Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bình tĩnh thanh thuần tốt nghiệp đại học danh tiếng tiểu chó săn nguyên lai thầm nghĩ tìm gia xí nghiệp đi làm làm ruộng tan tầm thu đồ ăn cần cù chăm chỉ hồi báo xã hội đối nàng tài bồi, không nghĩ tới đi làm đệ nhất thiên liền bị ngự tỷ quản lý vô tình "Lộ số" ...Quản lý, cầu nghỉ!Ha ha, hoặc là văn phòng tăng ca hoặc là chúng ta buổi tối tái "Tăng ca" .Chủ thụ, bạch thỏ thanh lãnh sinh viên thụ x phúc hắc ngự tỷ quản lý…
Cô 5 tuổi, anh 5 tuổi....-"Tiểu Thần cậu đợi đợi với!!!!"-"Tiểu Băng sao cậu cứ nhỏ mãi vậy, vậy thì làm sao đuổi kịp tớ đây"...........-"Tiểu Thần à Băng Băng phải sang Anh đợi khi Băng Băng nhất định sẽ quay trở tìm Thần ca"............Những kí ức mập mờ từ thuở nhỏ cùng với thanh mai trúc mã của cô thoáng hiện raTiểu Thần ngày đó giờ thế nào.........Cô bây giờ đã 16 tuổi rồi..... đã trở về rồi nhưng anh bây giờ ở đâu..... còn nhớ cô không????…
Minh Triết là học sinh lưu ban và cũng là "đại ca" trong trường học. Tất cả học sinh trong trường đều phải e dè anh ta, Trí Thiên cũng không ngoại lệ. Học cùng trường với "lưu manh" đã khổ, cùng lớp còn mệt mỏi hơn đằng này Trí Thiên còn ngồi cùng bàn với Minh Triết.Cứ thế, mỗi ngày đến trường là một niềm "đau". ...Trí Thiên trực tiếp đi vào sân, đến bên bục ngồi của khán giả để bỏ cặp Minh Triết ở đó. từ lớp đến sân bóng có không ít thùng rác, mỗi lần đi ngang nó thì Trí Thiên rất rất muốn trực tiếp bỏ vào luôn. nhưng mà cậu không dám, không thể tưởng tượng cảnh Minh Triết phát hiện mình bỏ cặp của anh ta vào thùng rác, thì sẽ kêu "đàn em" xử mình thế nào."COI CHỪNG" đi còn chưa được vài bước đã nghe tiếng quát lớn vang lên, theo phản xạ quay về phía tiếng quát kia, mà không quay lại còn đỡ, bởi khi quay lại mới thấy cùng với tiếng vang đó là một trái banh đang xé gió bay tới, thành công đáp vào mặt Trí Thiên.…
Tác giả: Mèo Tam Thể.Hợp tác và hỗ trợ: "Tác Giả Trẻ"."Thanh Xuân Nổi Loạn" là phần thứ nhất nằm trong loạt truyện "Thanh Xuân Của Chúng Ta", dự kiến năm mươi chín chương.Tác phẩm hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả.Tất cả nhân vật, sự việc, sự kiện trong truyện đều là hư cấu và không liên quan đến bất cứ cá nhân, tổ chức, đoàn thể nào. Nếu có thì đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.Lần đầu hợp tác cùng nhau nên không thể không tránh khỏi sai sót. Mong các bạn độc giả niệm tình giơ cao đánh khẽ mà ủng hộ đứa con tinh thần của tụi mình.Bản quyền truyện thuộc về Mèo Tam Thể và "Tác Giả Trẻ".Không sao chép, in ấn truyện dưới bất cứ hình thức nào mà chưa có sự cho phép của tác giả cũng như của "Tác Giả Trẻ". -Mèo Tam Thể-…
"Em chỉ có mình chị mà thôi""Chúng ta cùng nhau bỏ trốn đi""Đới Manh, đùa giỡn tình cảm của tôi như vậy có vui không?""Dụ Ngôn, gia đình và xã hội sẽ không chấp nhận chúng ta"Ý tưởng: Xin hãy ban cho tôi một đôi cánh-----Truyện được đăng duy nhất trên wattpad. Vui lòng không mang đi đâu khi chưa được sự cho phép của tác giả. Thân!…
- Chuyện về 1 con tên Yuki, tính cách vui vẻ, hòa đồng, xinh gái, không hứng thú với trai cho lắm, nghĩ gì nói đó... bị "đá" vào hôm giáng sinh... Từ đó cô quyết định là không muốn làm bạn gái của thằng con trai nào nữa, giả ngu và tiếp tục sống...- Sasara : học bình thường, đẹp trai, cao, chơi bóng rổ giỏi, học chung lớp với con Yuki... Cũng bị đá vào hôm giáng sinh chung ngày chung tháng chung năm với con Yuki,.... Nhưng từ đó bắt đầu có cảm tình với Yuki.- Tomoyo : Con bé to mồm, có chuyện gì cũng nhào vô kể lia lịa, đậm chất 1 bà tám. Nhưng được cái cũng dễ thương, được nhiều trai thích... Con nhỏ không biết buồn là gì, lúc nào cũng tưng tửng tưng tửng nhưng nhờ đó mà giúp số người vui lên... Bạn thân nhất nhất của Yuki (nó tự nhận). Nói chung là khái quát 3 đứa, nội dung là 2 người thất tình gặp nhau và....( Đọc thử đi chớ kể hết ra thì sao hay được nữa ^ ^)…
Văn án (Lừa tình là chính, đọc truyện ấy =)))Với ta, đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ thực ngọt ngào.Với họ, tất cả đều là chân thực.Với ta, ta chỉ là một linh hồn, một giấc mơ của "người đứng xem"Với họ, ta là bạn, là thầy, là người nhà, là đồng đội,... hay còn hơn thế nữa?Chỉ là tình cờ gặp mặt, lại lại vô tình kết duyên.Chỉ là một giấc mơ, lại ảnh hưởng thực tại.Ta không biết, hồi kết của giấc mơ này sẽ như thế nào, ta chỉ mong, những người ta trân trọng sẽ đạt được hạnh phúc.Một câu tóm tắt: Nhật ký hút lông xù xù, hút bé con, moe moe kyunnn~~~~Note: Mị kém đặt tên nên nếu nghĩ ra tiêu đề hay hơn sẽ đổi sau.Nhân vật chính "Ta" chưa có tên (Mà thật ra tên mị sẽ hạn chế dùng). Tuy vậy, người đầu tiên cmt (nếu có) mình sẽ để tên mà bạn chọn =)))Bi hài không biết, nhưng sẽ chủ yếu là vui vui, mị không hay ngược đâu (chắc vậy)Viết để xả stress (và đu zai), không có beta reader, nên sẽ mất não và OOC, không thích đừng đọc hoặc đừng ném đá quá nặng.Dự tính sẽ có MHA, JJK, BSD (Manh vật sẽ có: Dazai, Ranpo, Chuuya, Todoroki, Bakugo, Midoriya, Gojo)Sẽ xem xét themSẽ cố cập nhập thường xuyên.…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
một mẫu truyện ngắn về cuộc sống của hai chàng ca sĩ nổi tiếng từ nhóm nhạc nam toàn cầu BTS ----tất cả chỉ là sản phẩm tưởng tượng. nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả𝘭𝘰𝘸𝘦𝘳𝘤𝘢𝘴𝘦…
-Tên Bi kịch nhưng thật ra là Hài kịch-"Ngươi biết đó! Hôm qua là một ngày tệ đối với ta"Hoa Kì"Hắn tấn công bất ngờ vào Trân Châu Cảng và ngươi chẳng phòng vệ nghiêm ngặt gì vì nghi bản thân không tham gia chiến tranh" Liên Xô. Tay vẫn loay hoay kí đơn kiện."Khụ Khụ- Được rồi. Diệt Chủng Quốc Hoa Kì" "Được rồi, chào ngươi Liên Xô"…
Tôi vẫn nhớ trong cuốn tiểu thuyết đó của cô ấy có câu "Có vô vàn khoảnh khắc đến với ta, nhưng nếu ta biết nắm bắt một rong các khoảnh khắc ấy, thì ít nhất cũng không cảm thấy hối hận. Vì khoảnh khắc đó có thể là duyên mệnh cả đời ta, cả niềm sống của ta" . Đúng là tôi đã đánh mất đi một duyên mệnh cuối cùng của đời mình, khi không biết nắm bắt lấy cơ hội giữ thật chặt bàn tay cô ấy trong lúc nguy cấp nhất..…
Câu chuyện xoay quanh về cô gái Trần Hà Ngọc - siêu dễ tính, tốt bụng, siêu hậu đậu, đặc biệt là rất mê trai. Và anh chàng hơi kiệm lời Tân Địch Luân. Cuộc sống "nhạt nhẽo" của anh chàng Địch Luân bước vào trang mới khi vào năm 11 khi cô nàng Hà Ngọc chuyện đến. Cuộc sống vốn dĩ nhẹ nhàng nhưng khi gặp cô trở nên ồn ào và "vất vả" hơn! Chuyện như nào thì mong mọi người đón xem nhé! Lần đầu mình viết nên mong có thiếu sót gì mọi người góp ý ạ. Cảm ơn ạ.…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
"Con khốn, cô dám hại Phùng Nhi đừng trách tôi độc ác""A Đông, em xin anh, em thật sự không có làm, làm ơn tha cho em"Văn Sợ quỳ lạy dưói chân của Từ Can Đông, xin hắn đừng hiểu lầm cô.Chát"Con đĩ điếm như cô cũng xứng để nhận được sự tha thứ của tôi sao? Chỉ sợ cô còn thích sự hành hạ này nữa là"[.....]Từ Can Đông ngày đêm muốn cô, ngày đêm hàng hạ không ngừng mắng nhiếc Văn Sở, chỉ tại vì... hắn nghĩ cô chính là người hại Hoàng Vi Phùng, người mà hắn luôn yêu quý.Hắn hủy hoại đi trinh tiết của Văn Sở, mặc kệ lời cầu xin của cô, phát tiết lên người Văn Sở2 tiếng liên tiếp nhỏ sáp đèn cày lên ngưòi cô.Nhưng... khi sự thật được phơi bày.. Văn Sở lại chính là ngưòi bị hại..Từ Can Đông sẽ như thế nào?[.....]"Văn Sở, hắn hại em thành ra như thế này, tôi sẽ trả thù giúp em"Ngưòi đàn ông bí ẩn khẽ nhếch môi bạc, vô tình chém đứt tĩnh mạch của Vi Phùng rồi lại nhìn Văn Sở đầy trìu mến..Hắn ta là ai?…
Trần Dịch Hằng mãi mê chơi đùa cùng Vương Lỗ Kiệt mà không để ý đến bạn trai của em đang tức giận ở phía sau.Uông Tuấn Hy quyết định tỏ ra thân thiết với Trần Tuấn MInh để em nhỏ nhà mình hiểu được cảm giác ghen"hức...H-hy hức Hy không yêu bé nữa thật hả" "Trần Dịch Hằng em nên cảm thấy may mắn khi anh và em đều chưa đủ tuổi"…
"Anh bỏ mặc em trong lễ cưới để vui đùa cùng cô ta"."Đẩy em ngã từ cầu thang xuống. Anh thích à? ""Người chỉ yêu tài sản của anh thì anh yêu còn em thì bỏ mặc ""Anh biết được sự thật thì như thế nào?!…