Nhật Ký
là những câu chuyện xảy ra xung quanh cuộc sống rắc rối của tôi như một cuốn nhật ký, có thể tìm kiếm sự đồng cảm cũng như lời khuyên của mọi người.…
Chỉ là một câu chuyện để bản thân mình mai sau có thể lật lại coi mà thôi....bởi vì a... trí nhớ mình không tốt lắm....…
Truyện kể về một cô gái Bartender gặp lại người cô thầm yêu khi còn ngồi trên ghế nhà trường.…
Thể loại truyện tui vẫn chưa rõ, nên lựa chọn loại truyện ngẫu nhiên là hợp lý nhất.…
Tôi đặt bút, nghĩ gì viết đấy, không gò bó văn chương, ngòi bút tự do, con người phóng khoáng.…
Điền Chính Quốc - kẻ không sợ trời không sợ đất ! Lại chỉ sợ duy nhất nước mắt của sư tôn hắn - Kim Thái Hanh…
chỉ là một vài cảm xúc nhỏ của mình muốn chia sẻ với các cậu.…
Mọi chuyện của toy…
Cậu theo đuôi anh từ thời sinh viên nhưng anh luôn tránh né và kinh bỉ cậu sau hai gia đình liên hôn càng khiến mối quan hệ của hai ngươi ngày càng trở nên tệ hơn. Tình cảm của cậu vốn định sẵn không có kết quả sao?…
Đây chỉ là những niềm tin giúp tớ tiếp tục cố gắng để trở thành người lớn…
Câu Chuyện tôi viết này giống như một lời tâm sự mà tôi mang , tôi muốn viết chúng ra để có thể lưu giữ ở nơi này…
Truyện cách đây cũng được khoảng 1 năm, về cái ngày mà đứa em họ tôi từng thân, đã mất, một đứa bé mới chập chờn vào lớp 3 chưa rõ về sống chết. Cái tuổi của con bé còn quá nhỏ.. để nó phải chịu đựng những khổ đau này, khi nó phải rời xa trần thế vĩnh viễn, trong cái tuổi vô lo vô nghĩ, còn chưa hiểu về chữ đời.. cầu cho đứa em tôi từng thương.. bay mãi lên trời xanh...đi về một nơi tươi đẹp và hạnh phúc.. " Em không cần hướng đôi mắt nhỏ ấy về chị và gia đình đâu em hỡi, em chỉ cần nhắm mắt xuôi tay, nghĩ về những điều tốt đẹp, và thiện lành thôi em nhé. Nơi trần gian này, gia đình chị và chú thím vẫn sống tốt lắm em à.. cầu cho em một kiếp sau hạnh phúc và yên lành.." Văn án lừa tình, thỉnh đừng tin.…
Rồi đến một ngày, bọn trẻ lóc chóc hô biến thành một người lớn chững chạc, biết nếm mùi vị của thất bại và lại đứng lên bước tiếp trên con đường nó đã chọn. Ở thành phố rộng lớn này, dường như đang kéo dài khoảng cách của những đứa trẻ ở làng Đèn Xích thuở ấy dần trở thành người dưng nước lã. Chẳng lẽ khi trưởng thành, mỗi người đều sẽ thay đổi hết sao? Tôi cóc quan tâm điều đó, tôi chỉ biết rằng năm đứa trẻ ngày xưa vẫn yêu thương và quý mến nhau lắm!Cái Dòm tựa đầu lên vai tôi, lọn tóc nhỏ của nó cứ trượt nhẹ qua cổ tôi, cảm giác vừa nhột nhột mà lại thích thích. Đám lá rụng cứ chơi đùa với từng đợt gió..."Xào xạt, xào xạt"Mùi hương tóc của Dòm làm tôi rung động, muốn nói lắm nhưng môi miệng cứ mím thật chặt lại...Dòm ơi, mày biết nhỏ Cúc Hương mến mày lắm không?…
Tình yêu đơn phương của tớ gửi lại chút dư vị ở đây, thời gian trôi nhanh quá nhanh như nụ cuời của cậu vào chiều mùa đông tháng 11 năm đó vậy người tôi yêu 5 năm à.…
Chỉ là một truyện cổ tích nhỏ mình nghĩ ra trong thời gian rảnh thôi. Mong mọi người ủng hộ những truyện khác của mình nữa, mình vẫn chưa drop đâu! ;)…
tản văn về những niềm hối tiếc, những ngây thơ, vụng dại của tuổi thanh xuân, để sau này nhìn lại sao lại có những năm tháng mình từng là con người như thế, và bây giờ mình đã thay đổi ra sao.…
Mình lần đầu viết truyện nên nếu có gì sai sót thì mong m.n chỉ bảo và giúp đỡ thêm ạ!…
Câu truyện nói về tình yêu của cặp đôi Minh Huyền và Duy Hà. Tình yêu đẹp nhưng cũng có trắc trở giữa hai người.…
Giới thiệu Truyện:Nam chính: Phạm Vũ Việt Anh (Sóc)Nữ Chính: Lê Kim Oanh (Sâu)[Trích đoạn:"Thế Oanh có thích tao không?"."Đương nhiên là tao không thích Việt Anh rồi"- Tôi thẳng thừng đáp lại câu hỏi của nó.Tôi không thích Việt Anh mà tôi yêu Việt Anh, thương Việt Anh."Oanh không thích tao tại sao lại đồng ý làm người yêu tao"- Việt Anh bĩu môi hỏi tôi.Nhìn biểu cảm nó lúc này đáng yêu chết mất thôi."Tại vì tao yêu Việt Anh, tao thương Việt Anh. Tao từng thích Việt Anh nhưng giờ tao khác rồi, cảm xúc tao đối với Việt Anh không phải là thích nữa rồi".Tôi nói đúng ý nó hay sao mà khi nghe tôi nói vậy nó cười khanh khách, miệng tươi hơn cả hoa nữa cơ.]Ngoài ra còn có các cặp phụ như:Phạm Minh Khánh × Dương Diệu Linh Lê Đỗ Nhật Minh × Vũ Lê Hải Châu…