Cảm ơn cậu, mối tình đầu của tớ .....
Lãng mạn, hồn nhiên…
Lãng mạn, hồn nhiên…
Mùa xuân năm ấy mình gặp được cậu.…
Chỉ là chút tâm trạng của tác giảKhông phải một truyện có nội dung có đầu có đuôi nên mọi người có thể xem hoặc không xem tùy mọi người. Đây xem như là nơi tác giả trút bầu tâm sự và mong tìm được sự thấu hiểu…
chỉ là một dãy những truyện ngắn về cuộc sống,về những mối tình....…
Thể loại: Ngược nặng Tác phẩm của Táo Đêm mong không copy ý tưởng xin cảm ơn rất nhiều. Truyện hoàn toàn không có thật nên đừng buông lời cay đắng nhé.…
ảnh đế bệnh kiều hết mực cưng chiều × tiểu hoa xinh đẹp mềm mại…
Nếu bạn không yêu ai đó chân thật thì chắc chắn sau này bạn sẽ là người phải hứng chịu những nỗi đau của những người không có được tình yêu chân thành…
Đơn giản chỉ là về tình yêu…
Những bài thơ ta viết khi còn ở Trung Quốc. Những bài thơ ta viết về dân tộc Việt hào hùng, về đất nước nghìn năm bất khuất.…
Vô thì biết ha!…
lâm thiếu con nhà giàu bị ám sát rớt xuống núi và đến cửu thiên giới tại đây một câu chuyện ly kì về một huyền thoại bắt đầu ....…
Mk ghít các bn lm ak!…
"Tôi tên là Thiên Di, là một cô bé vị thành niên bình thường... cho đến khi gặp được cậu ấy" - Việt Nam/ ngày/ tháng/ năm.…
Coppyyyy nhiều thứ lắm…
Một dòng tâm sự nhỏ dành cho các bạn yêu đơn phương...…
"Có những người muốn gặp chỉ cần đi tìm, nhưng có những người muốn gặp phải dùng đến cỗ máy thời gian."…
Mỗi một chương lại là một câu chuyện, một cảm xúc riêng biệt!P.s: Nói chung là tùy hứng viết chơi nhưng mà thấy có người đọc cũng thấy vui vui. Thanks you độc giả very much ! *\(^~^*\)…
Linh - chẳng có gì đặc sắc hết, Trung - nổi bật về mọi thứ, Mai - bạn thân của Linh và Quốc - chàng trai ngồi cùng bàn với Linh. Mọi câu chuyện đều xoay quanh tính tò mò của Linh và sự ngốc nghếch của Quốc…
Khi nàng vẫn còn là một thiếu nữ e ấp, phẩm hạnh và cả tình yêu trung thành mà nàng dày công vun đắp đã bị thời gian gặm nhấm cho tới tận khi chết đi rồi. Trở thành một kỹ nữ, học được cách nhìn đời bằng con mắt của kỹ nữ, nàng mới phát hiện ra mọi thứ tựa hồ đều trở nên đơn giản, lại đã có thứ tự cả rồi. .............. Hồng trần biết mấy lúc nổi trôi, nàng đã tê dại rồi, trơ lì với thân phận của một kỹ nữ, hoặc giả nàng đã trơ lì với nơi trần thế này rồi...…