(DN Harry Potter) Phức Cảm Trắng
truyện đầu tay,có gì thư thư nhé với lại tôi khá tùy hứng khi ra khi ko nên đừng nóng…
truyện đầu tay,có gì thư thư nhé với lại tôi khá tùy hứng khi ra khi ko nên đừng nóng…
Carla hoài nghi nhân sinh, tự hỏi mình làm hải tặc kiểu gì.…
" Thật tốt khi tôi có thể bảo vệ được những người mà tôi yêu thương... "…
Coi đi rùi biết!=D…
Chuyện kể về tanjirou sau trận chiến với chúa quỷ cậu đã chết nhưng vì thượng đế thấy tội nghiệp cho số phận của cậu ngài đã cho cậu một cuộc sống thứ 2"Tanjiro cuộc đời của con chỉ toàn là đau khổ ta xin lỗi vì đã cướp đi gia đình con và để con chết sớm như thế nàyđể chuộc lỗi ta sẽ cho con sống ở thế giới khác" Ngài nói"Vâng con cảm ơn ngài"tanjiro cuối đầu nước mắt lăn dài trên má ------------------còn lại vô truyện he…
[Bakugo× occ] "mùa xuân ấy hoa anh đào nở rộ ,là mùa xuân em ra đi mãi mãi"…
Tớ muốn có thể trở thành anh hùng nhưng cơ thể tớ thì không thể.Tớ mạnh hơn vì thế tớ sẽ trở thành đôi mắt của cậu và bảo vệ cậu cả đời.…
Tên truyện: Bóng người thương trong mắtTác giả: Sophie PhạmXin đừng reup hay chuyển ver ở đâu dưới bất kỳ hình thức nào…
chuyện có chứa sự phản bội + chuyển sinh + chở thành kẻ thù…
HiiiiiNếu có gì sai sót thì mấy bồ bình luận bên dưới nha tui sẽ sửa _Đọc zui zẻ_…
Sống hay chết, chẳng phải phù thuộc vào số kiếp nhân sinh hay sao. Để có được sống chết, thì ta vẫn phải sinh ra....…
" một chút đau thương, một chút rạn nứt ".…
Một thiếu nữ có niềm đam mê bất tận với thời trang và trai đẹp…
Tôi là streamer…
Đồng nhân đa cp - ĐSHArtist: Minamoto Rumi…
Đây là tác phẩm đầu tay mình viết nếu không hay mọi người đừng chê ạ…
Yêu nhau!…
Đọc đi r bt =))…
Tôi đã từng ngồi ở một góc phòng và tự hỏi, tình yêu là như thế nào? Một thứ cảm xúc đơn giản là yêu một người? Một thứ cảm xúc chân thật, làm con người ta chìm sâu vào trong nó. Hay đơn giản, đó là loại ảo ảnh do con người tự mình tạo ra trong vô thức? Một thứ xúc cảm vừa mơ hồ vừa lắng đọng.Nhưng có lẽ, thứ cảm xúc ấy. Đối với những kẻ lang bạt giống như một sự cứu rỗi, hay đối với tôi, nó giống như một vì sao không thể chạm tới.Tôi gặp cậu trai ấy vào một ngày trời ảm đạm, cũng phải thôi, ở Forks là thế mà. Ngày đấy là cái ngày mà tôi phải rời xa Suffolk, nơi tôi gắn bỏ hơn 1 thập kỉ.Cái ngày mà tôi chỉ muốn hét lên dưới cơn mưa tầm tã ấy. Cái ngày mà tôi chỉ muốn Forks đừng chạm đến cuộc đời hảo huyền mà tôi đang có.Cái ngày mà tôi nghĩ Forks đã lấy đi người thân của tôi.Nó là một xúc cảm, bốc đồng nhất thời. Tôi nghĩ vậy....CP: EdwardxGwen…