Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
written by : joobomi & an jaeyoungtype : sweetie main pairing : kim taehyung × park jiminextra pairings : kim namjoon × kim seokjinintro : " hyung-nim, người mang đến cho em nhiều cái "đầu tiên" nhất, vì thế em cũng muốn hyung là người yêu "đầu tiên" cũng là người yêu "cuối cùng" của em⇢ 02.05.2020 ⇠…
Hắn là Tiêu Thần ,Tổng tài của tập đoàn Tiêu Thị. Sở hữu khuôn mặt anh tuấn,lạnh lùng,ngạo mạn theo chủ nghĩa "Thuận ta thì sống,nghịch ta thì chết"Đồng thời cũng là một mỹ nam đại si tình.Cô là Hàn Thiên Vu thông minh,lanh lợi, ,ngang bướng, kiêu căng là một diễn viên nỗi tiếng.Luôn theo chủ nghĩa độc thân,châm ngôn sống là :"Có ơn tất báo,có thù tất trả"_______________________Cô vừa ngủ dậy mắt nhắm mắt mở đã không thấy người bên cạnh đâu. Cả người lười biếng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh. Tay cô mò mẫm khắp giường, lật tung tủ quần áo sang trọng đang được treo ngăn nắp, gọn gàng, rồi náo loạn cả phòng ngủ cũng không tìm thấy cái đó.... cái đó của mình đâu. Cô đi vào phòng tắm, tự chửi rủa thầm. "Cái tên biến thái này, tôi giết anh!"Bước ra khỏi đó, cô khoác một chiếc áo choàng tắm đi xuống cầu thang.... tối qua vận động mạnh bây giờ đói bụng quá -.-Thấy ngay một người đàn ông có vẻ nhã nhặn, cao lãnh đang ngồi ghế sofa chính giữa trong phòng khách, chỉ có cô mới biết trong ruột hắn thối thế nào? Vẻ mặt cô lập tức trở nên giận dữ, hùng hổ xông lại."Tiêu háo sắc áo lót của tôi đâu?"Ai đó nghe xong liền ngẩng đầu lên từ quyển tạp chí đang đọc dở, vẻ mặt hời hợt trả lời như lẽ đương nhiên."Tôi nói em rồi, ở nhà với tôi không cần mặc áo đó. Cmn vướng lắm."Nghe xong, môi cô nở một nụ cười tà mị. Coi xoay người ngồi chéo chân lên đùi hắn. Tay cô rút từ sau lưng ra một khẩu súng đen ngòm, chỉa thẳng vào ngực hắn, kề bên tai hắn nói nhỏ...."Được lắm. Muốn trả, hay muốn ăn đạn …
𝕲𝖎ớ𝖎 𝖙𝖍𝖎ệ𝖚 𝖙𝖗𝖚𝖞ệ𝖓 જ⁀➴ Tên: Kẹo Đườngજ⁀➴ Tác Giả: Dịt uwuwuwજ⁀➴ Ước Lượng: 50 chươngજ⁀➴ Thể loại: Yêu qua mạng/Học đường/Yêu xaજ⁀➴ Số từ mỗi chương: Khoảng một nghìn chữ જ⁀➴ Nền tảng đăng truyện: Facebook, Wattpad, Mangatoon જ⁀➴ Nam9: Nguyễn Hoàng Nhật Đăng, sinh ngày 27/11/ 2006. Chuyên Hóa trường chuyên amsterdam Hà Nội (Dựa theo nguyên mẫu có thật nhé) જ⁀➴Nữ9: Trần Thị Thảo Ly, sinh ngày 7/11/2008. Học tại Trung Học Phổ Thông Bà Rịa, Bà Rịa Vũng Tàu. Giới thiệu về truyện Thảo Ly, một cô gái không xinh đẹp cùng với học lực ở mức tạm ổn. Sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc khi chỉ mới mười ba tuổi ba mẹ ly hôn, mẹ cô còn không cần cô làm con. ... Nhìn thấy đống hoa làm bằng kẽm nhung anh tự tay làm, tôi dường như đã đoán ra được phần nào nhưng vẫn nhắn hỏi: "Toàn bộ là tự tay anh làm ra sao?"Anh gửi lại chiếc icon hình mặt cười cùng với một tin nhắn khác. "Ừ! Làm cho bé, tuy tay nghề của anh không được như các bạn nữ nhưng anh mong là em bé thích nó." Tôi cười thầm trong lòng, thả lại cho anh một biểu tượng cảm xúc "wow". Trong khi tôi là con gái mà mấy việc này lại chẳng hề biết một chút gì. "Anh còn biết móc len, Hà Nội mấy nay lạnh lắm! Chỗ em thế nào? Hay để anh móc cái khăn quàng cổ cho em nhé!"*Chuyện dựa trên câu chuyện tình yêu của mình, nhưng cũng đã đổi đi nhiều chi tiết về gia đình và thân thế của nữ chính. Nam9 được lấy cảm hứng có thật, tình tiết là hư cấu.…
Tên truyện: 12 chòm sao: game ảo tình thật - love in gameThể loại: 12 chòm sao, võng du, ngôn tình, hài, sủng, ngược nhẹ, hiện đại, HTình trạng: on - goingTác giả: Tống Nhã Thư------Mình là cung Bạch Dương nhưng sẽ cố gắng phân chia đất diễn đều đặn cho 12 chòm sao. Ở đây là chuyện tình cảm tuổi học trò, không có yêu hận dằn vặt, trả thù lung tung beng đâu nha và cũng chỉ là những cô cậu học trò gia cảnh bình thường, không phải mĩ nữ mĩ nam [nhưng khuôn mặt cũng ưa nhìn], không có quá khứ đau khổ, không có trả thù.------Truyện này là để đáp ứng cho như cầu mơ mộng của thiếu nữ 13 tuổi hường phấn như mình ~~ và mình cũng khá là thích H, nhưng bộ này nói về tình yêu này nọ là nhiều, H thì hơi non tay nha ~~------Truyện có dàn nhân vật là 12 chòm saoNữ có: Bạch Dương, Thiên Bình, Xử Nữ, Song Tử, Cự Giải, Nhân MãNam có: Kim Ngưu, Bảo Bình, Thiên Yết, Ma Kết, Song Ngư, Sư Tử------Thể loại võng du thì chắc các bạn đã biết rồi ha? Còn nếu không thì mình nói sơ qua đó là kiểu truyện có liên quan đến game online, ví dụ là truyện này :v------Mong các bạn ủng hộ truyện của mình!…
Tên truyện: Nhóc con, mau cứu mạng!Thể loại: Hài, bựa, có chút xíu tâm linh, lãng mạn, phúc hắc công x ngốc nghếch thụTác giả: Mộc Diệp___________________Park Jihoon có thể nhìn thấy ma.Và anh sống chung nhà với một tên oắt có khả năng trừ tà.Vì vậy, cho dù không thích nhóc con lắm nhưng mỗi lần gặp nạn, anh đều phải cắn răng kêu tên cậu ta.Sau khi gặp nhóc ấy, câu cửa miệng của anh từ nay về sau chính là..."Nhóc con, mau cứu mạng!"…
Trong một đoạn tình cảm, cần có người quay đầu. Quay đầu là nhường chỗ cho phút yếu lòng, là để thấy mình cần nhau. Quay đầu là để thấy người đến sau, để cho nhau một cơ hội. Cũng là trao niềm tin cho một lần lầm lỡ, là tình mình không chia đôi.Tiếc thay, cậu lựa chọn không quay đầu dù chỉ một lần.Thật buồn vì chúng ta chẳng là gì của nhau, thật vui vì chúng ta chưa là gì của nhau.Bìa truyện được design bởi @Suongomega của colorteam.[Kiều Vy]…
chuyện kể về tình yêu thầm kín của một con sói đối với một con thỏ nhà bên cạnhchia ly rồi gặp lại...hạnh phúc rồi khổ đau...để yêu để đau để rồi hận nhau....để rồi biết mình thuộc về nhau mãi mãisợi dây định mệnh buộc thỏ con bên cạnh sóiđể họ đời đời kiếp kiếp sống bên nhau...…
"Tôi ngại ngùng né đi đôi mắt màu nâu sẫm tuyệt đẹp của Hoàng Anh . Nó nhìn tôi một cách dịu dàng khiến tôi ngượng chín mặt .Bầu không khí có chút bất thường này làm tôi có phần áp lực , không thể chịu được thêm nữa , tôi bối rối nói : "Mặt tao dính gì à? Sao cứ nhìn chằm chằm vậy?"Tôi liếc nhẹ nó thì lại vô tình "mắt chạm mắt" . Cảm giác mặt tôi như nóng lên dần nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh :_Sao không trả lời?Hoàng Anh lúc này mới phụt cười , nụ cười của nó có lẽ được ví như ánh mặt trời dịu nhẹ , nó làm tôi cũng khẽ cười . Hoàng Anh tiến sát mặt tôi , nhẹ nhàng đáp lại :_ Nghe hơi sến sẩm nhưng mà hồi còn nhỏ mẹ tao từng nói rằng mỗi người đều sẽ là hoa hướng dương luôn dõi theo ánh mặt trời toả sáng của riêng họ và tao đã từng nghĩ rằng bản thân tao sẽ chẳng có mặt trời nào cả . Nhưng mà bây giờ tao tìm được mặt trời của đời tao rồi.Nó lại nhìn tôi âu yếm rồi nói tiếp : " Mặt Trời của tao đang tìm kiếm là mày ! Liệu mày có thể trở thành mặt trời duy nhất của tao được không ,Nguyễn Nhật Hạ?"Tai tôi như ù đi , không thể nghĩ được gì hơn nữa , khuôn mặt tôi nóng bừng lên bởi lời nói của nó . Hoàng Anh làm như vậy thì sao tôi thoát được đây..." _______Câu chuyện tình yêu của hotboy "mặt dày" và cô nàng "sớm nắng chiều mưa"________Truyện được viết bởi ( Chú mèo bên khung cửa sổ )…
Wattpad: RosaNguyen98Cuộc đời luôn có những đổi thay không hề báo trước, có những thứ tưởng rằng sẽ nắm được, sẽ thuộc về mình suốt cuộc đời ấy vậy mà trong một chốc vụt mất khỏi tầm tay giống như bản thân đang chìm trong giấc mộng đẹp thì giật mình tỉnh giấc, sau cơn mơ dài. Ngày bé, tôi cứ nghĩ anh nhất định là định mệnh của đời mình, chỉ cần là của mình thì sẽ mãi ở bên cạnh mình đến khi trưởng thành mới hiểu không phải vậy. Đúng là có định mệnh đấy, nhưng bỏ mất cơ hội thì lạc mất nhau.... " - Hử, đây là gì thế? Hân Di nhìn chằm chằm vào hộp quà màu hồng phấn được bọc kĩ càng trên tay tỏ ý tò mò rồi nhỏ đưa lên lắc lắc xem thử bên trong là gì. Đăng Nguyên ngồi bên cạnh cười tươi nói.- Di mở ra đi!Nhỏ nhìn cậu rồi lại nhìn món quà và từ từ mở ra. Sau lớp giấy bọc quà là một lọ thủy tinh bên trong có vô số viên socola. Di tròn mắt, ánh mắt ánh lên nhiều cảm xúc đan xen vừa ngạc nhiên, vui mừng xen lẫn khó hiểu.- Di thích chứ?- Nguyên biết Di thích socola mà!Rồi Di cười tươi rói... nhỏ thích thú nhìn những viên socola rồi lấy một viên ra nếm thử. Mắt nhỏ khẽ nheo lại rồi chợt à lên một tiếng hỏi Nguyên.- Sao lại là socola siro dâu mà không phải socola đen hay socola trắng?- Di không nhận ra sự khác biệt sao? Nguyên thích cái vị ngọt bí mật ẩn giấu sau vị đắng ấy!.................. "Viên socola siro dâu của tôi liệu có còn cái vị ngọt bí mật ấy như thuở ban đầu?…
Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc được gắn kết với nhau bằng một sợi chỉ vô hình mà người đời thường gọi là dây tơ hồng. Tuy mỏng manh nhưng bền chặt, chẳng điều chi có thể chia cắt... Ngay cả cái chết!…
Lần thứ nhất: Giáo viên phạt cô ra ngoài hành lang đứng vì gọi cậu dậy trong giờ học nhưng cậu lại không giải thích giúp cô, cô giận.- Cậu mua hạt dẻ rang bơ cho cô.Lần thứ hai: Mẹ cô phải nhập viện vì làm việc quá sức trong khi bố cô đang công tác ở bên Pháp, cô khóc vì lo lắng.- Cậu mua hạt dẻ rang bơ cho cô.Lần thứ ba: Cậu vì đỡ đứa con gái khác mà làm cô ngã từ trên du thuyền xuống dưới nước, cô vừa buồn vừa tức.- Cậu mua hạt dẻ rang bơ cho cô.Sau mấy lần như vậy, cô thầm nghĩ: có phải tên này muốn cô bị nghiện không? Nghiện hạt dẻ rang bơ, "nghiện" luôn cả cậu ta!…
Tuệ Nhi, một girl ngây thơ chính hiệu. Hiền lành, trầm tính, nhút nhát là những điều mà cô có. Mà cũng chính vì quá hướng nội nên Nhi có rất ít bạn bè, nói cụ thể hơn là chỉ có 2 đứa bạn thân. Một là Châu Anh đang học ở Hà Nội, người còn lại là Lan Chi học cùng trường với Tuệ Nhi. Nhưng Chi học lớp chọn, còn Nhi chỉ học lớp thường. Vì cả 2 đứa bạn thân duy nhất đều không học cùng lớp, cùng với việc Tuệ Nhi rất ngại làm quen với bạn mới nên cô hiển nhiên là đối tưởng bị bắt nạt, cô lập ( thật ra là cũng vì một lý do khác nữa). Nhưng cũng chính nhờ Khôi Anh, một hotboy trường nổi tiếng với sự đẹp trai, giàu có, thể thao, đánh nhau, học tập gì cũng giỏi và đặc biệt là chuyên trêu đùa tình cảm các cô gái mà Tuệ Nhi đã trở nên mạnh mẽ hơn. Khôi Anh đã giúp con bé trở nên cởi mỡ hơn với mọi người, thoát khỏi việc bị cô lập và bắt nạt. Có thể nói anh ta là một red flag chính hiệu nhưng cũng chính chiếc cờ đỏ di động này đã thay đổi cuộc sống của cô theo một hướng tích cực hơn rất nhiều. Không biết đến cuối cùng thì chuyện tình của hai người này sẽ đi về đâu đây nữa.…
Có những người bước vào đời ta nhẹ như cơn gió.Không ồn ào. Không hứa hẹn. Không báo trước.Họ đến, mang theo nụ cười như nắng tháng tư, ánh mắt lặng lẽ như trời thu cuối mùa, rồi lướt qua đời ta như một đoạn gió mát lành giữa trưa hè oi ả. Và khi ta quay đầu lại, chỉ còn lại dư vị vương vấn mãi không nguôi."Năm tháng cậu là gió thổi qua trời tôi" là câu chuyện kể về Minh Nguyệt - một cô gái 16 tuổi sống tại vùng biển nhỏ Phước Tỉnh - bình thường, trầm lặng, ít bạn và gần như vô hình giữa thế giới ồn ào. Cho đến một ngày đầu thu, cậu - Hàn Phong - xuất hiện. Cậu là gió, là trời cao, là người mang đến cho cô một thứ cảm xúc lạ kỳ mà chưa một ai từng mang lại.Câu chuyện không phải là một bản tình ca rực rỡ. Nó là những rung động nhỏ bé của tuổi mười sáu. Là những cái nhìn trộm qua cửa lớp, là một chiếc ô trong ngày mưa bất chợt, là nỗi nhớ không tên viết vội trong những trang nhật ký học trò. Là một mối tình không cần gọi thành tên.Đây không chỉ là một cuốn truyện về tình yêu đầu đời, mà còn là hành trình của một cô gái học cách bước ra khỏi thế giới khép kín của mình - để học cách yêu, học cách lớn lên, học cách đau lòng, và học cách nói lời tạm biệt.Tuổi trẻ ấy, mùa hè ấy, người ấy...Tựa như một cơn gió.Lướt qua thôi, mà hóa thành bầu trời trong tim.…
Xin chào đằng ấy, thật cảm ơn đằng ấy khi đã chọn vào đọc câu chuyện của tui giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia nha!Bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào thôi, không có drama gì mấy, đại loại là kể về hành trình yêu nhau của 2 con người nơi đất khách quê người và câu chuyện hường phấn thường ngày của 2 bạn trẻ, cảm hứng của bộ là từ 1 chiếc phim siêu chữa lành tui mới xem mấy ngày nay.Tui viết bộ này một cách ngẫu hứng, với mục tiêu ban đầu là để chữa lành chính mình, cũng như muốn tạo ra niềm tin vững chắc với một tình yêu đẹp cho bản thân. Lúc viết xong tầm mấy chương đầu thì tui cũng muốn đăng lên đây cho những ai cùng hoàn cảnh, cùng sở thích để mọi người cùng đọc . Mong là câu chuyện của tui sẽ giúp đằng ấy chữa lành vết thương không phải đằng ấy gây ra, hay đơn giản chỉ là thư giản sau những một ngày mệt mỏi, mong những dòng chữ của tui sẽ là bến đổ cảm xúc cho đằng ấy.…
Một đứa bạn thân từ nhỏ nhưng sau đó không gặp lại, một đứa bạn lấp đầy những khoảng trống khi không có đứa bạn thân kia bên cạnh......Linh, cậu sẽ chọn ai?…
Uầy! Truyện nầy mik sẽ thêm nhìu ý tưởg từ nhữg truyện mik đã đọc ( một chút thôi chứ hong phải tất cả đâu )Đôi lời giới thiộu nhân vật chính ( Hì! Vô truyện tới đâu mik sẽ giới thiệu tới đó )Nữ. Hạ Tiểu Vy ( Mary, 21 tuổi, nó ) : Tính cách mưa bão thất thườg, là một cô gái nhưg lại quậy hết sức, khiến nơi đâu cũg phải cuối đầu dưới cô hất. Bằng cấp khỏi nói, chị này đầy. Đai đen karaten tây côn đô,......... Vân vân. Mary sẽ cho người đã dám đánh mik, khinh bỉ mik,..... Mary sẽ khiến họ sống ko bằg chết, vô truyện sẽ có khúc đọc luật lệ của chị Mary cho. Tóc màu nâu vàng, đôi mắt vàng hơi nâu đẹp cực. Àk quên, chị này là một trog top 4 sát thủ lừg danh thế giới ý ạk, chỉ cần 1 cuộc gọi thoy là tập đoàn đã sụp đổ ngay lập tức òy.Nam. Nguyễn Nhật Minh Phong ( Ken, 23 tuổi, hắn) : Tính cách lạnh lùng như tảng băng ở Bắc Cực, lại gần thôi là đóg băng nhập viện là vừa ( lại gần là ok chuẩn bị tiền nhập viện ). Đai đen y như chị trên kia ^^. Có mái tóc màu xanh dương hơi nhạt, khiến bao cô nàg đã động lòg, đôi mắt màu xanh nhạt giốg màu tóc ý (=^_^=)Mấy đứa bạn:Nữ. Gia Hoàng Thiên Nhi ( nhỏ, Anna, 21 tuổi ) : Tính cách ôn nhu, chị này ghê gớm lắm nên đừg đụg chỉ hay bạn của chỉ, bạn thân của Mary, võ hay gì đó giỏi cực. Tóc màu hồng phấn kết hợp đôi mắt trắg tinh khiết. Quậy ko kém nó.Nguyễn Gia Bảo Như ( cô, Cherry, 21 tuổi ) : Em của hắn, tính tình rất ư là đág yêu, dễ dụ ( đối với bạn bè và gia đình cơ ), đối với mấy đứa ko quen biết vả lại độc địa thì cô ko dễ bị gạc đâu, sắc s…
Cường công, cường thụNgạo kiều thụ x Trung khuyển côngNăm tháng qua đi, rất lâu, rất lâu sau những ngày ngược nắng, con người ta chỉ muốn tìm một chốn bình yên, nhẹ nhàng như những con sóng phủ lăn tăn. Tiêu Bình tự thấy mình đã già khi anh yêu một quán coffee mang tên "Ngược", yêu bài hát "perfect two" được bật đi bật lại bằng chiếc radio cũ kĩ, và yêu người chủ quán có đôi mắt biết cười.........…
Việt An không tin nổi vào mắt mình, nó đứng chết trân ở đấy, hai tay nó nắm chặt lại đến mức đỏ tấy cả lên. Cảnh tượng trước mắt cảm tưởng như sẽ khắc sâu, in đậm vào trong tâm trí Việt An, khiến Việt An mãi mãi không thể nào quên đi được. Từng giọt nước mắt nóng hổi cứ thế mà tuôn ra, nó cảm thấy tuyệt vọng, nó ước gì có thể quay ngược lại thời gian, ngăn cho bản thân không đi đến nơi này để rồi phải chứng kiến cái cảnh mà nó ngỡ trong suốt cuộc đời nó... sẽ không bao giờ phải trải qua.…
"em ước gì mình chết đi cho rồi, sống để làm gì khi không một ai cần em nữa? anh ơi, phải chăng cái khó cái nghèo đã làm con người mờ con mắt? phải chăng tiền bạc và địa vị sẽ quyết định cách đối nhân xử thế của một con người? "Đây là lần đầu tiên mình viết tiểu thuyết, nên mong mọi người sẽ góp ý thêm cho mình để mình cải thiện cốt truyện và lời văn ạ , cảm ơn rất nhiều…