CÀFÊ KỈ NIỆM
Sau cái ngày biệt ly giàn giụa nước mắt,Thủy trở lại thành cô học trò ngày nào. Cũng đã gần một tháng, dường như nhữngnỗi nhớ về người thanh niên đó đã vơi đi ít nhiều trong Thủy. Bây giờ những gìcòn tồn tại trong Thủy đều là vô số quá khứ cảm xúc. Một mùi hương càfê ngọtngào, hơi đắng cứ phảng phất đâu đó xung quanh Thủy. Còn ấm lắm, ly càfê chưanguội, nó như màu đôi mắt của buổi sớm, thanh tịnh và nhẹ nhàng. Từng ngày trôiqua, Thủy đều nhận được những tin nhắn đầy quan tâm của Điền. Có lúc Thủy trảlời có lúc thì không, còn có khi Thủy cố tình không trả lời nữa. Chán thì khôngđúng, lười cũng chẳng phải… vậy lý do là gì?Thủy cảm thấy cái thứ tình cảm mãnh liệtđó quá lớn, nó chỉ bị giới hạn bởi khoảng cách địa lý và những cái nắm tay ảo.Thủy thương người ta nhiều lắm, nhưng nhỏ thừa biết một điều: trả tự do chongười mình yêu còn tốt hơn được làm tiên. Chỉ cần mình làm lơ người ta thì tựđộng người ta sẽ chán thôi. Còn mình sẽ có kết quả học tập tốt hơn, không yêuđương gì hết.…