Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Liễm Chu Một thời sủng phi một khi xuyên qua đến hiện đại, chỉ vì cùng người kia mệnh định tiếp tục lương duyên. Thói quen nhìn biến đổi liên tục hậu cung tranh đấu, hôm nay thầm nghĩ bình thản sống qua ngày. Thế nhưng nhân sự phân tranh không ngớt, đành phải lần nữa ra tay. Cái này, thế giới rốt cuộc thanh tĩnh. Dương Quỳnh: Vì sao ta đã biết gì đó đến cổ đại tất cả đều vô dụng, mà ngươi sẽ đều thành bảo? Thẩm Thu Hoa: Đây là giá trị lịch sử, bổn cung cũng không có cách nào. Nội dung nhãn: Đô thị tình duyên , xuyên qua thời không, cổ xuyên kim, HE... Nhân vật chính: Thẩm Thu Hoa, Dương Quỳnh...…
Trong một góc nhỏ, người thanh niên hướng đôi mắt nhìn vào khoảng không tấp nập đằng sau tấm kính. Hơi khói cà phê nhè nhẹ phả vào không khí. Dòng người vội vã lướt qua nhau. Cơn mưa bụi lất phất thổi đi chút hơi ấm của một trái tim...Đẩy cửa vào. Trước mắt anh là người con trai bé nhỏ mà anh vẫn thường mơ ước chạm vào trong những giấc mơ. Lưu Chí Hoành, một Lưu Chí Hoành bằng xương bằng thịt. Nhưng chỉ cần vươn tay ra em sẽ ngay lập tức biến mất. Nên anh đã luôn lưỡng lự. Quá khứ. Hiện tại. Tương lai. Anh vẫn không dám bước tới...- Anh đến rồi! _ cậu hướng đến anh mỉm cười.Nhẹ nhàng nhưng quá đỗi mờ nhạt.-Đã lâu không gặp, em... sống tốt chứ? _ Có thứ gì nghèn nghẹn trong cổ họng, anh gần như mất đi sự bình tĩnh vốn có.Cậu ngước mắt nhìn anh. Có thứ gì đó nhanh chóng loé lên nhưng cũng nhanh chóng vụt tắt.- Em sống rất tốt. Anh thế nào? Có... tốt không? cậu rõ ràng đang nhìn anh. Nhưng anh lại không cảm giác được cái nhìn của cậu. Bình tĩnh và vô định.…
Ngăn trên đường chúng ta đi đều là tội không thể tha, cho nên giết không tha. Người phương nào có thể định tội chúng ta, chúng ta không có tội.Y nhìn như ôn hoà kỳ thực vô tình vô yêu, lần thứ hai trở về nguyên điểm y dây dưa với chốn cũ.Hắn là cửu ngũ chi tôn, một lần ngoài ý muốn gặp được người nhìn như ôn hoà kia, sau đó...…
Sách cũ xuất bản trước năm 75. César Đại Đế (Dịch theo vở kịch Jules César) Nếu bạn đã nghe về đế chế La Mã thì bạn sẽ biết người nổi danh nhất trong thời đại đó: Julius Caesar. Nhưng tại sao ông lại là người La Mã nổi tiếng nhất? Ông là một chiến binh vĩ đại nhưng cuối cuộc đời lại gặp phải bi kịch. William Shakespeare viết một tác phẩm về ông. Mời các bạn cùng tìm câu trả lời và khám phá thêm nhiều điều thú vị, bất ngờ khác về Caesar Đại Đế qua cuốn sách nhỏ này…
Ýe, lại là Jen đây, nếu mọi người thấy truyện này đăng lên thì cũng tức là truyện Đấu la còn lại của Jen đã hoàn toàn bị drop rồi đấy. Jen đã có hướng suy nghĩ khác khi đọc nhiều truyện đấu la, nên là, Jen quyết định sẽ ngừng viết hẳn bộ kia, và viết lại một bộ hoàn toàn mới, nhưng mà, vẫn giữ nguyên tên nhân vật như bộ trước. Bộ trước Jen sẽ không xóa, để đó coi như là một kỷ niệm đi!?…
Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả gốc nếu như có gì thì mình sẽ xoá truyện Tác giả gốc : Tiểu Yết Cậu là một người lạnh lùng. Là một thiếu gia đanh đá kiêu kỳ. Là một người mà so với cái tuổi 17, đã hiểu biết việc đời hơn rất nhiều. Sinh ra trong một gia đình giàu có, danh giá, quyền lực. Từ nhỏ cha mẹ đã dạy dỗ cậu một cách cẩn thận.Nhào nặng cậu trở thành một thiếu gia mà ai cũng phải kính nể và là một người thừa kế hoàn hảo trong tương lai. Biến cậu thành một con người thực dụng. Đối mặt với thế giới đen tối của đồng tiền, sự tranh giành lợi ích không từ thủ đoạn của giới kinh doanh. Cậu đã quá quen thuộc.Cậu thông minh, lạnh lùng, sắc bén, kiêu ngạo, đôi chút lại kỳ quái, đôi khi lại là một người vô cùng ấm áp. Tất cả chỉ là vỏ bọc. Cậu che giấu đi trái tim mềm yếu, che giấu đi một ký ức đen tối ám ảnh từ thời thơ bé. Chờ đợi, chờ đợi ai đó có thể mở cửa trái tim cậu.Hắn là một thiếu gia ngang tàng, ngổ ngáo. Một chàng hoàng tử của ngôi trường trung học danh tiếng. Một vương thần làm mưa làm gió ở đất Seoul đầy phồn hoa. Một kẻ đào hoa trăm ngàn ông bướm vây quanh.Một kẻ không sợ trời, không sợ đất. Cầm đầu trong giới xã hội đen. Lạnh lùng , ngạo mạn, ngang ngược nhưng đôi lúc rất trẻ con chính là hắn.Liệu cuộc hôn nhân sắp đặt của cả hai sẽ ra sao???…
Lệ Chu cậu có thể sống sót qua được tang thi vây công thời kỳ đầu mạt thế, có thể vượt qua được đấu đá tranh giành quyền lực hậu mạt thế, nhưng buồn thay, cậu lại không tránh được sự độc ác của lòng người. Là người sở hữu dị năng mạnh nhất, chiến lực mạnh nhất trong số những dị năng giả khác, cậu lại bị người mà cậu coi như là anh em, bạn bè thân thiết nhất phản bội, cuối cùng chết thảm trong tay của vua xác sống, mà nguyên nhân sau đó chỉ là vì một cuốn công pháp không thể tu luyện. Tạ Duy Nhị là thượng tướng trẻ và mạnh nhất của đế quốc. Hắn chưa bao giờ để mắt đến bất cứ một trùng đực nào cả, thà chịu đựng sự bạo loạn tinh thần mỗi ngày còn hơn là kết hôn với một trùng đực. Cho đến khi, Tạ Duy Nhĩ nhặt được một tên trùng đực đang hôn mê trên tinh cầu bỏ hoang. Khi hắn ôm trùng đực vào tàu, ngay lập tức tinh thần lực của hắn được xoa dịu bởi sự vô thức của tên trùng đực này. Tạ Duy Nhĩ : Làm sao đây ? Thiếu một cái nhân tình ? Sau đó, với tỷ lệ phù hợp lên đến hơn 90%, hai người không thể không kết hôn. Lệ Chu, sau khi đã chấp nhận bản thân đã trở thành một trùng đực và Tạ Duy Nhĩ là ân nhân kiêm chồng mình thì có ý thức đối tốt với hắn. Sau cùng, kết hôn rồi thì phải có trách nhiệm. Cậu ngày ngày nấu cơm cho Tạ Duy Nhĩ, giúp hắn vượt qua thời kỳ tinh thần bạo loạn. Trong quá trình này, cậu nhận ra rằng bên dưới lớp vỏ bọc lạnh lùng là một tấm lòng khao khát sự ấm áp. Tạ Duy Nhĩ, dưới sự cưng chiều không có điểm dừng của Lệ Chu, cuối cùng cũng mở lòng mình. N…
Tác giả: Phương Mộc ĐảnNguồn:nhacuamei.wordpress.comThể loại: Phản xuyên, đam mỹ, quân hôn, sinh tử, mặt than tự bổ não quân nhân công x dịu dàng tự suy diễn công tử thụTừ nhỏ thì Chương Sở Kha đã không còn cha mẹ sống cuộc sống mồ côi không ai yêu thương, y chỉ được sống nhờ ở nhà bá phụ, bá phụ bá mẫu nhân từ, biểu ca ôn nhu phóng khoáng, biểu đệ biểu muội đáng yêu hiểu chuyện, tuổi thơ của y trôi qua thật yên bình. Chiến loạn diễn ra, con tàu buôn hàng của biểu ca gặp phải thủy tặc, biểu ca may mắn được ngư dân cứu sống. Đi dạo một vòng quỷ môn quan trở về, biểu ca càng thêm tài giỏi, khí thế càng thêm bức người. Nhưng... tại sao ánh mắt của hắn nhìn y lại mang đầy vẻ thù hận chán ghét như vậy?Chương Sở Kha từ khi sinh ra đã được nâng niu mà lớn, muốn mưa được mưa, muốn gió được gió, không có thứ gì cậu muốn mà không có được, kể cả người đàn ông kia. Cậu muốn người đàn ông kia, và phải có được bằng mọi giá, từ ý muốn chuyển thành chấp niệm, rồi hóa thành thù hận. Người đàn ông kia... khiến cậu hiểu rằng, không phải thứ gì cậu muốn đều có thể có được, anh thật lạnh lùng, thật tàn nhẫn, cho đến khi cậu chết, anh cũng không quay đầu nhìn lại một cái, rốt cuộc cậu trả giá đắc như vậy để được cái gì?Kha Kha: "Ông xã, chúng ta mau dọn đi thôi, tên Tần Dữ Hào kia sắp đến bắt em rồi, hu hu..."Tần Dữ Hào: ... "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."Kha Kha: "Anh sẽ đi đánh anh ta sao?"Tần Dữ Hào: "Khụ, có thể."Kha Kha: "Vậy anh có đánh lại anh ta không, em và con có thể giúp anh một tay nha."…
Liệu rằng mối tình thời niên thiếu có đẹp như tưởng tượng và nó có thực sự là lâu dài không?Truyện mình chỉ đăng duy nhất tại Wattpad. Vui lòng k reup ở bất cứ nơi nào khác!…
Cre ảnh: twitte (ko tìm dc bài)vã otp lắm rùi nên tự viết để thoải mãnngược (maybe) cảm hứng viết khi tôi nghe bài Đá tan (mọi người nên nghe thử)Cp chính: Alhaitham x Kaveh (Haikaveh)cp phụ: Cynari, Faruzan xLayla,...kết SE (nếu k thích thì tui làm luôn SE và HE, 2 kết) -ko hứacòn cặp nào bên Sumeru thì bình luận nhé,miễn là k phải notp của tôi thì tôi cho vô nhé…
Tên truyện: Trọng sinh chi Bùi Vũ (JJVIP)Tác giả: Kỳ Lân NgọcThể loại: hiện đại, trọng sinh, incest, ngược thân, ngược tâm, 1×1, HEVăn án:Tiểu Phàm mười tuổi ngoài ý muốn bỏ mình, thi thể bị người ném đến nơi hoang dã, thân thể gầy yếu, thương tích đầy người, cùng với bốn phía xung quanh môi có một vòng miệng vết thương kỳ quái, hết thảy trước mắt khiến pháp y sinh ra nghi hoặc.Cảnh sát dựa theo án kiện xâm nhập điều tra, một hồi ngược đãi lạm dụng trẻ em khiến cả nước khiếp sợ dần dần bị lôi lên mặt nước, một bọn tội phạm cực kỳ tàn ác vô nhân đạo đột ngột bùng phát trong xã hội.Nhưng sau gần một tháng có dư, mọi tin tức liên quan đến án kiện này đều triệt để biến mất không còn để lại dấu vết, cho dù xã hội dân chúng nghị luận, nhiều người tức giận phẫn nộ, nhưng cùng thời gian trôi qua, án kiện chấn động một thời vẫn là chậm rãi rơi vào quên lãng.À mà Tiểu Phàm chịu đủ bảy năm bạo lực gia đình kia đâu?Có lẽ là trời cao thương tiếc, hoặc là thời không thác loạn, khi hắn lần hai mở to mắt, lại ngoài ý muốn xuyên qua mười năm sau, trọng sinh ở trên người một thiếu niên tên là Bùi Vũ.Học tập, công tác, sinh hoạt, tình cảm, cạm bẫy, thân thế kỳ dị, cùng với lần hai gặp mặt sinh phụ dị mẫu...... lần lượt trải qua.Nội dung: Linh hồn chuyển hoán, bất luân chi luyến, ngược luyến tình thâm, trọng sinh.Nhân vật chính: Bùi Vũ 〈 Bình Phàm 〉┃Phối hợp diễn: Viên Gia Thăng, Viên Nhất Thần, Hạng Hải 〈 Bình Tư Hàm, Viên Gia Hải 〉, Lâm Kiệt ┃và các diễn viên khác ...Chú thích: chươ…
Hết đêm này đến đêm khác, Thiên phải thỏa mãn những thú vui điên dại, biến thái và có phần bệnh hoạn của vô số thằng đàn ông mà không màng danh lợi, vật chất hay tính mạng. Đúng hơn, đây là nghĩa vụ, cũng như là mục đích sống và là bản chất con người anh. Chỉ cần ngoan ngoãn và nghe theo chỉ định theo tổ chức, anh sẽ mỗi ngày sẽ sống trong khoái lạc, thỏa mãn và nhục dục mà không biết rằng chính tổ chức này lại chính là người biến anh thành con người thế này. Chỉ biết sống bằng thỏa mãn và nhục dục, khoái lạc như việc thở hay ăn uống hằng ngàyĐể hiểu rõ hơn nhân vật và câu chuyện, mời các bạn theo dõi tiếp các chương truyện mình sáng tác sắp tới nhé!Chân thành cảm ơn các bạn!…
Thất thiên thất dạCường cường, khủng bố, vô hạn lưu, hài, đào mạngTích phân: 2,030,863,232Nguồn: Tấn Giang๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 165 tuổi + 1 lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiTô Nhĩ xuyên qua đến một quyển ( bảy ngày bảy đêm ) trong tiểu thuyết, vừa bắt đầu hắn tưởng bản cấm văn, vì sinh tồn, mỗi ngày chế tạo đến bay lên. Sau đó sau đó --Ta đều lãng ra chân trời, ngươi nói cho ta này kỳ thực chỉ là bản vô hạn tiểu thuyết kinh dị? !Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tô Nhĩ ┃ vai phụ: Kỷ HànhMột câu nói giới thiệu tóm tắt: Thu gặt tối dã npc, làm tối tịnh tể!Dàn ý: Ma xui quỷ khiến thay cái tâm tình hạ trái lại có thể tại trong khốn cảnh sinh tồn.Lời bìnhThúy loan chồng chất: Xem như là vô hạn lưu đi. Bầu không khí đắp nặn là có thể, nửa đêm xem thời điểm tại trong ổ chăn mặt bị dọa cho phát sợ run lẩy bẩy. Bất quá phó bản cũng không phải quá phế đầu óc, công thụ mấy đốn tao thao tác liền phá cuộc ha ha ha ha ha, ngược lại thảm nhất chính là người chủ trì. Công thụ tình cảm tiến triển không phải rất rõ ràng, có loại kia nam tần văn gặm cp cảm giác, mông lung ám muội. Bất quá tác giả não động có thể, làm giả tạo cái kia phó bản chính tại triển khai bên trong, cảm giác sẽ có đại manh mối.https://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2020/08/bay-ngay-bay-em.html…
Anh em nhà Haitani có một bà chị hàng xóm chăm họ từ nhỏ tên Koharu Michiko. Vị hàng xóm đó thường hay suy tư, lo lắng. Bình thường người ta thường lo lắng về 4 loại lời nguyền không thể dứt ra được đó là : cơm, áo, gạo, tiền. Nhưng bả không lo về mấy thứ ấy, bả đang lo lắng về đống tiền tiêu không hết ở nhà kìa. Gia phả nhà bả 7 đời may mắn không hết: Đi làm buổi đầu tiên = có tiền, đi ngủ = có tiền, đi dạo = có tiền, ngồi không? cũng có tiền! Koharu ( Tên bà chị hàng xóm): Haiz, sầu quá mà, ước gì mik đc làm người nghèo.Ran: ...- Đừng cản anh, anh phải dùng baton bonk đầu bả mới thôi.Rin: ...Em cho phép anh làm thế.Cp : có lẽ là kô có cp nào cả :)) , có lẽ thôi nhé chx bt đâu.…
• Tên truyện: Chi Nhất Vô Nhị• Tác giả: Sơn Thanh Nguyệt Bất Minh• Tình trạng bản gốc: 26 chương + 5 phiên ngoại (Đã kết thúc)• QT: Cảm ơn QT của bạn chucongconvert@wikidich• Edit: motngaymuadeptroi@wattpad• Cover: 8-bit stories-Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Chủ công , Cường cường , 1v1 Tag: Cường cường, chủ công (ngôi thứ nhất), thụ sủng công, duyên trời tác hợpVai chính: Văn Chi Nhất x Văn DưThuộc tính (theo editor): Vị kỷ, mềm lòng, thiếu gia công x Si tình, trung khuyển, ảnh vệ thụ.-⚠️ Khuyến cáo:* Công là mệnh của thụ. Thụ vô cùng chấp nhất với công, sủng công. Công không có ánh sáng chói lòa, chỉ là một người vì bản thân. Công có yêu thụ nhưng bản chất con người không thay đổi. Team sủng thụ/thiên sủng thụ/hỗ sủng đừng nhảy.* Truyện có bug, không có âm mưu tranh đấu hay hình tượng nhân vật quá "chính". Đừng kỳ vọng nhiều. * Edit chui, phi lợi nhuận. Vui lòng không bưng đi nơi khác.* Editor vốn tiếng Trung hạn hẹp, edit dựa trên QT, Raw + Google nên không đảm bảo đúng 100% nội dung. Hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp.…
Chào mọi người, tôi lại ngoi lên với một chiếc fic SE nữa đây. Chiếc này cậu có hơi OOC, cũng có vài chi tiết hơi vô lí. Mọi người không thích có thể lướt qua, tôi đem về dịch vì truyện này có cả góc nhìn của bé con. Bối cảnh đầu truyện thì Hàn Nha Thất vẫn còn, Vô Phong vẫn còn, chỉ có mợ là không còn :((((Bản dịch phi thương mại, tôi đem về dịch vì muốn chia sẻ sự suy này đến mn, trình độ có hạn, mong mn góp ý và không mang đi đâu.Tên: Vĩ Sinh bão trụ/ 尾生抱柱(Về tên truyện: Vĩ Sinh người nước Lỗ thời Xuân Thu đến sống ở đất Lương quen với một cô gái xinh đẹp. Hai người yêu mến nhau nhưng cha mẹ cô gái chê Vĩ Sinh nghèo nên không đồng ý. Vì tình yêu và hạnh phúc, cô gái quyết định trốn theo Vĩ Sinh đến quê nhà anh ta tại Khúc Phụ. Hai người hẹn gặp nhau dưới chân cầu bên ngoài Hàn thành. Vào lúc hoàng hôn, Vĩ Sinh đến trước đợi. Chẳng ngờ đột nhiên mây đen kéo đến, cuồng phong nổi lên, sấm chớp đầy trời, mưa như trút nước, chẳng mấy chốc, nước dâng cao. Chưa gặp được cô gái, Vĩ Sinh không chịu rời đi, cứ ôm chặt lấy trụ cầu, cuối cùng bị nước dìm chết. Còn cô gái bị cha mẹ cấm cố trong nhà sau khi phát hiện chuyện bỏ trốn. Đợi lúc đêm tối, cô gái thoát ra được, xông vào cơn mưa chạy đến bên cầu. Lúc bấy giờ nước đã dần rút. Cô gái nhìn thấy Vĩ Sinh ôm trụ cầu chết, bi thương tột độ, liền ôm lấy thi thể Vĩ Sinh gào khóc, rồi cũng nhảy xuống sông tự tận.)Tác giả: Weibo @剩下半碗粥Edit by XiaoLing…