[ OnePiece - ĐN ] Cô Ấy Là Phu Nhân Của Ta
tồ lô lắm, xem cũng được, không xem cũng được…
tồ lô lắm, xem cũng được, không xem cũng được…
Sakaki Yuya (bản hắc) xuyên đến thế giới Yugioh Arc-V với thân thể vốn có của mình ! Tất nhiên là chẳng có chuyện gì nếu hắn không gặp một Sakaki Yuya khác Tên : [Đn Arc-V] xin chào ~ ta là Sakaki YuyaTên khác : [Đn Arc-V] Tử Lam Đỏ Đen (dịch : [Đn Arc-V] Tím Xanh Đỏ Đen)CP : ... (còn cần các Idol điểm danh)-"Ta là Sakaki Yuya , ngươi là Sakaki Yuya ~ vậy thì ta là Hắc ngươi là Bạch , ta là Dark ngươi là White"--"Ta là Sakaki Yuya , ngươi là Sakaki Yuya ! vậy thì ta là Bạch ngươi là Hắc , ta là White ngươi là Dark"-Lưu Ý : Đây là một thế giới không bài yugi , không duet và cũng không có những linh hồn ! Nơi đây Yuya , Yuto , Yugo và Yuri là anh em nhà Sakaki còn Dark cô độc một mình một nhà Sakaki…
Một lần được sinh ra mang nặng trọng trách của đấng thánh thần. Khi chị em ta được Người giác ngộ, có nghĩa là lúc lệnh trừng phạt buộc phải giáng xuống. Chúng ta như hai mà một, lang bạt trần thế suốt ba ngàn năm chỉ cần có chị, chặng đường nào ta cũng nguyện theo.Tham gia chinh phạt không biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ được nhân loại ghi trong sử sách, cả đời này ta mãi nguyện trở thành thanh kiếm của chị.Khi nào thân thể này còn thở, con tim này còn đập và cơ thể vượt xa cả thần thánh. Ta và chị sẽ tìm đến sự Vĩnh Hằng.____________• Mintou & Minko •- OOC - Fanfiction- Không re-up- Nhớ đọc Tag trước khi đọc fanfic- Không sexjoke, không deadjoke, không bash, không tục tĩu gây ảnh hưởng tới bất kì ai kể cả người viết lẫn người đọc,...…
"Đặc quyền của một bác sĩ là gì?""Cứu giúp chúng sinh? Được yêu quý cảm tạ? Nhiều tiền?""Không. Là được tự do sờ nắn cơ thể siêu tuyệt vời của bệnh nhân mà không sợ bị đánh hay ghét."... Mày đùa tao à?"Ngành y học nước nhà thật bất hạnh khi có mày làm Thần Y.""Hả? Mày nói gì vậy? Với cái phẩm hạnh này của tao sao xứng là Thần Y được. Tao chỉ là bác sĩ quèn có chút hứng thú với thuốc thang thôi."-----------------------------Tên khác: Thần Y Mê Trai.Cảnh báo: OOC, từ ngữ thô tục, buff...📌Nữ chính không phải kiểu tốt bụng gặp ai cũng cứu cũng mềm lòng, lương y như từ mẫu đâu dù mẻ là bác sĩ. Mẻ thực chất cũng có chút vô tâm đấy, nên cân nhắc nha.📌Couple: chưa xác định (có thể là non-cp).Tác giả: Ki.…
Xin chào, lại là Yuii đây! Thì đây là một acc mới, cũng như là bộ mới để sìn octp của tôi. Đây là acc phụ phòng trường hợp mất cái acc kia.À, lưu ý, tôi không có nhận đơn nha, bộ này được tạo ra chỉ để sìn octp thôi, và vì là acc phụ nên tôi ít khi đụng tới lắm, vậy nhé!Tác giả: Yuilyi Junari.…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…
"Ái tình là phù du. Ta nguyện làm phù du, hôn lên khóe mắt nhòa lệ rồi tan biến.""Đại huynh, có thể giải thích chữ 'ái' này bằng cả đời không?"Không trách người vô tình, cũng không trách hữu duyên vô phận. Chỉ là đơn thuần, yêu không oán hận. =================Đều đã cùng vì một cái tên mà nặng lòng. Cớ gì y lại có thể bình tĩnh thong dong đến thế? "Buông tay như vậy, huynh cam tâm?"Liễu Thanh Ca nói xong liền vô hạn hối hận, lại nhịn không được tự châm chọc chính mình. Thật ích kỉ. Biết rõ thất tình không chỉ có mình, mất mát không chỉ có mình, tổn thương nhất cũng không là mình. Hắn lại vẫn khổ sở muốn trách móc. Y vẫn cười, như ngọc thạch nát tan thành vạn mảnh. Quật cường, lại thê lương."Ai nói cười là không đau, là cam lòng đâu?""Nhưng trước đây, bây giờ, hay sau này, ta không hối hận."Nhạc Thanh Nguyên, yêu bất oán bất hối.+++++Truyện đồng nhân HTTCNVPD của Mặc Hương Đồng Khứu, cảm phiền tôn trọng cp nghịch thiên này. Xin hãy ủng hộ và vote nếu yêu thích…