Trọng Sinh chi Thường Khanh
Giới Thiệu:Truyện kể về một vị hoàng tử ngàn vạn lần không muốn trọng sinh nên đã luôn tìm cách kết liễu chính bản thân mình...Thể loại: Cổ trang, đam mỹ, ngược VĂN ÁN "Cái gì? Ngươi muốn..." Y trợn mắt nhìn lão nhân giả trước mặt. Vì cái gì sau khi lưu lạc nhân gian trăm năm, hết thảy đều chỉ như nước chảy mây trôi, tạp niệm cũng đều đã hoá sương khói mà tan hết rồi, lại còn muốn bắt y tất cả làm lại từ đầu? Sao có thể? Thường Khanh chỉ chậm chạp lắc đầu kèm theo một nụ cười vân đạm phong khinh. "Vì cái gì bắt ta trọng sinh?" Tâm đã tàn mà mạng cũng đã tận. Một hồi tinh phong huyết vũ năm nào giờ chỉ còn là lời truyền miệng của thế nhân mà thôi. Quyền thế, tiền tài là cái gì y cũng chẳng thiết nữa, chỉ muốn cho cuộc "ngao du" này kết thúc. Trôi dạt trăm năm cũng đã là một hình phạt đáng sợ rồi, bảo y phải trải qua một lần nữa hồng trần nhuộm máu cùng với tạp niệm, y thà bị tan vào cát bụi còn hơn. "Điện hạ, này không phải là hình phạt. Chỉ là trời cao cho ngươi một cơ hội sửa lại lỗi lầm mà thôi." Lỗi lầm? Thường Khanh ôm bụng gập người xuống cười. Rõ ràng là chỉ muốn dày vò vì nghiệt mà y bất chấp tạo ra thôi. Dối trá! "Thế nếu ta nói cho dù sống lại ta cũng vẫn lựa chọn như vậy thì sao?" Thường Khanh vuốt mặt ngẩng đầu lên nhìn. Ánh mắt ưu thương chẳng còn nhìn ra nét tựa tiếu phi tiếu năm nào. "Một kiếp cho tới cuối cùng vẫn là do ngươi lựa chọn." Lão nhân gia thở dài, sau đó phất ống tay khiến cho khung cảnh dần chìm vào ảo mộng.…