Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Title: The Kids Aren't AlrightAuthor: warabiii_mochiiTranslator: jhfrthemoon / trăngOriginal fic's link: https://archiveofourown.org/works/12830118/chapters/29292915Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.Translated with author's permission. Do not take out.Summary: "Nếu trí nhớ là một cái hộp, tôi mong nó không hết hạn. Nếu có một cái hạn được đề vào, tôi hi vọng nó sẽ là 'một triệu năm'." - Trích dẫn từ bộ phim "Trùng Khánh Sâm Lâm", 1994.…
-Giữa cánh đồng thốt nốt bạt ngàn của miền quê An Giang, nơi nắng vàng trải dài trên từng tán lá, "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" kể về một câu chuyện tình yêu giản dị nhưng sâu sắc, đậm chất Việt Nam.Giữa cánh đồng thốt nốt xanh mướt của miền Tây, nơi nắng vàng phủ đầy trên từng tán lá, câu chuyện của Trần Hoài Phong và Lê Quốc Huy lặng lẽ nảy mầm từ những điều giản dị nhất.-Trần Hoài Phong: chàng trai 25 tuổi Hiền lành, chăm chỉ với giọng hát ngọt ngào, cả đời gắn bó với nghề làm đường thốt nốt thủ công. -Lê Quốc Huy - 28 tuổi,một nhà nghiên cứu văn hóa đến từ thành phố, thông minh, khép kín, nhưng mang trong mình niềm đam mê khám phá nét đẹp truyền thống.------"Anh là người thành phố, sao hiểu được những gì tôi gắn bó cả đời?" - Phong bướng bỉnh, ánh mắt có chút giận dỗi."Vậy để tôi ở lại, không chỉ để hiểu, mà còn để cùng cậu gìn giữ." - Huy kiên nhẫn, nụ cười chân thành.--------Một tình yêu chậm rãi nhưng sâu sắc, như chính vùng đất An Giang thanh bình, mang theo hương vị ngọt ngào của nắng, gió và sự sẻ chia.Dưới nền trời miền Tây yên bình, câu chuyện không chỉ khắc họa một tình yêu đầy cảm xúc mà còn tôn vinh giá trị của sự chân thành, niềm tin, và những điều giản đơn trong cuộc sống.Hãy để "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" đưa bạn đến một miền quê mộc mạc nhưng đầy sức sống, nơi từng con đường, từng giọt mật đều mang hương vị ngọt ngào của tình yêu và hạnh phúc.…
[ Bầu trời bao la rộng lớn, ôm lấy vạn vật thế gian, lại không giữ nổi một ngọn gió ngược chiều. ]Hứa Thiếu Sinh hắn trên trời dưới đất cái gì cũng biết, cái gì cũng am hiểu tận cùng, là người suy nghĩ sâu sắc, nhìn thấu hồng trần. Duy chỉ có Lạc Phong của hắn, tâm trạng như nào, suy nghĩ ra sao, lòng chứa những gì, yêu hắn ra sao, hắn lại tuyệt đối không hay dù chỉ một chút. Trong lòng hắn luôn chấp nhất một quan niệm rằng, y là kẻ ngang bướng, trước sau đều thâm độc, một chút hảo ý cũng không có, chỉ biết tính toán thù hằn, khái niệm từ yêu hoàn toàn trống rỗng.Nhưng hắn vốn đâu ngờ rằng, y là vì hắn mà trở thành kẻ như vậy, vì hắn mà đem thiện lương của chính mình đánh đổi lấy những dòng nước mắt trong đêm đơn côi, vì hắn mà tự tay giết chết cậu thiếu niên ngây ngô si mê hắn đến quên cả bản thân ở dĩ vãng. Là hắn tự tay đem Lạc Phong hòa nhã, ấm áp của mình vứt bỏ, để rồi giờ đây nhận về một Châu Viễn Phong ương ngạnh, đa nghi. Sau tất cả, trái tim Hứa Thiếu Sinh vẫn luôn hướng về người con trai ấy, dẫu cho y có không còn như trước, tình cảm ấy chưa một lần đổi thay. Lần này, sẽ không còn có một cái tám năm nào nữa, hắn nhất định sẽ đem y giấu bên cạnh mình, giữ y ở bên mãi không xa.…
bạn có thể bỏ qua, những dòng chữ tôi viết ở đây đếu là kỉ niệm khó phai trong lòng. nếu có đọc thì cảm ơn bạn đã giành thời gian đọc tâm tình của tôi đây;…