiển Vy: Bạn thân của Tạ Phong :))Hàn Thiên: Trưởng Phòng :))Và một số nhân vật khác:))…
Vương An Nhiên: Là giám đốc nghiên cứu :))Tạ Phong: Nhân viên quèn :))Hiển Vy: Bạn thân của Tạ Phong :))Hàn Thiên: Trưởng Phòng :))Và một số nhân vật khác:))…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
"Tớ rất biết ơn mùa hạ. Mùa hạ đã mang đến bên tớ những năm tháng đèn sách miệt mài, những rung động trong sáng mà chân thành, những người bạn thân thiện, ham học và đặc biệt là.....cậu. " " Năm 15 tuổi, Phạm Hoàng Nhật Huy đã cầu hôn Dương Ngọc Hải Châu, vật làm tin là một chiếc nhẫn được chính tay anh bện từ cỏ cùng với cả tương lai phía trước của anh. Năm 25 tuổi, Phạm Hoàng Nhật Huy đã cầu hôn Dương Ngọc Hải Châu, vật làm tin là một chiếc nhẫn DR được chính tay anh chọn lựa cùng với cả cuộc đời sau này của anh. "…
Vốn là nhị thiếu gia nhà họ Lục cao quý vậy mà sống không bằng kẻ ăn người ở , cuối cùng là anh trai hại chết , trời cho trọng sinh trở lại , kiếp này để xem ai kèo trên ai ? Anh bỏ nhà đi và gặp được một cô nhóc khi ngồi trong góc phố , liệu Lục Văn Đình có sống hạnh phúc ? Anh có thể tán đổ cô em gái nuôi ? hay mọi thứ vẫn như quỹ đạo ban đầu ? mời bạn đón đọc hello , trước khi vô đọc thì t muốn nói là bộ này t có đăng ở mangatoon nhưng không kí hợp đồng nên hoàn toàn có thể đăng ở các app khác , ở mgt cũng là tiểu mao mao nên đừng ai nói t ăn cắp chất xám hay coppy truyện , nếu cần xác minh hãy bl thẳng t lên mangatoon đăng bài chứng minh luôn nhé 🥲…
Vì nick thuanthao_24 bị lỗi nên mình dùng nick này viết tiếp.…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…
Tsukishima Kei, một chàng thiếu niên vừa lên năm nhất cấp 3, cậu ta vốn nổi tiếng với cái tính độc mồm độc miệng của mình, nhưng kèm theo đó là vẻ ngoài cao ráo, khuôn mặt thì trông ngứa đòn nhưng xem xét thì vẫn được gọi là ưa nhìn. Tuy là khó ưa, Tsukishima vẫn có một cậu bạn thân từ thuở cởi truồng tắm mưa, Yamaguchi Tadashi. Nhìn vào ai cũng có thể thấy rõ, hai người họ vốn trái ngược nhau, nhưng định mệnh nào lại khiến họ thân thiết bao năm không rời. -"Thứ tình cảm này, mình sẽ giấu nó đi, sẽ không ảnh hưởng đến cậu đâu."-…
Au: TeaCupThể loại: Shortfic, thanh xuân vườn trường, HECategory: Một xíu pink, một xíu ngược, thêm một tí bựa bựa :DVăn án:- Thế bây giờ tao cho mày 5 giây. Nói thẳng cho tao biết "Mày có thích tao không?"1.............2.............3.............4.............5.............- Không nói à? Vậy là từ trước đến giờ....- Mèo ngốc. Chơi đủ chưa? Đủ rồi thì lên đây tao đèo về.Mèo con ngốc à....Anh có thể không thích em được sao?…
Nam chính Tiểu Hao thích thầm 1 bạn học cùng lớp Để thích bạn ý Tiểu Hao vượt bao nhiêu thử thách, Vậy 2 bạn ý có đến được với nhau ? Hãy đọc truyện nha…
Author : 𝘾𝙪̛̉𝙪 𝙇𝙞𝙚̣̂𝙩 𝙐𝙚̂́ Character : 𝙏𝙨𝙪𝙠𝙞𝙨𝙝𝙞𝙢𝙖 𝙆𝙚𝙞 𝙭 𝙍𝙚𝙖𝙙𝙚𝙧 𝙭 𝙃𝙖𝙞𝙠𝙮𝙪𝙪 𝘾𝙝𝙖𝙧𝙖𝙘𝙩𝙚𝙧Thể loại : 𝙁𝙖𝙣𝙛𝙞𝙘, 𝙉𝙜𝙤̣𝙩, 𝙎𝙪̉𝙣𝙜, 𝙔𝙚̂𝙪 𝙡𝙖̣𝙞 𝙩𝙞̀𝙣𝙝 𝙘𝙪̃, 𝙃𝙀Cốt truyện thuộc 𝙇𝙞𝙚̣̂𝙩 𝙐𝙚̂́, nhân vật là chính 𝙧𝙚𝙖𝙙𝙚𝙧 và các nhân vật trong 𝙃𝙖𝙞𝙠𝙮𝙪𝙪.Warning : OOC, mình xin phép xưng Y/n ( Your name ) là "cô" vì nghe hay hơn "bạn".…
Mợ cả nhà phú hộ Giang ở làng Thượng tên Thảo. Người ta nói mợ từ chim sẻ một bước lên phượng hoàng. Nhà mợ thuộc hạng cùng đinh trong làng Hạ, ba mợ thì bài bạc, u mợ bệnh tật ốm đau, một mình mợ lam lũ vất vả nuôi gia đình. May sao trời cho mợ cái đẹp, lại được cái số vượng phu. Nghe lời bà đồng nên phú hộ Giang cưới mợ cho con trai cả của ông ta - cậu Huy. Bao nhiêu đứa con gái trong làng nhìn mợ với ánh mắt đầy ghen tị, cậu Huy cao ráo đẹp trai lại giỏi giang, nhà phú hộ Giang lại giàu có, sướng nhất mợ. Lấy nhau được một năm thì mợ có mang, hẳn là mợ còn được quý hơn nữa.Nhưng mà...người ta thấy được cái hào nhoáng, sung sướng bên ngoài chứ nào thấy được sự cơ cực của mợ bên trong. Em chồng chua ngoa, thầy u chồng lạnh nhạt, chồng đi biền biệt, đối với mợ như người dưng. Trời hẳn là thấy mợ còn chưa đủ khổ, hồng nhan như mợ số đã định là phận cũng bạc bẽo...Chồng mợ mất, cơ ngơi nhà chồng lụi tàn. Cái nghèo cái khổ buộc mợ tha hương cầu thực, để lại đứa con trai bé bỏng cho nhà chồng...Thân gái dậm trường nơi đất khách quê người, phận hồng nhan rồi sẽ trôi dạt về đâu đây....…
Đơn giản là Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ ( ' ▽ ' )ノVà kẻ thêm mắm muối tương cà là con Lười này đây (; ̄O ̄)…
Thay vì chơi đi chơi lại một màn, sao không thử đập đi xây lại?-----------------------------------------------Begin: 20/8/2025End: --/--/----Written by: Hannie------------------------------------------------…
List doản văn write by me…
Hoàng Tú là ai ?Chắc chắn là một cậu trai tuấn tú, huy hoàng, tên nghe kêu thế cơ mà!Ấy thế mà không phải, thì ra chỉ là cô gái miền núi nhà quê, chân ướt chân ráo tới đất Hà Thành, lại nhập học ở một trường đại học nổi tiếng toàn "rich kids". " Con bé đó đến từ Hà Giang sao ? Chắc cũng mua điểm cả, mới vào được đây chứ haha "" Nhà quê thế kia mà vào đây chắc chỉ muốn trèo cao thôi, sớm tìm mấy thiếu gia mà đu bám, Tuấn Anh của tôi phải cẩn thận mới được, cậu ta thủ khoa năm nay đấy, đã đẹp trai lại nhà giàu, ai mà không thích cơ chứ? "Một người nào đó thở dài não nề, quay lưng bước đi." Cuộc sống đại học liệu có yên ổn không đây? "…
Vũ Cát Yên là một học sinh lớp 10 bình thường hơn bất kì học sinh nào khác. Nhưng hôm nay...- Đỗ Gia Long!!Thôi chết! Cái gì vậy!!???" Nghe nói một khi bắt đầu gọi ai đó bằng tên của họ, là thực sự thật lòng rồi!"Hành trình yêu thầm của một cô bé 15 tuổi, hì hì.Có thể là rất vui, cũng có thể là rất buồn.…
" anh mong sao có phép nhiệm màu mỗi khi mình bên nhau. "nếu bạn từng yêu ai đó bằng cả mùa xuân, có lẽ bạn sẽ hiểu. đôi khi, những ký ức cũ quay về như làn gió đầu xuân - bất chợt, dịu nhẹ mà sâu lắng. mình viết ra những mảnh ký ức ấy, mong ai đó cũng tìm thấy một phần cảm xúc của mình trong đó.…