Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
THE MVAuthor: Bordeaux/Hiển MinhDisclaimer: Họ có quyền tự chủRating: PGPairings: Non PairingCategory: non-AU, FluffNote:Rất ngắn. Như một sự hoài niệm cho quá khứ không xa xôi.Mỗi một phần gần như là cảm nghĩ về bài hát mà tôi từng xem, thêm chút ít nhớ nhung và tưởng tượng đầy vị kỷ.À, tôi sẽ không để link.Sẽ được viết thêm vào, để không lãng quên.…
Note: Mình biết là mình dịch cũng hông có hay lắm nhưng dù sao đây cũng là công sức đi tìm đi kiếm cái truyện này về rồi dịch ra, nên mong đừng ai đem đi đâu hết.Thêm nữa, truyện này chưa được xin phép. Nói trắng ra là chôm chỉa đem về. Cái nữa là truyện này không dành cho ai chưa từng coi qua Maleficent và không phải fan girl điên cuồng nhìn ra được cái chi chi ẩn giấu xa xôi giữa hai nàng này :vCảm ơn đã đọc note :)Một oneshot nhẹ nhàng, dễ thương. Nếu được ủng hộ mình sẽ trans tiếp các fic khác. Tạm thời không có hứng trans Taeny nữa nên các bạn nào đã lỡ subscribe mình thì thông cảm nha :D Khi nào có hứng mình sẽ trans tiếp TaeNy.…
Xuyên qua đến phế thổ thế giới, nhân loại cho nhau chém giết, biến dị thú tàn sát bừa bãi hoành hành, còn có biến dị nhân âm thầm rình.Nghĩ đến chính mình tình cảnh, Khương Hi thập phần mộng bức, may mắn nàng tay cầm hệ thống bàn tay vàng, căn bản không ở sợ .Tìm một chỗ phế khí phòng ốc, vòng một khối ô nhiễm phế , bỏ ra mấy khỏa non nớt mầm móng, Khương Hi nhàn nhã làm ruộng, sống được hảo không được tự nhiên.Cái gì, biến dị thú đột kích?Khương Hi bỏ lại một viên thủy nộn cải thìa, biến dị thú nháy mắt hóa thân trông cửa con mèo nhỏ, nhu thuận vô cùng, trở thành nàng đại gia đình trung nhất viên.Cái gì, có nữ nhân bị biến dị xà tập kích?Khương Hi giả bộ bình tĩnh, phóng ra bản thân vòng dưỡng biến dị thú, nháy mắt làm cho nữ nhân hóa thân tiểu mê muội, bội phục sát đất.Cửu nhi cửu chi, phế thổ bắt đầu truyền lưu một cái đáng sợ tin tức, ở tối xa xôi hoang xa , có một vị không thể nói đại lão, sống hảo mấy trăm năm, tị thế ẩn cư, thích tìm ra manh mối sát.Đại lão Khương Hi: "?"Sau lại, có nhân không sợ chết, không nên đến hoang dã tìm kiếm, nào biết nói, nơi đây đã sớm biến thành một mảnh xanh tươi xanh hoá, ngay cả hô hấp đều là hương vị ngọt ngào .Mà vị kia trong truyền thuyết đại lão bên cạnh, còn đi theo một cái cười tủm tỉm nam nhân, đằng đằng, kia nam nhân tựa hồ là song S cấp đại lão, cái kia mất tích đã lâu, mây mưa thất thường đáng sợ nam nhân?Khương Hi nâng mi: "Nghe nói ngươi từng là đại lão?"Nam nhân cười tủm tỉm: "Không, Hi Hi, ngươi mới là."…
Ngô Du rất khó chịu, khó chịu cực!Trong lòng bàn tay hãn đều muốn đem vệ sinh miên làm ướt, khả nhìn kia chen lấn thùng xe, xa xôi buồng vệ sinh, Ngô Du có điểm tuyệt vọng! Đáng chết quản lý rất khi dễ người! Nhất định phải đuổi ở phía sau đem chính mình gọi trở về, tuy rằng cũng không muốn ở nhà liền ngốc, nhưng là lại cố tình đuổi ở phía sau ── xuân vận phản trình Cao Phong thời kỳ, nhưng lại vượt qua chính mình... Đến cái kia, này dọc theo đường đi run như cầy sấy liền sợ ra cái vạn nhất để người nhìn đến một cái đại lão gia sủy cái kia ngoạn ý, còn muốn hay không nhân sống! Trước mắt không thể không đổi, nhưng là trong xe rậm rạp người, trạm, ngồi, tọa càng có liền đĩnh đạc nằm trên mặt đất, còn có chi ở trên hành lang hành lý, này khiến hắn như thế nào quá khứ a!Phiêu phiêu lân tòa người kia, sơn giống nhau, ngưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt khóa mi, một bộ khó chịu bộ dáng, Ngô Du càng do dự, đến cùng muốn hay không đi đâu? Đây là, bên cạnh nam nhân giật giật tựa hồ muốn đổi cái tư thế, Ngô Du cái gì cũng không để ý suy nghĩ, kêu một tiếng tiên sinh, có thể là rất kích động, này một tiếng dọa người đại, đại đắc đủ để cho cái kia sơn dường như nam nhân một cái giật mình, một đôi ngưu mắt trừng đắc lưu viên nhìn trước mắt Ngô Du! Ngô Du cũng kinh giác này một tiếng đại đắc quá thất lễ, đỏ bừng mặt khiếm mông, ngạnh da đầu ngắc ngứ, phiền toái ngài khiến một chút, ta đi ra. Này một tiếng lại tiểu cùng muỗi dường như. Nam nhân nhăn mi nhìn hắn, có điểm nghi hoặc, hắn muốn là…
...Thanh xuân là một thứ quá khứ của con người... Nhẹ nhàng nhưng cũng chông gai, có nụ cười nhưng cũng có nước mắt, có niềm vui nhưng cũng đầy bi thương. Thanh xuân là một thứ tình cảm bồng bột và dại khờ của tuổi trẻ, là yêu không nghĩ ngợi, là một cái nhìn xa xôi đến chân trời mới... Thanh xuân - không tiếc thương nhớ về...…
Đời trước Chu Tri Dao là bị dưỡng phụ mẫu vứt bỏ giả thiên kim, thực thiên kim bị tìm về liền đem nàng nhưng ở nông thôn chịu khổ, bức nàng cùng trong thôn tối cùng tháo nam nhân Lục Giang kết hôn.Nghĩ đến không cảm tình, cho nhau chấp nhận được thông qua cả đời liền trôi qua.Kết hôn sau, Lục Giang đãi nàng vô cùng tốt, phát đạt sau cho nàng phú quý hết thảy, sau khi mới biết được, Lục Giang yêu nàng cả đời.Lại thanh tỉnh, nàng sống lại đến năm đó bị dưỡng phụ mẫu ném hương là lúc, thực thiên kim bị tiếp hồi, nàng ở lại xa xôi nông thôn chịu khổ kiếm vất vả, lần này nàng tay cầm phú bà không gian, bó lớn vật tư, ở 70 niên đại ở nông thôn cũng có thể quá dễ chịu, thuận tiện sớm làm đem luyến ái nói chuyện, không thể làm cho buồn du bình lão công tái hiểu lầm nàng không cảm tình.Chính là, mọi người đều chê cười nàng giả thiên kim?A này, của nàng thân sinh cha mẹ thế nhưng so với thực thiên kim gia còn có tiền?Nàng làm sao là giả thiên kim, nàng là thật công chúa.…
Thể loại : Dị Giới, Xuyên không Tóm tắt câu chuyện :Cô là đại tiểu thư thiên tài của thế gia cổ võ, hào quang tỏa sáng, cũng là một trong "Hác ám song tuyệt" khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật. Bởi vì em gái phản bội, đã cùng đồng đội nhảy xuống vực sâu.Nàng là phế vật A Cửu bị tất cả mọi người trong Kỳ Phong thành chế nhạo. Thân là tiểu thư của gia tộc tu luyện, lại không có nguồn huyễn lực, không thể tu luyện, bị gia tộc đuổi đến thành nhỏ xa xôi, cuối cùng bị biểu tỉ đánh chết trong tiểu viện hoang tàn.Ngày đó, cô mang theo bảo vật tu luyện ở không gian vô tận xuyên không qua nhập vào người tiểu thư phế vật, bánh xe vận mệnh chuyển động, phế vật từ nay lại bước trên con đường tu luyện. Khế ước với thần thú, luyện đan dược, luyện vũ khí, mang theo thần khí thượng cổ, tìm kiếm người thân, trảm trừ yêu ma quỷ quái, hãy nhìn xem nàng làm thế nào khiến cho thế gian nổi mây nổi gió!Hắn là nam tử tôn quý nhất trong thiên địa, địa vị tối cao, khuôn mặt yêu nghiệt, bổi vì nhàm chán nên xuống trần dạo chơi. Hắn gặp nàng, từ đó trong thiên hạ, không xa không rời.…
Đam hiện đại đồ thị - đồng nhân , HE, 1x1 HopeGa - hay còn mang trên mình cái tên Sobi (kute daman >w<) là cp chính, NP VKookMin là phụ (chuyện tềnh tay 3 cẩu huyết a, giải quyết thế này cho gọn :3 - bạn là bạn ship VKook ý :v), thỉnh thoảng cho đảo chính - cường x cường cả đấy :v , ngoài ra còn có cp phụ NamJin... (loạn luân VGa =))) bé khoái VGa nạ) H cao nhưng không dày, mỗi lần xôi thịt chỉ có Hard trở lên, nghiêm cấm đàn ông đang mang thai và trẻ em cho con bú =))) vô rôì chết sặc tiết Au hăm có chịu trách nghiệm a ~~~…
Tên Truyện Mau Xuyên Chi Pháo Hôi Hung Mãnh .Tác Giả Cửu Khanh .Edit kiêm beta Chang Xoài Thể loại xuyên không , hệ thống , nhiệm vụ , nữ cường ,...Trạng thái đang tiến hành .Giới thiệu :( Bản edit này là công sức của riêng mình .Không tự ý mang đi nhé , mình cảm ơn ạ .)Cẩn Du đầu thai thất bại , đánh mất trí nhớ , tiếnvào một cái đặc thù hệ thống vì oán khí ngút trời pháo hôi ( bia đỡ đạn nữ phụ ) báo thù . Đồng thời tích lũy giá trị công đức chữa trị linh hồn bị tổn thương . >('_')<>(*:*)<~~~~~~~~~~~ Trải qua càng nhiều nhiệm vụ , trí nhớ càng đầy đủ , biết rõ chính mình bị thiên đạo gài bẫy . Vì lấy lại công đạo , ở bên trong nhiệm vụ vì bia đỡ đạn chinh phục mọi thể loại nam thần .…
Năm 20XX, những sinh vật kì lạ bỗng xuất hiện từ bầu trời, chúng thông minh hơn, mạnh mẽ hơn con người chúng ta rất nhiều. Chúng có mọi hình dạng, cao, thấp, mập, ốm. Nhiều năm sau, những vị khách ấy đã chiếm cả hành tinh - chúng được đặt tên là Robbers (kẻ cướp). Khi bọn chúng đến giúp con người dừng chiến tranh, giết lẫn nhau. Thật tốt đúng không? "VÌ KẺ THÙ MỚI CỦA CHÚNG TA CHÍNH LÀ BỌN CHÚNG" "HÃY DÙNG TẤT CẢ ĐỂ ĐÁNH TRẢ"Đó là những lời cuối của những người đứng đầu của các quốc gia tuyên truyền đấu tranh. Trước khi bọn chúng quét sạch chúng tôi..…
Thể Loại: Cổ TrangKết Thúc: Sad EnddingGiới Thiệu: Đông Quốc, Đại Trung, Đế Mĩ, An Nam và Tây Lĩnh là 5 quốc gia liền kề nhau, tình hình mâu thuẫn giữa các nước ngày càng tăng lên. Chiến tranh kéo dài triền miên, muôn dân thống khổ. Để kết thúc tình trạng này Đế Mĩ Đại Quốc đã đứng ra tụ họp các nước đến Hoa Vực - một phần lãnh thổ chung. Các đất nước đã quyết định bắt tay giảng hòa. Do Đông Quốc đang yếu thế nên sẽ phải mang đồ cống nạp sang và đưa một người trong hoàng thất sang Đế Mĩ để "học tập'' trên danh nghĩa. Thế là Thất công chúa đã phải lên đường xa xôi sang Đế Mĩ Đại Quốc.…
Bởi vì ai cũng từng có một thần tượngNgười không quen biết, rất xa xôi mà gần gũiNgười không phải vì ta mà ca hát xinh đẹpNhưng ta có thể vì người mà phấn đấu nhiều hơn…
''Nơi này tối quá, xung quanh chỉ toàn là một màu đen u ámAnh ở đâu giữa không gian này, cớ sao em chẳng thể tìm thấy Cái nắm tay ấy, nụ hôn vụng về ấy, tất cả giờ đã theo anh trôi về nơi xa xôi, chẳng còn ai ở lại bên em nữaỞ nơi đó nhìn lại, liệu anh có còn nhận ra em?....."------------------------------------------------------Chiếc fanfic tui tự tay viết vì kết cục của cặp đôi Lộ Hiểu Vân và Nghiêm Ương trong truyện gốc là "Chuyện lạ ở bệnh viện tư nhân Hiệp Tế đường Đồng Hoa Trung" không thỏa mãn tấm lòng của tui, mong bà con nếu muốn đọc truyện của tui hãy ủng hộ bản gốc trước để hiểu rõ hoàn cảnh của nhân vật, xin cảm ơn ạaaaalink đặt sách ủng hộ bản quyền cho ai muốn đọc ạ :https://shopee.vn/product/26003943/8832144236?smtt=0.229896197-1634267525.9link fb của tui nếu bạn muốn cùng thảo luận về truyện cũng như góp ý gì đó cho kịch bản của tui :https://www.facebook.com/profile.php?id=100056584116613&sk=about…
Tóm Tắt: Miyunagi Sakira 16 tuổi ở vùng quê xa xôi lên Tokyo học Cao trung, cô sống cùng 1 cô bạn lớn hơn mình một tuổi Morinata Yuko. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống thường ngày của họ và cách mà họ phát triển tình cảm với nhau.…
Tác phẩm thuộc event "Draught of Amortentia Death" - của "Từ Gangnam đến Ilsan là bao xa?"✨✨✨✨"Ta đã đưa cháu đến ngôi đền xa xôi này để chữa căn bệnh đồng tính luyến ái, nhưng không những không khỏi, cháu còn dắt cả tên pháp sư trong đền về ra mắt. Cháu đang có ý gì, Han Wangho?""Cháu đang lấy độc trị độc đấy ạ."…
Ánh Mai bắt đầu cuộc hành trình của cuộc đời cô,dẫu cho phía trước chưa đoán được cuộc hành trình đó sẽ chông gai đến mức nào . Nhưng hãy cùng cô,tìm hiểu về cuộc đời của một cô nữ sinh gặp nhiều biến cố trong quá khứ sẽ bước tiếp cuộc đời mình thế nào,cùng ai,và liệu rằng cô gái bé bổng ấy con thể đi đến cuối chặng đường xa xôi ấy để tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình ?…
"Họ gọi cậu là tinh tú lấp lánh mang tia sáng.Tôi cùng lần mò theo đôi cánh của những vì sao, nhưng biết tìm cậu chốn đâu trên dải ngân hà xa xôi đây?"…
Đây là một cái diễn viên sống lại trở thành nhân ngư đích chuyện xưa. Một ngày kia Mục tiêu tiên giới Cuối thời chi sống sót Thú nhân chi ta thành giống cái Nội dung nhãn: sống chết giải trí giới xuyên qua thời không xa xôi sao trời Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Đường Nạp Tu ┃ phối hợp diễn: Nại Triết Nhĩ, Mã Lặc Đệ Tư ┃ cái khác: he…
Đối với Lương Phi Phàm, không có điều gì anh không làm được, không có thứ gì anh không thể nắm trong lòng bàn tay. Nếu nói mỗi người đều có gót chân Asin thì Cố Yên cô chính là điểm yếu duy nhất của anh.Họ bên nhau bảy năm, cũng là bảy năm anh thấp thỏm lo âu. Người con gái đang ở bên anh nhưng linh hồn lại mãi mắc kẹt ở miền kí ức xa xôi nào đó, dù anh có cố gắng cách mấy cũng không thể hoàn toàn có được cô, chỉ có thể cố chấp không buông.Cố Yên thừa nhận không có một ai yêu chiều cô hơn Lương Phi Phàm. Mọi thứ cô muốn anh đều có thể cho: tiền bạc, địa vị, tình yêu, an toàn... chỉ trừ sự tin tưởng. Cô hiểu nỗi lo lắng của anh, cũng hiểu khúc mắc giữa họ, nhưng khi niềm tin quá mong manh dễ vỡ thì dường như mỗi bước đi của họ đều phải thận trọng và dè chừng.Cho đến khi người đàn ông trong quá khứ ấy xuất hiện, phá vỡ sự bình yên giả tạo giữa hai người. Đóa hoa tình yêu của họ đã đến lúc lụi tàn... hay đã đợi được đến ngày nở rộ?…