Thanh xuân của chúng ta
Giữa những ngày nắng đầu hạ tại thành phố biển Đà Nẵng, cô gái lớp 11 trầm lặng - Triệu Hi Vi, sống lặng lẽ như một cơn gió thoảng, chưa từng để tâm đến bất cứ điều gì ngoài trang sách và thế giới riêng trong tâm trí mình.Cho đến khi Nguyễn Duy Quân - đàn anh lớp 12 với nụ cười tinh nghịch và ánh mắt ấm áp - xuất hiện. Anh không ồn ào, không vội vã, chỉ lặng lẽ đi sau cô từng bước, đều đặn như ánh mặt trời mỗi sáng. Một người nói nhiều, một người ít nói. Một người chủ động, một người thờ ơ. Nhưng giữa những khác biệt tưởng chừng không thể hòa hợp ấy... lại chớm nở một điều gì đó thật khẽ khàng."Thanh Xuân Của Chúng Ta" không ồn ào như một bản nhạc rock, cũng chẳng đẫm lệ như một khúc tình ca chia ly. Nó là những khoảnh khắc thật đời: một ánh mắt trao nhau vội vã, một buổi sáng nắng nhẹ, một lần tim đập lệch khi ai đó gọi tên mình. Là những xúc cảm đầu đời - trong trẻo, bối rối, và mãi mãi không thể lặp lại.…