Chuyện có em
Tôi ghét em tôi!…
Tôi ghét em tôi!…
Câu chuyện kể về chuyến hành trình bất đắc dĩ của Nhan Ngọc, một học sinh cấp 3 coa chứng bệnh đa nhân cách vô tình xuyên thời gian đến 100 năm sau của loài người khi thảm hoạ nuốt chửng lấy cô. Chúc các bạn đọc giả đọc tiểu thuyết vui vẻ, Xin cảm ơn !!…
chúng ta sẽ còn gặp lại nhưng là vào 10 năm nữa ...…
cả một đời chàng chưa hề hút chích,chúng chỉ gọi vậy để bôi nhọ mà thôi…
Có những ký ức tưởng như đã bị lãng quên, nhưng thực chất chỉ đang ngủ vùi đâu đó trong dòng chảy thời gian. Một chiếc nhẫn cỏ mong manh, một lời hứa vô định giữa những ngày nắng nhạt. Chúng không bị lãng quên, cũng chẳng biến mất-chỉ là chẳng ai đủ can đảm để nhắc lại. *"Chúng ta đã từng hứa điều gì, cậu còn nhớ không?"* *"Có những thứ dù không ai nhắc đến... vẫn luôn tồn tại."* *"Thời gian có thể xóa nhòa nhiều thứ, nhưng nếu một điều chưa từng thay đổi... liệu nó có quay về?"* Người ta thường nói, năm tháng có thể làm con người ta đổi thay. Nhưng đâu đó, giữa những ngã rẽ vô định, một ai đó vẫn đang tìm kiếm câu trả lời. Một ai đó vẫn đang chờ đợi một lời hồi đáp chưa từng được nói ra. Vậy rốt cuộc, lời hứa năm nào... đã thực sự biến mất hay chỉ đang chờ một ngày được thức tỉnh?…
Tuổi các nhân vật chínhJungkook:18Taehyung:20…
Hooig sinh làm kẻ mạnh nhất…
Tấn Giang cao điểm tích lũy VIP2019-02-26 hoàn tất Trước mắt được thu giấu số: 6830 dịch dinh dưỡng số: 957 văn chương điểm tích lũy: 93,883,688 【 bên ngoài hung hãn mặt ở nhà nhẫn đến sủng đi ngạnh hán công X bên ngoài nhã nhặn mặt ở nhà làm trời làm đất hí tinh thụ, công sủng thụ, HE 】 Cố Cảnh Hòa tại fan hâm mộ trong mắt là cái rất nhã nhặn nho nhã thần tượng, kỳ thật hắn sơ trung lúc phạm trung nhị bệnh, đặc biệt sùng bái cao trung bộ tiểu lưu manh đầu lĩnh, thậm chí làm tiểu tùy tùng. Ngày nào đó, tiểu lưu manh đầu lĩnh muốn rời đi, Cố Cảnh Hòa không nói hai lời, hẹn xong muốn cùng hắn cao chạy xa bay xông xáo giang hồ! Phát tiểu nhóm đủ kiểu cản trở, Cố Cảnh Hòa cuối cùng thất ước. Hiện tại -- Cố Cảnh Hòa: Chu lão đại biến nhân sĩ thành công trở về, trường học cũ sinh nhật đồng học sẽ lên, rất hung nhìn ta một chút. . . Phát tiểu nhóm trong lòng còi báo động đại tác! Sẽ không trả thù nhỏ cảnh a? Lập tức cho Cố Cảnh Hòa mời tốt nhất bảo tiêu bảo hộ an toàn! Phát tiểu 1: Bảo tiêu tới rồi sao nhỏ cảnh? Thành xuyên quốc tế ngưu nhất bảo tiêu kiêm tổng giáo luyện, có tiền cũng không mời được. Phát tiểu 2: Đặc biệt trâu, nghe đồn tướng mạo hung hãn, uy nghiêm bên ngoài, lưu manh nhìn thấy hắn liền run chân tè ra quần. Phát tiểu 3: Lần trước bảo vệ chính là giá trị bản thân trên trăm ức đàm tổng, nghe nói một cước có thể đem lưu manh đá bay!…
Không nghe tui nói à? Đã lần nào bạn xấu hổ vì trong lúc trò chuyện bị hỏi vậy chưa? Nếu chưa thì bạn đã là người thành đạt rồi đó. Còn đa phần, mình dám khẳng định là đã từng được nghe một câu đầy sốt ruột như vậy từ bạn bè hoặc người thân rùi, hihi.…
Hokkaido, Asahikawa. Tôi, một học sinh trung học phổ thông bình thường, quen biết với vị tiểu thư đài các sống trong tòa biệt tự kiểu retro tên là Sakurako. Vị tiểu thư ấy có một sở thích vô cùng khó hiểu. Đó là cô ấy " thích xương hơn bất cứ thứ gì ". Một mặt là chuyên gia lắp ráp tất cả mẫu xương, mặt khác, cô ấy chuyên giải quyết các vụ án mạng trong vai người khám nghiệm tử thi. Chừng nào có " xác chết " ở đó, bí ẩn chắc chắn sẽ được giải. Và tôi ngày hôm nay cũng vậy, bị cuốn theo sở thích kì dị của cô....Tác giả: Shiori OtaTruyện được dịch bởi Bùi Minh, Thảo.Vui lòng không reup truyện chỗ khác.Cảm ơn mọi người đã đọc!!!!…
một ngàn câu hỏi vì sao////"vì sao Meiko lại rời khỏi EDG vậy?"…
Nối tiếp sự kiện ở Part 2 của Phần 2.…
Xin chào, đây chỉ là fanfic của riêng tôi về cặp này trong Monsterverse, dù trong cốt truyện chỉ thấy chúng là bạn bè nhưng tôi vẫn mong sẽ có canon về chúngNotp= xin mời ra choTôi không rảnh để nghe đạo ạ…
Một tuyển tập dành cho fandom Áo cưới giấy…
- Em là người yêu của chị mà ! Đừng có ăn nói linh tinh như thế chứ. - Nếu như chị lên tiếng chắc chắn em sẽ kh màng tai tiếng mà ở lại. - Thất Tịch năm nay không có mưa nhưng tại sao tim em lại lạnh lẽo như vậy ? - Đã bao giờ chị quay lại nhìn em một lần chưa ? - Em cứ nghĩ rằng từ trước đến nay em luôn luôn hiểu rõ chị nhưng hóa ra em chỉ hiểu lầm ? - Chị không trốn tránh em nữa đâu, quay về đi được không ? - Tệ thật ! Chị lại nhớ em rồi :(( - Em xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp nhất. Nhưng những điều đó lại không nằm ở phía chị.…
Tên: Anh ta = ngu ngụcTác giả: Mười ChínTình trạng: Viết được đến chương 4 nhưng sẽ ra và viết tiếp khi hoàn bộ TBCMMCCM~!Thể loại: vườn trường, chữa lành, hơi ngược, hài hước, võng du (chơi game), HETính chất cp: Bên ngoài nhiệt huyết, yêu đời, vui vẻ, bên trong tổn thương nhẹ Khoa (thụ) x Lúc đầu stress nặng sau kệ đời sống hết mình Khôi (công) Tình tiết aka văn án:"Giải đấu lần này, chúng ta phải cùng nhau vô địch!!""Cậu mà đánh lỗi nữa tôi sẽ đá cậu""Anh mà không mang về được 5 điểm cho team là tôi đá anh""Hai người cãi nhau nữa tôi đá hai người ra khỏi team!"!các nhân vật vẫn đang trong độ tuổi nổi loạn!!có chửi tục nhưng khá ít và đa phần là bằng tiếng lóng! !ở đây chúng tôi chỉ nghiêm túc khi thi đấu, còn ngoài ra đời là sống hết mình!!đọc cho vui thui mọi người!…
Hi Trừng cayyyyyyy đỏ dai…
"có thể" - nó không hẳn là một câu trả lời, cũng không hẳn là một lời từ chối, nhưng...nó chắc chắn không phải là một lời đồng ý. nói thẳng ra là, minho không muốn làm han jisung buồn nên mới thốt ra từ " có thể " ấy thôi, chứ bản chất thì nó được xem như là một lời từ chối rồi. dù biết là đau thật đấy, nhưng đôi lúc mập mờ như vậy còn tốt hơn...!* lưu ý : fic này được lấy cảm hứng từ 7749 minsungers viết fic mà tui đã từng đọc nên thể loại trộn lên tùm lum tùm la luôn, mong mí bồ thông cảm nkaa~…
Cảm nhận hình tượng người lái đò sông Đà qua tùy bút của Nguyễn Tuâncre: loigiaihay…