[Harry Potter] Tận Cùng Ngõ Cụt
Phước lành cho tôi hy vọng, may mắn cho tôi cơ hội, nhưng đau khổ thì không ngừng bám riết, như những móng vuốt vô hình siết chặt lấy linh hồn. Tôi ngỡ rằng mình đã tìm thấy lối thoát, đã bẻ gãy những gông cùm trói buộc, nhưng mỗi bước chân tôi bước đều chỉ dẫn đến một vòng lặp khác của số phận.Tôi khiêu vũ trong chiếc lồng vận mệnh, chân trần trên sàn xiềng xích, những giai điệu của định mệnh réo rắt trong tai. Đôi lúc, tôi chạm đến tự do - một khoảnh khắc mong manh như ánh bình minh trước khi bị bóng tối nuốt chửng. Tôi vươn tay ra, nhưng những thanh chắn vô hình chặn đứng mọi khát vọng.Vậy thì, nếu đã không thể thoát, tôi sẽ bước tiếp, biến chiếc lồng này thành sân khấu, biến từng nỗi đau thành điệu nhảy, và biến số phận thành khán giả cho chính vở diễn của tôi.…